Thứ Sáu, 1 tháng 10, 2010

Thơ Trần Mạnh Hảo

Lại tình cờ chộp được 1 bài thơ khác của bác Hảo, đời ẩn sau thơ.
DON QUICHOTTE

Tưởng nhớ đại văn hào Cervantès

Ôi thế giới như con lừa của Sancho thổ tả
Và đám đông là con chiến mã Rossinanté da bọc xương
Theo ta đàn cừu ơi, ngươi chỉ mất tính cừu còn được cả
Sâu bọ kia từng mê mẩn thiên đường


Đi nào thần dân, ta đi theo Don Quichotte
Việc tốt không làm sẽ hết ngay
Giải phóng đàn cừu khỏi bị nhốt
Cứu nhân độ thế tao với mày
Sancho ơi, thân này hi sinh nốt
Ta xông vào thế giới hai thằng say

Sancho ơi nếu mày có lý tưởng
Thì quán cơm bẩn thỉu ta ăn không chút tồi tàn
Đây yến tiệc, đây lâu đài sung sướng
Hỡi muôn dân nô lệ bần hàn
Quần áo rách bươm là áo bào khanh tướng
Trận chiến này hiệp sĩ cứu trần gian

Nào ngựa, nào cừu, nào lừa mắt mở
Đừng ngắm nàng Dulcinée
Dù sắc đẹp của nàng ngang Thị Nở
Cái đẹp đích thực kia đâu phải để nhìn
Để mơ ước, để hình dung, để nhớ
Như con đường ta tới niềm tin

Nào các chiến hữu ngựa lừa tung vó
Thế giới này vào trận cuối cùng
Kẻ thù của ta là cối xay gió
Nó không hề định hướng, quạt lung tung

Chiều nay Don Quichotte còn cầm vũ khí
Người đầy vết thương, bị gió hất tung
Xin đừng biến thế giới thành hiệp sĩ
Lao vô vũ trụ kia- cối xay gió vô cùng…
                                   T.M.H.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét