Thứ Hai, 15 tháng 8, 2011

Định mệnh...???

10:26 15 thg 8 2011Công khai17 Lượt xem 12
   Cuộc đời, thật lạ với nhiều điều tưởng như bình thường, giản đơn nhưng nhẽ, là không hề như vậy. Sự sắp đặt của phận số lên cuộc đời con người với bao nỗi tréo ngoe, ly hợp.....

   Với tôi, tôi thích gọi những điều trái ngang, tréo ngoe, ly hợp, tương thích hay gì gì đi kia, là Duyên. Có duyên thì hợp, nghịch duyên thì tan. Có duyên thì gặp, lệch duyên thì phai. Duyên đến thì tác hợp, duyên đi thì chia tay....
   Và quan niệm tôi, sự tự nhiên của Duyên là sự tự đến tự đi, cũng như bản ngã của tự sanh tự diệt vậy. Không cưỡng cầu. Cái gì phải đến sẽ đến, cái gì phải đi sẽ đi, ấy là Duyên vậy. Những ngày Ngâu, tâm bỗng động ghê gớm. Không còn sự phớt nghịch như bao ngày nữa. Âu chăng là chữ Nghịch của Duyên đã đến, đã vây bủa rồi ???
   Và chẳng biết làm sao, đành gom tâm vào chữ.
                                                          Mùa Ngâu
                                                                                                    Thương tặng 1 người....
                    Ngâu tháng Bảy, khóc Ngưu Lang - Chức Nữ
                    Phận duyên trời đã sắp cho lứa đôi
                    Đêm định mệnh, xếp duyên hồn bối rối
                    Trắng ngọc lan chứng kiến tim tả tơi.
                                   Chẳng thể biết sẽ yêu là như thế
                                   Cứ mặc hồn trong run rẩy cõi mê
                                   Trong lồng lộng của trắng đêm thoát xác
                                   Trong thanh tao trong trìu mến đê mê.
                    Ngâu tháng Bảy, Ngưu Lang và Chức Nữ
                    Còn gặp nhau bằng Ô Thước bắc cầu
                    Cánh chim trời còn động lòng đôi lứa
                    Kết cho thành chuyện cổ tích mưa Ngâu.
                                   Mình với nhau đã mấy mùa năm tháng
                                   Sao lại đợi ngày Duyên bắc kim thang
                                   Âu có lẽ tự nhiên phận là thế
                                   Cho bên nhau niềm hạnh phúc tràn trề.
                    Dẫu có biết rằng yêu là sẽ khổ
                    Cứ mặc lòng cho đắm tận cùng say
                    Cơn luyến ái mai này đâu còn nữa
                    Nhớ thương còn có đọng nơi mắt cay ???
                                   Và cũng biết sẽ xa vời vợi lắm
                                   Nhịp cầu nào bắc được mỗi mùa Ngâu ?
                                   Bước lãng du ru hồn nhau chới với
                                   Vẫn thả lòng dù tan nát rụng rơi.
                                                                                                             11/08/2011

   Lòng còn nhiều nỗi muốn trải với câu với chữ, nhưng thời gian vẫn còn. Ai đó nói viết phải với cảm xúc vẹn nguyên mới hay, mới nóng. Chẳng sai. Nhưng tôi, với tôi, đôi khi sự lắng đọng sẽ tạo thêm được nhiều chiều sâu. Vậy hẹn bạn sau nhé, về 1 đêm bên biển, gió và rượu và bồng bềnh của những con thuyền hắt dài những bóng sáng dãi quãng ánh đèn đêm trên sóng. Hẹn 1 ngày gần đây, bài viết đó sẽ là của bạn...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét