Thứ Năm, 1 tháng 12, 2011

Đông cảm

06:06 1 thg 12 2011Công khai17 Lượt xem 12
   Thu đi. Sạch sành sanh hay chăng chỉ còn là sự rơi rớt đâu đó trên những quãng phố không rõ tên bởi hương sữa thoảng hoặc. Những chùm sữa đã rụng rơi hết những bông trắng của những cây nở muộn rồi, làm tưởng như mùa Thu vẫn dài thêm, nhưng thực thì không phải...

   Thực đã là Đông. Mùa của sự ươm mầm qua những khô khẳng của những tàng cây đã rụng hết lá, hay đang rụng lá. Và những se sắt của giá Đông sẽ càng rõ hơn theo hối hả cuộc sống, mà vì mưu sinh, vì lo lắng mà không để ý, mà quên đi mất. Để 1 đêm bừng tiếng gió giật ào qua 1 tàng cây, và lách tách tiếng mưa rỏ giọt xuống thềm nhà qua mái gianh, xuyên vút 1 không gian thẫm màu và bảng lảng màu sương, để nhận ra rằng, cũng thực đã là Đông.
   Qua sáng. Nhận thấy sự bàng bạc của ánh dương quang cùng với mưa lạnh thì đã thấy tay cầm thêm áo ấm. Trời đất tuần tự, sự nhận biết thảng hoặc tiết trời với bao những vương vấn, nghĩ suy làm quên đi những vui vui nho nhỏ của sự nhận biết...
  
                                                            Đông cảm
                    Đông về đã đem đến tàn phai
                    Của bao sắc Thu những ngày dài
                    Cánh sữa đã rụng thành rơi rớt
                    Trắng đầy như xóa trong mắt ai.
                                        Những sáng long lanh nắng phai mơ
                                        Đã dần theo tắt dấu tỏ mờ
                                        Những gió lay phay của hơi sớm
                                        Đã lạnh theo tắt màu nắng tơ.
                    Gió Đông thổi lạnh nơi trời chiều
                    Mây xám nặng mang màu cô liêu
                    Ngày lạnh về theo mưa rét đến
                    Mang thèm nỗi ấm của lòng yêu.
                                        Sớm xám màu mù khắp không gian
                                        Một màu trắng bạc lan như tràn
                                        Đã khởi từ đêm những tý tách
                                        Thành những thẽ thọt qua mái gianh.
                    Đông kết hơi Thu ẩm vào lòng
                    Ai người tựa cửa dõi mắt trông
                    Những áng xa xôi từ đâu đó
                    Như từ cao vút của thinh không.
                                                                                  Tiêu Phong bút, 1/12/2011
Ảnh của Tiêu Phong
4000
  • lam
    • lam

    • 04:41 16 thg 12 2011


    Chị đây TP iu ơi. Chị mới từ Áo về. Đọc một loạt bài của em trai, rất thích mà chưa còm được. Nhớ em, Thân yêu em.
    • Tiêu Phong
         Chị về rồi hả! Về mùa này mới ấm áp, đón Noel ở nhà chắc chắn là vui hơn ở nước ngoài rồi.
         Đợt này em cũng bận, nhưng khi nào rảnh, chị cứ alo ngồi cafe chị nhé.
  • saobien
    Bài thơ nghe trĩu nặng tâm tư. Kết vào thinh không mà cõi lòng cứ nằng nặng anh TP à.  Em cảm đông rồi. Anh TP gửi vào SG tí đông cho em với nhá.
    • Tiêu Phong
         Đồng ý với SB. Mùa Đông HN có lúc lạnh lắm, bài thơ như 1 lời gửi và tặng cho những ai muốn có mùa Đông thực sự của HN, nên SB cứ lấy luôn, ko cần chờ anh gửi đâu
  • Đào Hoa cốc chủ
    hehe thế mới tài, em còn có nhìu tấm khác hoành hơn nữa í chứ em ra Hn để đi TB nên không bít có time ở HN không nữa. anh cứ cho em số phone, nếu em ở HN sẽ alo cho anh để anh dẫn đi ăn
    • Tiêu Phong
      Lại fượt hử? Anh biết sao em có ảnh rồi. Bạn già anh cho em địa chỉ trang web hả? Khà khà khà...
       
      Ok, nếu có ngồi cũng 1 tối vỉa hè thôi mà, cho em thử cái thú gió mùa nó lùa vào răng xem như thế nào, chứ làm gì mà ko có time.
  • KHÚC THỤY DU
    Còn nữa này! Mùa Đông tóc dài sẽ ấm hơn tóc ngắn cho nên chắc sẽ nhiều người tiếc và nhớ cái đuôi tóc dài
  • KHÚC THỤY DU
    Mùa Đông là mùa của nỗi  nhớ cứ dâng đầy. Là những ngày mưa gió, rét mướt nhưng mang lại cho  người ta cảm giác ấm lòng hơn bất kỳ mùa nào khác bởi kí ức ngọt ngào trở về ngay cả trong giấc mơ. Trong cái giá buốt khắc nghiệt của mùa Đông, khiến con người trở nên bao dung và độ lượng hơn với cuộc đời và cho cả chính mình. Đặc biệt yêu những người được sinh ra trong mùa Đông anh nhỉ!  
    • Tiêu Phong
      Ờ, anh thích cái câu cuối đấy
       
      Đông thì co ro, người cứ co cụm lại mà xoa xuýt nên chả thèm hơi ấm của người khác là gì, hiểu thế có đúng với tinh thần '' bao dung và độ lượng '' của em ko đới ???
       
      Ah, có fải em nhớ và tiếc đuôi ko đấy    
  • Flyingdance
    Em cũng thấy như bạn Vinh. Trời đất thay đổi tuần tự nhưng có người thì mải theo đuổi những suy tư riêng khác rất ư là hoài cổ bởi những vấn vương để quên đi cái thực tại, cái mà mang đến cho Tiêu huynh niềm vui nhỏ nhoi trong cái không gian rộng lớn ấy.
    Đôi khi chững lại là để nhìn về phía trước hay nhìn về phía sau. Mỗi người dường như có sự chiêm nghiệm vào những thời khắc mùa mang đến huynh nhỉ? Đông thật rồi, ấm áp huynh nhé!
    • Tiêu Phong
      Anh lâu nay toàn cúi xuống đất, may dạo này có người nắm tóc lôi lên bắt ngửng nhìn mặt trời, chói quá lại fải cúi bớt nên '' hoài cổ '' là phải em ah
       
      Đấy, may em nhắc nên mới nhớ chững lại là để quay trước ngó sau, cứ gằm gằm như '' Người lữ hành kỳ dị '' mãi nó cũng kỳ , Đông muốn ấm lại fải có người đối ẩm, anh tuy quen ngồi 1 mình, nhưng có bạn vẫn hơn, nhể, thế em có '' uốn '' cùng ko?
  • VINH
    • VINH

    • 04:50 6 thg 12 2011


    Trời đất tuần tự, vậy mà luôn khiến người chững lại trước những chuyển giao tuần tự :-).
    • Tiêu Phong
      Anh có thấy cô chững lại đâu, trái lại bên nhà cô toàn món thích hợp cho Đông lạnh đấy chứ nhỉ
  • Đào Hoa cốc chủ
     ui, ngưỡng mộ huynh quá. . hehe ps : cuối tháng 12 này e ra HN
    • Tiêu Phong
      Giật hết cả nảy. Đến chính anh còn chưa có ảnh này mà Hoa đã có rồi? Sao em lại có?
      Đây là 2 đứa học trò của anh. Chụp hôm vừa rồi. Toàn bộ ảnh chụp với học trò hôm đó anh còn chưa có tấm nào
       
      Lúc nào ra HN thì ới anh, anh mời măm vỉa hè nhé
  • Tử Đinh Hương
    Thấy mùa đông của Kiến ấm và nồng...
    Chúc cuối tuần vui em nhé!
    • Tiêu Phong
         Hôm đó mưa và lạnh chị à. Nó như sự đánh dấu của mùa Đông thực sự vậy. Tự dưng cảm xúc đến nên xoay bút từ vẽ sang viết chị à 
  • DM
    • DM

    • 13:10 1 thg 12 2011


    Ai ngồi tựa cửa mắt dõi trông... Bên sông đò vắng người qua lại Hắt hiu sáo trúc mấy quãng đồng Nhớ người thuở ấy từ bến ấy Ra đi bỏ lại gió đầu đông.
    • Tiêu Phong
          Ra đi bỏ lại gió đầu Đông
          Đò vắng khách thưa lái buông chùng
          Em đã sang ngang bỏ bến ấy
          Để lại nơi này nỗi mông lung...

2 nhận xét:

  1. "Đọc" một người,cũng như đọc một cuốn sách. Mình "đọc" được ở đây, hình ảnh một người, phải nói là đa tài.
    Thích nhất là những bài viết về Hà Nội, đặc biệt thích những cảm xúc về cái lạnh của Hà Nội.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có những lúc viết ra như một nhu cầu phải viết. Cảm ơn sẻ chia của bạn nhiều...

      Xóa