Thứ Sáu, 28 tháng 1, 2011
Thứ Năm, 27 tháng 1, 2011
Làm gì có đào ???
http://vnexpress.net/gl/xa-hoi/2011/01/3ba25df6/
Chú '' phóng tin.. viên '' viết xe ngoại tỉnh đổ về HN chở theo đào rừng nhộn nhịp phố HN. Dưng cả bài của chú có nhõn toàn ảnh xe công, có thấy đào quất gì ???
Thứ Ba, 25 tháng 1, 2011
Tản mạn Chạp áp Tết
Đã là ngày cúng ông Công ông Táo về Giời rồi. Chóng
thật. Ngày xưa, khi đọc bài thơ '' Ông đồ '' của cụ Vũ Đình Liên, cứ
tưởng tượng xem cái cảnh sắc Tết ngày đó ra sao mà tưởng với cái thực
tại, bởi có còn ai treo câu đối ngày Tết đâu. Cái thời bao cấp, sự vật
lộn với đời để làm đầy cái dạ dày làm khuyết đi cái nhu cầu của tâm hồn.
Cái man mác buồn của bài thơ Ông đồ vẫn còn đó, nhưng cũng đã khác với
thực tại bây giờ. Khác nhiều lắm.
Thứ Hai, 24 tháng 1, 2011
Nghỉ ngơi...
Vẽ chơi vào 1 ngày rảnh rỗi. Ai cũng có những ước
muốn về 1 sự ngơi nghỉ. Nhưng ta sẽ ngơi nghỉ như thế nào trong sự tương
tác với bề bộn xung quanh ??? Sắp Tết rồi, những sự bề bộn cứ dâng trào
làm thèm nhớ những ngày Thu êm ả, những ngày đã qua. Lại nhớ về 1 cái
hẹn là sẽ post 1 bài về mùa Thu tặng 1 bạn già, vậy có lẽ đây là lúc để
làm việc đấy.
Thứ Năm, 20 tháng 1, 2011
Tuổi thơ 3.
Trong
giá lạnh của ngày Chạp, của mưa phùn bay lất phất, của độ ẩm đến nỗi
phải tạm dừng công việc, phải thắp đèn sưởi tường, tôi lại ngồi viết
tiếp về những ký ức lúc nổi lúc chìm của tuổi đồng ấu, của tuổi niên
thiếu đã là 1 thời xa lắm rồi ....
Thứ Ba, 18 tháng 1, 2011
Tuổi thơ 2.
Có lẽ do cái lạnh mùa
Đông, mà phải là lạnh như những ngày này, nhiệt độ thường trực ở trên 10
độC 1 chút, thì những ký ức về tuổi thơ mới trở về trong cái co ro, cái
cảm thán cửa miệng là: Lạnh quá, lạnh thật, sao mà lạnh thế ...... Chứ
có lẽ trong cái nóng bốc hơi của mặt đường nhựa với bốn mươi mấy độ C
như mấy ngày hè vừa rồi thì cũng chả có ai tầm nhớ về những quãng xưa cũ
nữa.
Thứ Bảy, 15 tháng 1, 2011
Thứ Năm, 13 tháng 1, 2011
Thứ Tư, 12 tháng 1, 2011
Tuổi thơ 1.
Hà Nội những ngày cuối
năm này, lạnh cắt da. Nhớ ngày bé đi học, cô giáo giảng tại sao cái rét
như những ngày này được gọi là rét ngọt. Rét buốt như kim châm
vào bất kỳ chỗ nào hở ra, các đầu ngón tay ngón chân có lúc tưởng mất
cảm giác vì cái tái tê của giá lạnh. Hồi còn bé đó, mình thường xuyên
phải ngâm chân nước nóng pha muối vì cước.
Thứ Tư, 5 tháng 1, 2011
Chuyện đánh máy.
Thời đại @, chuyện anh chuyện
chị đổ lỗi cho cậu đánh máy với cô văn thư thì cũng là chuyện cũ rồi,
thì cũng cười 1 phát với các anh các chị chứ có phải hàng tôm hàng cá
đâu mà gang mồm nhau ra được. Nhưng cái sự đánh máy nó cũng mang lại
nhiều phút giây xả xì-tréeet, người ta thư giãn cuối tuần, mình thì cười
mịa nó giữa tuần luôn, cho nó máu.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)