Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

Nhật'story - P12

         



                                             PHẦN 12
   Khát. Cơn khát như cháy họng, như đã đốt khô toàn bộ cơ thể Nhật. Miệng y khô khốc. Ý nghĩ đầu tiên do cơn khát đánh thức Nhật là nước. Sự cồn cào của cơ thể đòi hỏi được bổ sung nước lấp đầy toàn bộ ý nhiệm, Nhật vùng dậy với ý nghĩ đó thì bỗng ‘’oạch …’’,
y ngã lăn xuống đất. Cơ thể đã không tuân theo sự chỉ huy của não bộ. Nhật bàng hoàng thấy chân tay mềm nhũn và đầu thì nặng như đeo đá. Sự lộn xộn nhảy nhót trong đầu ‘’ Tại sao mình lại ngã ?‘’, ‘’ Tại sao mình lại yếu thế ?‘’… Sự trì trệ của đầu óc song hành với hành động bám vào thành giường để cố đứng lên làm y thoạt đầu không nhận ra mảnh vải dra giường trắng muốt này ở đâu ra, chỉ có sự mơ hồ thoảng hoặc lướt qua trong ý niệm về 1 sự khác lạ mà thôi, rồi lại lấp đầy với ý nghĩ về cú ngã và trên hết, là cơn khát cháy cổ cháy họng đang dày vò y. Đập vào mắt Nhật trong cơn loạng quoạng không vững là mấy chai Lavie trên cái bedside table (tủ đầu giường), nước chảy thành vũng rỏ dòng ngoằn nghèo xuống phía dưới. Lại 1 sự thoảng hoặc nữa lướt qua, nhưng cơn khát với ý muốn khốc liệt về chai Lavie đã chiếm lĩnh hoàn toàn đầu óc Nhật. ‘’ Rắc, tách…’’, chai nước đã đổ vào họng y như thể toàn bộ cơ thể Nhật là 1 cái sa mạc vậy.
   Chưa đủ, chai thứ 2 làm tiếp phận sự của nó. Đã thấy khá hơn, Nhật đặt chai nước xuống, nó đổ kềnh xuống sàn, chảy ra lênh láng chỗ còn sót lại. Nhìn theo chai nước, lúc này Nhật mới nhận ra, y không ở nhà mình. Nhật nhìn quanh và giật mình khi trên giường là 1 hình thù người đang nằm quay vào trong, mớ tóc có những ngọn xoăn xoắn nâu sáng lẫn với nâu tối đang xõa ra trên nền vải trắng. Đưa mắt lướt quanh 1 vòng, Nhật nhận ra mình đang ở trong 1 khách sạn hay nhà nghỉ nào đó. Đúng lúc đó thì 1 cơn nghẹn dâng lên cổ họng, 1 sự khó chịu không thể tả nổi đột ngột nổi lên, Nhật lao vội vào toilet, chưa kịp đến cái lavabo thì cứ như từ trong cơ thể có 1 cái bơm thụt vậy, mồm miệng há hốc và 1 dòng vật chất phun ra từ cổ họng như người ta bơm nước tưới kênh nội đồng. Ban đầu còn là những gì còn sót lại trong dạ dày, còn sau đó thì là nước, nước từ mấy chai Lavie mà y uống lúc nãy. Thanh âm thoát ra từ họng Nhật cứ như y bị người ta cầm dao chọc tiết vậy, nó ò è và gằn rú trong nỗ lực tống thoát ra ngoài những gì còn tồn dư trong dạ dày. Nước mắt nước mũi giàn dụa, Nhật bám tay vào thành lavabo mà thở hổn hển sau cơn co thắt của sự nỗ lực của luồng trào ngược… Nhật ngẩng ngắm cái hình thù hiện lên đối diện của tấm gương phản chiếu. Một cặp mắt dại đờ và đỏ hoe đang ướt sượt nhìn y với mớ tóc rối bù, gương mặt vẫn cương nghị với cái cằm vuông và đôi lông mày hơi xếch nhưng thanh và có hình lưỡi mác, nhưng sự xanh xao và mệt mỏi thì không che dấu được qua cặp môi đang mở to để hút hấp dưỡng khí vào qua phổi, đã xanh xanh mờ hàm quai nón với râu cằm và chạy vòng mép trên 1 hàng nữa, làm cho vẻ mệt mỏi càng tăng thêm phần hốc hác.
   Trận rượu tẩy trần đêm qua là 1 cơn thác lũ của Vodka, của Whisky, của Cognac, của vang trắng vang đỏ, và cả của beer nữa. Không đếm được những chai đã mở, kể cả khi cả lũ kéo nhau đến 1 cái bar đêm để chơi tiếp phần 2. Chỉ biết rượu rót vào những ly, tiếng đá chạm lanh canh vào thành ly chưa kịp toát hơi lạnh, chưa kịp thưởng thức vẻ đẹp sóng sánh, đầy quyến rũ màu hổ phách của những thứ rượu đắt tiền được định giá theo năm ngâm trong các thùng gỗ sồi, được ủ từ những cánh đồng nho xa tít tắt đâu đó bên trời Âu, mà càng ngâm lâu thì hơi men càng thơm dịu, chất cồn càng đằm thắm chứ không sốc bộc như những thứ rượu quê nấu vụng, khi nấu không mở vung nhiều nên chất andehit không được xử lý hydro lưu cữu làm váng óc những ai không quen. Ban đầu với vang trắng và hải sản, sau là vang đỏ với thịt bò Úc làm tái, thứ vang chát mà khi uống vào không nên nuốt ngay, mà phải ngâm nó trong miệng 1 lúc để cảm nhận hết các vị chát lạnh đang tỏa ra tràn khắp trong khoang miệng, rồi mới nuốt xuống, khi đó mới cảm thấy hết các vị ngon của nó và hiểu rằng, tại sao nó thích hợp với các món thịt đỏ.
   Đó là do Nhật đề nghị bọn kia uống như thế. Chúng nó chiều Nhật chứ lũ phàm phu tục tử đến uống vang lạnh ngâm xô đá còn thi nhau cho đá vào các ly chân cao, uống vang mà cứ hô trăm phần trăm này thì đúng là thực bất tri kỳ vị, thì chúng nó hiểu cái gì đâu. Người ta làm cái ly chân cao để uống vang, là khi cầm cái ly thì cầm vào cái phần chân đó, sẽ không bị hơi tay làm nóng và hỏng vị vang lạnh, và người ta uống vang từng ngụm nhỏ để thưởng thức cái vị rượu, cái hương rượu làm từ các loại nho của các xứ ôn đới. Nhưng các ông xăm trổ đầy mình đầu cạo trọc lốc thì chơi kiểu bộ đội,  ‘’ xõa ‘’ hết mình, uống vang theo đúng cung cách xúc phạm rượu. Khi Nhật giải thích về cách uống thì chúng nó nghe, nhưng nghe là vì không tiện không nghe, chứ sau đó, với sự ồn ào của đám quen trò xô bồ, thì chúng nó bỏ ngoài tai hết và lôi ngay rượu Tây ra để uống. Men đã bốc thì trời bằng vung hết. Cognac vốn chỉ dùng uống chơi sau khi dùng cơm, với cái ly khum miệng để khi đưa lên uống, vòng tròn chiếc ly sẽ úp quanh và chụp đúng gần mũi, thì sự cảm nhận mùi thơm của thứ rượu hảo hạng cực phẩm sẽ được người uống cảm nhận rõ rệt, và chỉ rót vừa ngụm, gọi là tráng đáy ly, để vừa không quá lượng mà cảm nhận cả vị giác lẫn khứu giác của sự thưởng thức. Nhưng các ông trời con thì rót ồng ộc như trâu đái vào ly, giành quyền rót rượu của các PG, đầy đến lưng rồi gào lên những tiếng gào ‘’ Trăm phần trăm, trăm phần trăm…’’
   Nhật sau lúc ban đầu, cũng không còn có thể tự chủ được nữa, cũng đành ‘’ xúc phạm rượu ‘’ với lũ xã hội này, đành ‘’ ở bầu thì tròn mà ở ống thì dài ‘’ vậy, rượu đến là uống… Người ta uống nhiều thì đầu nặng chân nhẹ, nhưng Nhật thì đầu óc lại nhẹ tênh, bước chân như phiêu bồng, vẻ mặt trắng trẻo càng uống càng trắng, vẻ hào sảng ngút trời như giục giã thêm cái sự nâng ly uống cạn của đám giang hồ, chất hảo hán tỏa tung trên những cử chỉ, những lời nói, những tuyên ngôn đậm chất anh chị nghĩa khí…..
   Nhật thấy cần tắm, y thèm khát sự tỉnh táo vào lúc này, vì cái sự suy ngẫm đã lại trở về trong con người y, thúc giục y trong sự mệt nhọc của thể xác sau cơn phá sức đêm qua của rượu. Lúc này Nhật mới nhận ra y còn mặc nguyên quần áo mà ngủ, cũng không còn nhớ mình đã về đây bằng cách nào nữa... Dòng nước lạnh xối thẳng xuống đầu làm Nhật căng cứng người trong cơn tự vệ bản năng chống lại cái buốt tê đang xối xả những tia quất như châm vào đầu tóc, da thịt. Nhật đã mở hết cỡ vòi hoa sen. Dòng nước lạnh buốt đã làm đúng tác dụng, sự tỉnh táo đã trở lại phần nào trong con người Nhật, y chỉ còn thấy trong gương sự đọng lại của đêm qua là cặp mắt vẫn còn đỏ ké trong sự vằn lên của các tia máu nhỏ ly ty.
   Nhật ra bàn, châm 1 điếu thuốc rồi khẽ mở cánh cửa sổ, nhìn xuống đường. Sáng sớm Đông, vẫn còn sự bảng lảng của các màn sương giăng nhẹ, mỏng như 1 sự mơ hồ vương vất trên các vòm lá, phía dưới con đường. Tiếng tý tách nhẹ nhàng của những hạt mưa đêm vẫn còn rơi rớt nơi sáng sớm này. Khí lạnh ùa vào mặt, cảm giác tê tê ập ùa đến như hơi gió của 1 cú đánh trực diện, làm Nhật theo phản xạ hơi nheo mắt và nghiêng đầu, nhưng lập tức nhận ra, đó chỉ là sự tác động của thời tiết. Y lặng ngắm đường phố qua khung cửa sớm, tiếng động thảng hoặc vọng lên từ những người đi tập thể dục, những người có công có việc sớm gấp, thi thoảng xen lẫn tiếng ù ì xa lẳng vọng lại, thanh âm của xe cơ giới. Nhật cố nhớ lại những gì đã xảy ra đêm qua, kiểm đếm những lời nói cử chỉ của mình. Trong cái thực tại này, y lờ mờ hiểu 1 điều, rất có thể rằng từ nay, y sẽ trở thành 1 thành viên, hay 1 bộ phận nào đó trong cái cỗ máy đầy phức tạp của nghĩa khí giang hồ, của lọc lừa xảo trá bán đứng lẫn nhau, của những trò bất chấp thủ đoạn để triệt hạ lẫn nhau, để tranh số tranh má, để đạp lên thằng khác mà củng cố địa vị hay tranh giành sự ảnh hưởng với giang hồ, qua đó mà mở rộng địa bàn hoạt động hay sẽ là sự dính líu với những sự ma mãnh của sự quay vòng đồng tiền trong xã hội, 1 liên minh giữa những trí thức được đào tạo đàng hoàng trên giảng đường của các trường thuộc ngành kinh tế với giới xã hội trong sự bàn tính quay vòng đồng tiền, hay là buôn tiền trong sự luồn lách các kẽ hở pháp luật của liên minh ma quái…
   Phức tạp và mâu thuẫn. Các sự đối chọi lẫn nhau về thân phận, về mưu sinh trong cái tổng thể không dễ định dạng này, để mà xác định cho mình 1 chỗ đứng trong cái nhìn mờ mịt về tương lai. Sẽ rất dễ dàng, nếu y vứt nó sang 1 bên để xách xe ra đầu làng, chợ quê gần nhà hay loanh quanh khu xóm trọ bán thôn quê bán thành thị, để mà làm 1 anh xe ôm quèn, hài lòng với những cuốc xe của các bà đi chợ sẽ cò kè từng giá, hay chở thuê cho ai đó ở cái khu vực không thể gọi là giàu có của chốn thị thành, 1 chiếc tivi cũ, 1 cái tủ lạnh đến tuổi hưu hay là những bao đựng đá viên cho các hàng giải khát, các hàng ăn bình dân quanh quanh đó… Chỉ là thế thôi. Cũng là xe ôm, nhưng giang sơn đâu anh hùng đó, đất có thổ công, sông có hà bá, đâu thể xách xe ra các cổng bệnh viện, ga tàu bến xe, những nơi tập trung và có nhiều cơ hội kiếm khách hơn, bởi làm sao những người cùng đẳng cấp xe ôm đó chấp nhận cho 1 thằng lạ hoắc lạ hơ từ đâu khác dạt đến với nhu cầu của sự nhường cơm sẻ thịt ??? Sẽ không đơn giản như vậy.
   Nhật thoáng nghĩ đến chuyện mở lò dạy võ, nhưng rồi lại dẹp ngay. Nghề võ vốn bạc bẽo với chính sự đam mê với chính nó. Câu ‘’ Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị ‘’ vẫn luôn luôn đúng trong bất kỳ thời đại nào. Sự nổi danh thường đi kèm với sự đố kỵ và ganh ghét. Lẽ mềm mỏng giao tế thường không được thích hợp với những sự bắt buộc phải động chạm, phải giao tay để thử trình độ, hay nặng nề hơn, là những sự khiêu khích có tính triệt hạ lẫn nhau. Tìm được 1 sự cảm thông có tính tri âm tri kỷ trong nghề võ luôn luôn là sự không dễ dàng, sự bằng mặt không bằng lòng vẫn luôn ngự trị, nhiều khi bao trùm lên rất nhiều các mối quan hệ và chồng chéo lẫn nhau. Đó là chưa kể, để có được 1 thu nhập khả dĩ coi như 1 phương tiện kiếm sống thì lại càng không đơn giản. Ở thời đại này, nhiều thứ có thể dễ dàng có hấp lực hơn, có kết quả nhanh hơn là cái sự đổ mồ hôi, kiên trì nhẫn nại, có khi là trả giá cả bằng máu hay những thương tật gặp phải để mà đạt được 1 công phu có hỏa hầu, và còn khó hơn nữa để mà gặp được những học trò có niềm say mê theo đuổi, đành phải là tùy Duyên mà thôi.
   Nhật vân vi trong suy tưởng, giữa các sự lựa chọn của các ngã rẽ có tính chất quyết định. Y lặng lẽ thở 1 hơi dài. Y vẫn có thể lên cửa hàng, nơi Thắng xăm đặt đại bản doanh cho các chỉ đạo công việc theo lời mời của gã, chỉ để ‘’ Anh cứ ngồi đó, xem cung cách làm việc thôi. Ở nhà ngồi không cũng vậy, anh lên đó cho vui …‘’ Có lẽ, đó là giải pháp ôn hòa nhất. Chẳng lẽ cầm cả chục triệu của người ta 1 tháng mà chỉ biết cuối tháng lên lấy 1 lần, chỉ dựa vào mỗi cái danh, cái uy của Quân tít thì cũng ngài ngại, có điều khó nghĩ. Cứ lên, lên xem sao đã, đã phải dính líu gì cho cam đâu, cửa lùi vẫn còn… Nhật ngẫm nghĩ vậy rồi tặc lưỡi…
   Nhật đến bên chiếc ghế, thu lấy cái áo khoác rồi lặng lẽ đi ra ngoài, mặc kệ cái hình thù ‘’tháp tùng giấc ngủ’’ kia, xuống phố. Đã cảm thấy có 1 lối thoát tạm thời khả dĩ, nên y thấy thảnh thơi hơn. Y vốn là con người như vậy. Ưa suy tư, tìm tòi về chiều sâu bản chất vấn đề, để hiểu, để nắm bắt. Nhưng khi đã nghĩ không ra thì y cũng ngay lập tức bỏ đấy chứ không đeo đuổi, và với 1 khả năng nào đó có thể chấp nhận được, thì cứ dùng cái đã, mọi sự tính sau theo tùy cơ ứng biến…

   (Còn nữa…)
Ảnh của Tiêu Phong
4000
  • Thụy
    Ôi ...lại có người được đưa lên mây nữa òi ...
    • Tiêu Phong
      Cậu..... lắm chuyện quá
      Tiêu mỗ ngã đau thì ai đỡ ???
    • Thụy
    • P/S : Vì biết chắc sẽ ngã !
    • Tiêu Phong
      Sao biết ???
    • Thụy
      Biết. Em kiêm thêm nghề thầy bói nữa mừ ...
    Ảnh của Tiêu Phong
    4000
  • Jen
    • Jen

    • 08:59 21 thg 12 2012


    " VĂN VÔ ĐỆ NHẤT, VÕ VÔ ĐỆ NHỊ "
    Người đời thường ngưỡng mộ và khen VĂN VÕ SONG TOÀN. Nhưng sao câu nói trên lại thấy lắm bạc bẻo đến thế. Mà Tiêu Huynh lại có hết cả 2 ...hixhix
    • Tiêu Phong
      Tiêu huynh chỉ giỏi..... uống rượu thôi
  • Nguyen ha
    hii! em cứ tưởng cái ly uống rượu vang và cả cái ly khum miệng nữa là họ làm thế cho...đẹp
    "đi một ngày đàng học một sàng khôn" chính xác cậu ạ!(à anh ạ)
    • Nguyen ha
      ý em là em k biết cái ly chân cao là để mình cầm k làm nóng rượu,,hii em có dc uống bao giờ đâu mà biết!,ở quê chỉ uống rượu nấu bằng...sắn thoai!
  • Nguyen ha
    Sự nổi danh thường đi kèm với sự đố kỵ và ganh ghét. Lẽ mềm mỏng giao tế thường không được thích hợp với những sự bắt buộc phải động chạm, phải giao tay để thử trình độ, hay nặng nề hơn, là những sự khiêu khích có tính triệt hạ lẫn nhau. Tìm được 1 sự cảm thông có tính tri âm tri kỷ trong nghề võ luôn luôn là sự không dễ dàng, sự bằng mặt không bằng lòng vẫn luôn ngự trị, nhiều khi bao trùm lên rất nhiều các mối quan hệ và chồng chéo lẫn nhau
    cái đoạn này có fải tâm tư.....k nhỉ?
    e thấy may khi đọc đến câu "Lúc này Nhật mới nhận ra y còn mặc nguyên quần áo mà ngủ," vì em cứ sợ NHẬT lại vướng vào một cái gì đó nữa...
    • Nguyen ha
      thật! thật như...đếm cá thả
  • Thụy
    Em đọc xong rồi ...
    • Tiêu Phong
      Xòe .... đánh xoẹt 1 cái, nhể
  • Tiếng Lòng
    Mà "cái hình thù tháp tùng giấc ngủ kia", có mặt ở phần 12 này chắc không đơn giản thế, nó sẽ trở lại, đúng không TP? (lại đoán tiếp)
    • Tiêu Phong
      Nó chỉ là gia vị để khắc họa thêm tính cách nhân vật thôi , và ..... chưa biết có trở lại ko nữa
  • Tiếng Lòng
    TP đã trở lại.
    Phần này TP khắc hoạ nhân vật Nhật có lẽ giống ...TP (TL đoán thế)
    Đó là sành rượu và văn hoá uống rượu, cộng thêm :"Ưa suy tư..
    • Tiêu Phong
      Giống .... 1 ai đó thì cũng là điều bình thường mà TL
      Phải để độc giả đoán nó mới thú vị chứ nhỉ

13 nhận xét:

  1. Muội thấy Phong ca đưa bài ra trang chủ rồi. Như thế mọi người sẽ thấy và vào nhà dể hơn.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nghe J nói nên phải thử sửa ngay, được rồi là ok. Thanks. Nhưng bên này thiếu mấy cái icon nhỉ, không khóc lóc được... Khà khà khà...

      Xóa
  2. Không phải làm robot nhập mã nữa rồi. Com ngon lành.

    Trả lờiXóa
  3. Em cũng thấy lo anh ạ. Vả lại bà con chạy qua bên này là chính nên em cũng có làm nhà bên này nhưng không rành lắm. Cứ bấm lung tung trúng đâu thì trúng ạ. Chúc anh Giáng sinh vui nhiều nhé

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rồi, thế là lại gặp nhau. Anh cũng chưa rành lắm đâu, nhưng cứ thử cái đã, dần dần khắc phục mà.

      Xóa
  4. mộc ghé thăm bạn, chúc giáng sinh an lành nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bác Mộc. Cuối năm sự vụ dồn đảy nhiều, chúc bác như ý nhé.

      Xóa
  5. Ha ha ha ha. Dời nhà vất vả nhỉ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. A, chào Lão. Lại gặp nhau rồi. Vất vả tý thôi, nhưng lưu giữ được bạn bè. Lại vẫn có chỗ chém hả ... khà khà khà

      Xóa
  6. anh ơi anh xem chỉnh lại đi! cái câu "cười cái sự đời,nhâm nhi cái vui buồn thường nhật" KHÔNG ĐỌC DC!

    Trả lờiXóa
  7. Lại thấp thỏm chờ Phần tiếp theo chứ biết sao bây giờ!

    Trả lờiXóa