Tự dưng vơ vẩn về 1 mái nhà đơn sơ. Nơi thành phố ''
Nhà ai cao quá chen lên nóc/ Ai cũng giăng ra lấn mặt tiền ''
này thì
hóa ra cái mái nhà đơn sơ, có hàng hiên, có mái gianh với thềm ao xưa
lại là sự xa xỉ.
Nhà xưa.
Tôi vẽ vào đây mái nhà xưa
Của tuổi mơ ước, tuổi nô đùa
Bên hiên bóng chếch soi hàng lá
Có chú chim sâu lích chích ca.
Ngõ đất ngoằn nghèo lối dẫn đưa
Xào xạc đong đưa bóng đổ dừa
Dậu thưa lấp lóa ao tăm cá
Giọt mồ hôi lưng nhấp nhóa cha.
Kẽo kẹt gió lay những ngọn tre
Xâm xấp dáng mẹ buổi trưa hè
Bóng đuổi theo dồn chân mau bước
Bởi trẻ đợi trông sắp mâm ra.
Tôi viết những điều thuở xa xưa
Trong nỗi hiện thực đang vây bừa
Trong niềm mơ hoang với gió lạnh
Với những vẩn vơ lúc tàn canh.
Viết đêm 12/01/2011.
Tặng tất cả những ai có niềm mơ hoang như tôi, 1 ngôi nhà nhỏ có thềm hiên, có vườn cây lưu niên và 1 ao cá sau nhà.....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét