Từ 1.5 đến giờ, tuần nào cũng có những đoàn người xuống đường, dương cao những tờ giấy đòi minh bạch chuyện cá chết ở các biển miền Trung.
Hà Nội xuống đường, Sài Gòn xuống đường.
Sài Gòn có những cái giấy, ghi là DMCS, chú thích là '' Dân muốn cá sống ''. Có mấy người chả biết nghe đâu, nói mỗi người trong đoàn kia được phát 3 lít/mạng.
Đỉnh điểm là Sài Gòn ngày 8/5. Oánh nhau rầm trời.
Các hình ảnh đầy rẫy các trang về xô xát. Các clip. Công an mặc sắc phục mặc kệ công an không mặc sắc phục đánh người bét nhè, quật người khùng khục giữa phố.
Ngày 1/5, thấy còn có chút ôn hòa thật. Vì người ta chỉ đi diễu, giương những tờ giấy thôi. Chỉ là những nội dung đòi hỏi sự minh bạch về chuyện làm sao cá chết. Có cả xe CA đi kèm, phát loa yêu cầu mọi người bình tĩnh và cử xử đúng mực. Nghĩ, thôi thế cũng chả sao, vì cái này là đòi hỏi chính đáng của người dân khi mà sự lúng túng của CP, với những phát ngôn đá vào alo nhau của những người có trách nhiệm không làm thỏa mãn người dân.
Nhưng đến 8/5, không còn ôn hòa nữa.
Cũng lâu lâu, tôi đã viết về cảm nghĩ của mình về những cuộc biểu tình. Bởi tôi đã ngồi ở cafe ven bờ Hồ, và đã thấy những thấp thoáng bóng của ''zich'' trong đoàn người. Đã thấy sự hô hào kích động. Tôi ngồi đó và suy nghĩ.
Cho đến hôm rồi, Hà Nội cũng ken đặc bóng an ninh, CA ven các con đường quanh bờ Hồ. Cả HN và SG, thực sự là trấn áp.
Tôi vẫn nghĩ, vẫn ủng hộ những người xuống đường vì sự minh bạch, vì đòi hỏi sự dân chủ và thái độ sống tốt hơn. Nhưng với những chuyện đang xảy ra và những cái tôi đã chứng kiến, tôi lại nghĩ đến câu nói của Chí Phèo: Ai cho tao làm người lương thiện???
Bởi, ai cho họ được biểu tình ôn hòa, ai cho họ cái quyền được ôn hòa khi mà Luật biểu tình còn chưa được thông qua với sự không đồng ý rất quyết liệt đến từ chính các lực lượng giữ gìn ANTT của cả đối nội và đối ngoại.
Báo chí, truyền thông và truyền hình lề phải nói, việc giật dây kích động đều đến từ các tổ chức ngoại bang. Nói rất kinh. Tôi cũng đồng ý là không phải không có. Nhưng tôi đã thấy bọn ''zich'', và ai cũng biết là có một lực lượng dư luận viên rất lớn đang tồn tại, cùng hòa mình vào những dòng người đó. Làm những việc hô hào, thậm chí là kích động và với tâm lý đám đông, sẽ làm gì có ôn hòa nữa. Bây giờ thì phải nói thực rằng toàn là những con Lừa.
Và giữa những phải trái trắng đen, lẫn lộn tốt xấu đó, với cái mốc của ngày bầu cử, việc xuống đường và sẽ gặp những xô xát với cái cớ bảo vệ bầu cử, thì tôi cho rằng sẽ là rất thiếu khôn ngoan, nếu không nói rằng đó là sự ngu ngốc không thể tha thứ.
Người ta sẽ đặt câu hỏi, các bạn có tôn trọng ngày bầu cử không? Với tôi, tôi tôn trọng cái ngày mà quyền công dân được thực thi, cho dù nó có là Tiệc cử Lừa bầu, thì việc thực thi quyền của mình vẫn là việc nên làm, cho dù có gạch, có xóa và vứt nó đi, cũng là cái quyền của mình. Các bạn sẽ bị coi là phá đám và chính quyền có cớ thẳng tay đàn áp, thậm chí sẽ bị quy là phá hoại chính thể, lật đổ chính quyền.
Chừng nào, sự ôn hòa chưa được tổ chức một cách chặt chẽ, việc xuống đường chưa được thống nhất với một sự tôn trọng cao của sự bàn bạc cụ thể, việc làm thế nào để tránh xa những sự sách động của cả hai phía, phía bọn ''zich'' và phía ngoại bang, thì các bạn chưa thể tổ chức được phương thức đấu tranh bất bạo động đâu.
Còn mượn cớ làm loạn, thì không cần nói đến nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét