Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

Ngã tư.



                                                                     Ngã tư.



                              Em đi khuất ngã tư
                              Một ngã tư đi về nỗi nhớ
                              Một ngã tư đi về ngập gió
                              Còn lối nào không, ngã tư ???

                                                 Tan trường ồn ào người ta đón đưa
                                                 Nắng lốm đốm những vai người xa lạ
                                                 Em để lại thoáng qua hơi thở
                                                 Chợ chiều ồn ào thua một thanh âm...

                              Em hiện ra hay anh ước thầm
                              Khi đi dọc con đường chiều nắng quái
                              Ước gì em quay lại
                              Lời ai nói ở sau anh...

                                                  Em đi khuất ngã tư
                                                  Dốc ! Dốc ! Dốc... anh trôi vào vực
                                                  Em biết không anh con đường trong ngực
                                                  Dấu chân em còn tươi vết dẫm hằn...
                                                                                                            Tiêu Phong bút.

      Viết tháng 12/2003. Về một kỷ niệm nhẹ nhàng...

22 nhận xét:

  1. hôm nay mới biết trong ngực Ca có con đường .
    Có khi nào...kẹt xe hông Ca hén ?!

    " Em " của Ca chắc nội công thâm hậu lém, in nguyên dấu chân lun, xóa hổng nỗi mừ ! hì hì

    Ui trùi ! còn là...mười năm tình cũ nữa chứ. Năm 2003 tới nay 2013 ...dzữ dzội thiệt !

    Nói bậy xong rùi, dzọt thui, ở lại chắc bị xử tử !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Luôn luôn kẹt này bà 8 :))

      Nhưng anh không hát bài 10 năm tình cũ đâu nhá :)), có phải bò đâu mà nhai lại :))

      Xóa
    2. Thụy xen vào để khen Bà Tám tý nhé Phong Ca.

      Đúng là có đầu óc ghê, vừa nói con đường là Tám nhà mình nghĩ ngay tới kẹt xe. Anh mà nhắc thêm con đường nào đấy một lần nữa chắc chắn sẽ bị hỏi là ...có ngập nước không - vì Sg đang mưa kinh khủng mà ... :))

      Xóa
    3. À, đặc sản mưa mà ngập thì chả biết SG với HN đâu ưu việt hơn đâu đâu các cô nhá :))

      Xóa
    4. Ca, ai bảo Ca ghi tháng 12/2003 làm chi. Em tưởng Ca lấy thơ có tuổi thọ mười năm ra chơi chứ.

      Thụy ui, vì y như Ca nói, đặc sản của SG là kẹt xe mừ. Ôi ! tự hào gê gúm ! :)

      Xóa
    5. Viết từ 10 năm trước, chứ không phải 10 năm tình cũ, bà 8 nhá :))

      A, khoản tự hào về kẹt xe với mưa là ngập, thì đầu não chính trị với đầu não kinh tế của xứ Lừa đang thi đua xem nơi nào vượt lên trước đấy bà 8 :)), đính chính cho rõ nhóe :))

      Xóa
  2. Hình như là có một người đi theo một người, mà theo từ phía sau lưng, rồi anh trôi vào vực nữa mới ghê :P

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Một người đi với 1 người, chứ không phải 1 người đi theo 1 người, khà khà...:))

      Xóa
  3. Ồ ồ ồ ............. Mới thấy, một bài thơ ra thơ nha ... :))

    Không già cỗi, không gai góc ... Một lời tự sự nhẹ nhàng ...

    * P/S : Nhiệt liệt biểu dương đồng chí Tiêu Phong . Mong đồng chí tích cực phát huy tinh thần trẻ hóa thơ ca của mình !

    Chào đoàn kết và quyết thắng ! :))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị ơi! Thơ huynh í chỉ ngày càng già thoai, bài này cách đây 10 năm lận . Hi.

      Xóa
    2. Ừa hén, vậy mà chị quên chứ, thảo nào ...

      Xóa
    3. Kinh nhỉ, hóa ra trước đến giờ, thơ không ra thơ hả Thụy :))

      Xóa
  4. Hay quá, chị xin 2 câu cuối nhé :" Em biết không anh con đường trong ngực
    Dấu chân em còn tươi vết dẫm hằn..."

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị cứ lấy thôi, nhưng em tò mò chút, chị mang về làm gì hả chị ???

      Xóa
  5. Chưa đọc tới cuối bài, Nip đã đoán kg phải thơ Tiêu huynh mới viết. Bởi.......................

    Trả lờiXóa
  6. " Nhẹ nhàng" mà còn " hằn vết" thía, bữa nầu huynh viết kỷ niệm nặng nặng chút đi huynh. Hi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nằng nặng thì căng lắm nhể cô Lip :)), vì như suy luận thì mới nhẹ nhàng mà còn thế, vậy nặng nặng thì anh hết đi nổi rồi, khà khà...:))

      Xóa