Thứ Tư, 24 tháng 9, 2014

Những ngày Thu.


      Âm lịch, đã là ngày 1/9.  Đã giữa Thu. Đã thấy những hanh hao của con nắng nhẹ lúc sáng và đậm hơn vào khoảng giữa trưa sang đầu chiều. Những cơn hanh hao đã bắt đầu cho sự chuyển mùa. Những lặng gió lại nhắc nhớ đến sự phẳng lặng của mặt ao thu trong thơ cụ Tam Nguyên Yên Đổ.


    Ao mà nước trong thì làm gì có cá? Cụ Nguyễn thả cần, liệu có tâm trạng như Khương Tử Nha câu cá bên bờ sông Vị xưa kia, không phải là câu cá mà là câu đấng minh quân? Cứ đồ rằng thế trong một ngày hanh hao của nắng nhẹ sáng thu. Có những dập dồn đang đuổi bước trong suy tư, của những nửa vời công việc...


    Tựa gối ôm cần lâu chẳng được... Tâm tư này, cái tâm thế này của một sự đợi chờ thật hợp người hợp cảnh, bởi chính bản thân mình cũng đang ở một hoàn cảnh của sự đợi chờ, một sự bó gối của câu cá. Một sự lựa chọn. Trong cái phất phảng của mỗi tối chiều khi nghe hơi nhẹ mát của một làn heo may, hay giữa những hanh hao nhè nhẹ đầu sớm hôm mai, tôi vẫn nhận ra tâm thế ấy. Nó kéo theo những dằn trĩu tâm tư, nó mênh mang như nhìn về một miền ảo vọng xa ngút, nó lại hiển hiện trước mắt với đầy rẫy những thách thức và khó khăn. Miền hiện thực của ảo vọng.

   Dù sao đi nữa thì cũng đã là một sự chọn lựa cho những bước tiếp theo, chỉ mong rằng mình sẽ không sai.


    Những màn sương giăng vẫn ngập trắng những ý niệm và xa mờ như cổ tích. Nghĩ suy như một khối trĩu nặng đeo đẳng tâm can. Như một sự đuổi bám của trò chơi cút bắt. Hy vọng như một ảo ảnh thoáng chợt thoáng bay, gần đấy mà ngái xa. Một con đường không biết dẫn đến đâu trong mù mịt của ước định. Dẫu sao, có một con đường để mà bước tiếp trong thử thách vẫn còn hơn là không thể bước đi.

    Cái nhìn nhận không thể nói trước như một tham số vậy. 
    




11 nhận xét:

  1. Em cũng đang vậy.

    Trả lờiXóa
  2. "Một con đường không biết dẫn đến đâu trong mù mịt của ước định. Dẫu sao, có một con đường để mà bước tiếp trong thử thách vẫn còn hơn là không thể bước đi."
    Like!

    Trả lờiXóa
  3. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Quẳng sang vai chú Lãnh đi em ợ, cho nó rảnh :))

      Xóa
    2. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

      Xóa
    3. Không, anh nghĩ Lãnh nó tuy hơi khiêm tốn về hình thể, nhưng nó cũng rộng vai lắm em :))

      Xóa
    4. Nếu có sự tưởng tượng nào đó, thì như giấc mơ, sẽ tỉnh giấc và nhận ra , đời thật k như là mơ!

      Xóa
    5. Chuyện gì?
      Ai đâm sau lưng chiến sĩ zậy?
      :((

      Xóa
    6. Tây Độc đâu roài nhể, Lãnh lão bản giả nhời này :))

      Xóa