Hôm nay đã là ngày cuối của
2010 theo dương lịch. Ngoài đường nhộn nhịp kinh. Người xe như mắc cửi.
Thật ra không phải chỉ ngày này, mà sự nhộn nhịp đã bắt đầu rộn ràng từ
ngày 24. Xe ngoại tỉnh các loại biển xanh trắng đã lai kinh để thực hiện
các công việc viếng hỏi theo đúng lệ bộ.
Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2010
Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010
Tôi chán ông lắm, giáo sư !!!
Vượt qua được fire wall, đọc
được 1 bài phỏng vấn của ông Giáo sư nước nhà về quan hệ VN và TQ. Thật
không hiểu nổi, ông giáo sư đầu 2 thứ tóc trông cũng khả kính, đã từng
giữ cương vị cao của 1 Viện Nghiên cứu trong nước lại có thể có những
lời lẽ không thể xứng đáng với học hàm mà ông đã được trao tặng. Ông ''
láo sư '' này cho rằng VN và TQ có chung nguồn gốc và cùng chung nền văn hóa, cùng là đồng chí nên ông nhìn nhận rằng nên '' Hợp lực hơn bất hòa '' ???!!!
Thứ Hai, 27 tháng 12, 2010
Cười với anh Chí và chị Nở
Đầu tuần, bận rộn 1 chút. Giờ
cũng cuối ngày rồi, nếu bác bác nào ghé nhà, mời xơi tý xả xì-trét cho
ngày mai đời nó hơn hớn hơn.
-------------------------
CHÍ PHÈO & THỊ NỞ
1. Chí Phèo đi làm về, thấy Thị Nở mừng rỡ bảo:
Thứ Bảy, 25 tháng 12, 2010
Lãnh đạo và quyền lực thực thi.
Đọc bài viết dưới đây của tác
giả Trần Huy Thuận đăng trên Vietnamnet như là 1 sự nhắc nhở đối với
tầng lớp lãnh đạo. Có lẽ là nhắc nhở chứ không phải thức tỉnh. Bởi các
quan lãnh đạo thì thừa đủ lọc lõi và sạn sỏi để nhìn nhận vấn đề. Nhưng
chắc rằng các ngài nếu có đọc bài viết của Trần Huy Thuận, thì cũng chỉ
thốt lên rằng: '' Bố thằng dở hơi, không cường quyền không áp chế, không
như thế ... thì để chúng nó vượt đầu vượt mặt à ??? ''
Thứ Năm, 23 tháng 12, 2010
Tặng chị em ngày Noel
Ngày Giáng sinh, Tiêu mỗ lục tung nhà cửa mới ra được món quà dành
tặng riêng cho các chị em tiểu muội. Lang thang các nhà, thấy chúc nhau
tá hỏa như thơ cụ Tú xưa, Tiêu mỗ cũng chạnh lòng, thân nam nhi mà chỉ
biết nhận quà của chị em rồi cảm ơn suông thì thấy cũng cám cảnh lắm.
Có thêm ít phụ phẩm, mời đọc cho ngày Giáng sinh thêm tươi tắn.
-----------------------------------------
Ông nọ có cô “con gái rượu”, không hiểu sao chẳng có gã trai làng nào đến cưa cả, mãi mới thấy có nhà ông bà là bạn cũ đến mai mối cho con trai. Sắp đến ngày cưới, hôm nay chàng rể tương lai đến chơi.
Trong lúc nhấp chén trà trò chuyện, thấy “ông” con rể tương lai nói đến chuyện cưới xin, ông bèn tranh thủ dặn dò cẩn thận:
Có thêm ít phụ phẩm, mời đọc cho ngày Giáng sinh thêm tươi tắn.
-----------------------------------------
Hoãn thế nào
Ông nọ có cô “con gái rượu”, không hiểu sao chẳng có gã trai làng nào đến cưa cả, mãi mới thấy có nhà ông bà là bạn cũ đến mai mối cho con trai. Sắp đến ngày cưới, hôm nay chàng rể tương lai đến chơi.
Trong lúc nhấp chén trà trò chuyện, thấy “ông” con rể tương lai nói đến chuyện cưới xin, ông bèn tranh thủ dặn dò cẩn thận:
- Con gái bác, cháu ở xa nên chưa hiểu đấy thôi, nó là con gái út trong nhà.
- Dạ, việc này cháu biết!
- Ý bác là sau này cháu cũng nên chiều nó một tí.
- Cái này cháu làm được ạ!
- Ngoài ra, nó vốn là đứa ăn ít, nhưng mà bù lại nó… ngủ rất nhiều, ngủ từ chập tối đến lúc mặt trời quá ngọn tre mới dậy.
- Vâng!
- Mà đặc biệt là khi ngủ lại hay ngáy to, nghiến răng ken két, chó mèo cũng phải sợ. Cháu cũng nên thông cảm…
- Dạ, cháu hiểu! - Anh con rể tương lai đáp.- À, mà còn chuyện này nữa: Nó đi đứng cũng không được nhẹ nhàng cho lắm, nhiều lúc cứ bước huỳnh huỵch, có khi… rung cả nhà cả cửa ấy.
- Dạ, cháu đã thấy rồi ạ!
- Hơn nữa, nó còn có khuyết điểm nhỏ là giống tính bác.
- Giống thế nào ạ?
- Ấy là cứ mỗi lần… uống bia rượu vào là lại hay to tiếng, cáu gắt nhặng xị ngậu lên, nhiều lúc đập phá đồ đạc. Cho nên cháu cũng phải hiểu để mà…
- Dạ! Chính về đặc điểm này, hôm qua cháu và gia đình mới được biết, nên hôm nay bố mẹ cháu cho cháu sang thưa chuyện với hai bác.
- Sao cháu?
- Xin phép cho cháu được hoãn đám cưới lại…
- Hoãn à? Không vấn đề gì. Thế cháu và gia đình định hoãn đến bao giờ vậy?
- Dạ! Hoãn… vĩnh viễn bác
Ấp trứng voi- Dạ, việc này cháu biết!
- Ý bác là sau này cháu cũng nên chiều nó một tí.
- Cái này cháu làm được ạ!
- Ngoài ra, nó vốn là đứa ăn ít, nhưng mà bù lại nó… ngủ rất nhiều, ngủ từ chập tối đến lúc mặt trời quá ngọn tre mới dậy.
- Vâng!
- Mà đặc biệt là khi ngủ lại hay ngáy to, nghiến răng ken két, chó mèo cũng phải sợ. Cháu cũng nên thông cảm…
- Dạ, cháu hiểu! - Anh con rể tương lai đáp.- À, mà còn chuyện này nữa: Nó đi đứng cũng không được nhẹ nhàng cho lắm, nhiều lúc cứ bước huỳnh huỵch, có khi… rung cả nhà cả cửa ấy.
- Dạ, cháu đã thấy rồi ạ!
- Hơn nữa, nó còn có khuyết điểm nhỏ là giống tính bác.
- Giống thế nào ạ?
- Ấy là cứ mỗi lần… uống bia rượu vào là lại hay to tiếng, cáu gắt nhặng xị ngậu lên, nhiều lúc đập phá đồ đạc. Cho nên cháu cũng phải hiểu để mà…
- Dạ! Chính về đặc điểm này, hôm qua cháu và gia đình mới được biết, nên hôm nay bố mẹ cháu cho cháu sang thưa chuyện với hai bác.
- Sao cháu?
- Xin phép cho cháu được hoãn đám cưới lại…
- Hoãn à? Không vấn đề gì. Thế cháu và gia đình định hoãn đến bao giờ vậy?
- Dạ! Hoãn… vĩnh viễn bác
Có một anh chàng nọ nhà rất nghèo, nghèo đến nỗi không có cái quần để mặc . Nhà bên lại có cô gái rất đẹp ngày ngày để ý anh ta.
Một hôm cô nàng quyết định qua nhà làm quen. Vì không có quần mặc nên anh không dám tiếp, nhưng cô gái cứ một mực đòi gặp anh. Cuối cùng anh đồng ý nhưng lại chui vào một cái lu và ló đầu ra để trò chuyện.
Cô gái thấy lạ bèn hỏi:
- Anh làm gì trong đó vậy?
Chàng trai ấp úng:
- À … Anh … Anh ấp trứng.
Cô gái:Một hôm cô nàng quyết định qua nhà làm quen. Vì không có quần mặc nên anh không dám tiếp, nhưng cô gái cứ một mực đòi gặp anh. Cuối cùng anh đồng ý nhưng lại chui vào một cái lu và ló đầu ra để trò chuyện.
Cô gái thấy lạ bèn hỏi:
- Anh làm gì trong đó vậy?
Chàng trai ấp úng:
- À … Anh … Anh ấp trứng.
- Trứng gì?
Chàng trai:
- Trứng voi.Cô gái nghe thấy trứng voi liền muốn xem cho biết, cô ta xin anh chàng cho mình xem trứng voi, vừa mở lời xin cô ta thò tay ngay vào trong lu nhanh đến nỗi anh chàng ngăn không kịp. Chợt cô gái reo lên
- A, anh ơi, trứng đã nở thành voi con rồi, em sờ thấy cái vòi…
"Con dê" nhà tôiChàng trai:
- Trứng voi.Cô gái nghe thấy trứng voi liền muốn xem cho biết, cô ta xin anh chàng cho mình xem trứng voi, vừa mở lời xin cô ta thò tay ngay vào trong lu nhanh đến nỗi anh chàng ngăn không kịp. Chợt cô gái reo lên
- A, anh ơi, trứng đã nở thành voi con rồi, em sờ thấy cái vòi…
Gia đình nọ nuôi một đàn dê, do chăm sóc tốt nên con nào cũng béo mập.
Nguồn sữa dê là thu nhập trong nhiều năm liền của cả nhà.
Trong đàn dê cả trăm con ấy có năm con dê đực, nhiệm vụ của chúng chỉ là ăn cỏ và… không nói ra thì ai cũng biết. Một hôm, con dê đực khoẻ nhất đột nhiên lăn ra ốm. Nó ăn uống vẫn bình thường nhưng hay thở khò khè, thỉnh thoảng lại khạc khạc có vẻ rất khó chịu.
Sau khi tìm đủ mọi cách tự chữa cho con dê ấy không được, bà chủ nhà quyết định mời một bác sĩ thú y đến nhà.
Vị bác sĩ đến, khám cho con dê xong, hỏi:- Nó ăn uống bình thường phải không, thưa bà?
- Vâng!
- Thế thì con dê nhà bà không mắc bệnh gì cả.- Nhưng tại sao nó thở khó khè và khạc nhổ liên tục
- Bà chủ nhà thắc mắc
- À, chuyện đó là do nó có tật ngửi và cắn lông dê cái, lông dê cái trôi vào miệng làm nó khó thở và muốn khạc nhổ.
Bà chủ nhà nghe xong thì sắc mặt chuyển ngay sang màu tím:
- Trời ơi! Vậy bây giờ thì tôi đã hiểu tại sao tuần nào lão chồng tôi cũng lên thành phố rồi
- Chắc ông nhà chăm sóc đàn dê?
- Không! Dê là do tôi chăm
- Vậy thì ông lấy thích lên thành phố có liên quan gì đến bệnh tật của con dê này?
- Vì lão ta ăn uống bình thường, nhưng tối nào lão cũng thở khò khè, còn ban ngày thì lão lại khạc nhổ liên tục!
Xe hơi và vĩ nhânTrong đàn dê cả trăm con ấy có năm con dê đực, nhiệm vụ của chúng chỉ là ăn cỏ và… không nói ra thì ai cũng biết. Một hôm, con dê đực khoẻ nhất đột nhiên lăn ra ốm. Nó ăn uống vẫn bình thường nhưng hay thở khò khè, thỉnh thoảng lại khạc khạc có vẻ rất khó chịu.
Sau khi tìm đủ mọi cách tự chữa cho con dê ấy không được, bà chủ nhà quyết định mời một bác sĩ thú y đến nhà.
Vị bác sĩ đến, khám cho con dê xong, hỏi:- Nó ăn uống bình thường phải không, thưa bà?
- Vâng!
- Thế thì con dê nhà bà không mắc bệnh gì cả.- Nhưng tại sao nó thở khó khè và khạc nhổ liên tục
- Bà chủ nhà thắc mắc
- À, chuyện đó là do nó có tật ngửi và cắn lông dê cái, lông dê cái trôi vào miệng làm nó khó thở và muốn khạc nhổ.
Bà chủ nhà nghe xong thì sắc mặt chuyển ngay sang màu tím:
- Trời ơi! Vậy bây giờ thì tôi đã hiểu tại sao tuần nào lão chồng tôi cũng lên thành phố rồi
- Chắc ông nhà chăm sóc đàn dê?
- Không! Dê là do tôi chăm
- Vậy thì ông lấy thích lên thành phố có liên quan gì đến bệnh tật của con dê này?
- Vì lão ta ăn uống bình thường, nhưng tối nào lão cũng thở khò khè, còn ban ngày thì lão lại khạc nhổ liên tục!
Một
chàng trai mới lớn sau khi thi được bằng lái xe liền đề nghị cha mình
cho sử dụng chung xe hơi. Người cha, vốn là một mục sư, liền ra điều
kiện
- Nếu điểm học ở trường của con khá lên, con chịu đọc Kinh Thánh đôi chút và cắt mái tóc rũ rượi kia đi, thì lúc đó chúng ta sẽ nói chuyện.
Một tháng sau, chàng trai trở về nhà và hỏi cha đã đồng ý cho mình dùng chung xe chưa. Người cha đáp:
- Cha thực sự tự hào về con. Điểm số của con đã khá lên và con đã chịu đọc Kinh Thánh. Thế nhưng con vẫn chưa cắt tóc…Người con ngắt lời
- Cha biết không, con đã suy nghĩ nhiều về điều này và nhận thấy rằng bậc vĩ nhân trong Kinh Thánh đều để tóc dài. Samson để tóc dài, Moses để tóc dài, Noah để tóc dài và thậm chí Chúa Jesus cũng để tóc dài.
- Phải! - Người cha công nhận - Và tất cả các vĩ nhân đó đều đi bộ.
- Nếu điểm học ở trường của con khá lên, con chịu đọc Kinh Thánh đôi chút và cắt mái tóc rũ rượi kia đi, thì lúc đó chúng ta sẽ nói chuyện.
Một tháng sau, chàng trai trở về nhà và hỏi cha đã đồng ý cho mình dùng chung xe chưa. Người cha đáp:
- Cha thực sự tự hào về con. Điểm số của con đã khá lên và con đã chịu đọc Kinh Thánh. Thế nhưng con vẫn chưa cắt tóc…Người con ngắt lời
- Cha biết không, con đã suy nghĩ nhiều về điều này và nhận thấy rằng bậc vĩ nhân trong Kinh Thánh đều để tóc dài. Samson để tóc dài, Moses để tóc dài, Noah để tóc dài và thậm chí Chúa Jesus cũng để tóc dài.
- Phải! - Người cha công nhận - Và tất cả các vĩ nhân đó đều đi bộ.
Thứ Ba, 21 tháng 12, 2010
Côn đồ mặc sắc phục !
Hôm nay, cả báo mạng lẫn báo
giấy chính chuyên đều đưa tin về chuyện cảnh sát bị dân vây hãm vì có
hành vi xâm hại thân thể người dân. Thật không hiểu nổi rằng, trong đầu
những kẻ mặc sắc phục đại diện cho lực lượng bảo vệ pháp luật kia có cái
gì và được dạy dỗ như thế nào, để mà tư tưởng lại có thể hư hỏng đến
mức gây ra hết phẫn nộ này đến phẫn uất kia của người dân đến vậy.
Thứ Năm, 16 tháng 12, 2010
Lòng nhân.
Mỗi 1 cuộc đời con người là 1 số phận. Số phận đeo bám
và gắn dính với con người ta như là 1 hằng số vậy, 1 hằng số không đổi
của định mệnh. Nhưng trong cái định mệnh đó, vẫn còn có những thứ có thể
làm con người ta dù không thay đổi được định mệnh, nhưng lại làm cho
con người ta sống tốt hơn, là sự vị tha, lòng nhân từ và tha thứ.
Thứ Bảy, 4 tháng 12, 2010
Các bác sẽ hỏi gì ???
Cuối tuần rồi, đưa cái bài này lên để các bác thư giãn và ngẫm ngợi cho
neuron thần kinh nó đỡ thẳng. Và cũng xin nói rằng, bài này là em nhặt
được. Chúc các bác em vui.
Thứ Sáu, 3 tháng 12, 2010
Anh bạn Khựa.
Giờ thì ai cũng biết bạn Khựa
bạn ấy đã liếm của mình ít cột mốc, 1 nửa danh thắng thác Bản Giốc đã là
của bạn ấy, còn đi xem ải Nam Quan thì mời đi làm thủ tục visa. Địa
danh ấy, bậc tiểu học cũng đã biết đó là của VN. Giờ thì các bạn ấy cho
khiêng cột mốc ký từ thời Pháp - Thanh về bảo tàng giấu biến.
Thứ Tư, 1 tháng 12, 2010
Phở Hà Nội
Thế là cũng đã hết 1 ngày. Tự
dưng thấy đói và thèm rượu. Đói, đương nhiên fải măm, thèm rượu, thì
chần chờ gì mà không tắt máy tính đi. Nghĩ thế thì chả có gì mà fải hoãn
nó lại cả. Rồi sẽ đi thôi. Tự dưng nghĩ đến rượu mà lại lan man sang
cái hôm đi ăn sáng. Số là thế này ạ: Có 2 hàng phở ở cạnh nhau, 1 hàng
chỉ bán phở bò, 1 hàng thì cả bò lẫn gà, nhạc nào cũng nhảy, nhưng chỉ 1
nồi nước dùng. Mà sao nó lại đông tệ, cái hàng chỉ chuyên bò nhìn là
fát thèm. Em đã ăn thử cả 2 hàng, rồi tặc lưỡi, ăn cái chuyên bò. Ấy lại
cứ lan man, nhanh còn đi uống.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)