Hà Nội. Ngày ẩm ướt bởi mưa phùn. Bởi sương giăng.
Những vầng hoa sưa đã trắng lóa, tinh khiết khắp dọc những con phố có thứ hoa này. Phố Phan Đình Phùng, phố Hoàng Hoa Thám đoạn gần văn phòng Chính phủ. Đường Thanh Niên chạy xuyên hồ Tây và hồ Trúc Bạch. Đường Trần Hưng Đạo nữa...
Để kể, thì nhiều lắm.
Hoa sưa rụng, trắng chấm li ti những gốc cội cây già, trên những vỉa hè đẫm nước, rụng xuyên qua li ti màn mưa giăng, xuống phố. Thứ li ti chấm trắng như hoa sấu rụng sau mưa hạ, như li ti chấm trắng hoa sữa rụng lúc cuối thu.
Trong một mịt mùng mù trắng.
Trong một mờ mịt mưa giăng.
Mưa giăng trong lãng đãng mù mịt và xám trắng của sương. Những hạt lay phay, xiên cheo chéo xuống nhòa kính xe. Mưa xuân muộn. Mưa như nhắc về một khung cảnh viễn xứ, nơi một đỉnh thung mạn Tây Bắc, nhìn hút xa về một tầm trời chỉ có trắng bạc một màu mây, sà xuống, lững thững trên một thung lũng dăm chục nóc nhà rải rác, ẩn hiện màu ngói xuống màu, nâu đục, xám sẫm rêu phong.
Và gió. Hút lên những hồi, ràn rạt chạy trên những mái liếp quán xơ xác, quện với khói bếp nồi ngô luộc...
Mưa làm nhớ đến một căn gác nơi phố cổ. Lom khom mà chui vào. Xếp bằng trên chiếu. Qua một khung cửa tò vò con con, gió khẽ lùa chơi, mưa rơi nhỏ giọt, thành những lộp độp trên tấm mái che hiên quán. Rượu vàng óng màu mật ong, bát pín giòn sật bốc hơi nghi ngút trên những điểm xanh non hành cọng, xanh tươi vài sắc rau sống.
Đậu non rán vàng ngậy, lạc đỏ rang giòn tươi. Bằng hữu vài người, quây quanh nâng lên đặt xuống. Thưởng mưa. Cái thú nhặt nho nhỏ thưởng giời, thưởng tiết.
Nghe như hơi thở mùa đông. Mà đã chớm hè còn đâu.
Trả lờiXóaCô Di không ra vào mùa, vào ngày, sao biết nó là như thế ???
Trả lờiXóaCô Di không ra vào mùa, vào ngày, sao biết nó là như thế ???
Trả lờiXóa