No more champagne, and the fireworks are through. Here we are, me and you, feeling lost and feeling blue...
Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013
Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2013
Kể chuyện mùa Đông - Quà vặt Hà Nội.
Có lẽ với một người Hà Nội như tôi, nỗi nhớ về Hà Nội là những nỗi nhớ bao trùm. Và khi những nỗi nhớ cứ trải dài trong miên man, trong sự che dấu dưới những vẻ ngoài không cho bộc lộ, trong những nghiệm suy, trong những lúc vân vi với một ly cafe, hay lặng lẽ bên một chén rượu... Và cũng bởi mùa này đang là mùa Đông. Tôi đang dan díu với Sài Gòn và nhớ về Hà Nội với những cơn gió mùa, những không khí hanh hao trong một màu nắng tơ ngăn ngắt trên một bầu trời cao xanh đang lồng lộng ban trưa. Khi nhớ Hà Nội, cũng có đôi lúc trong sự thốt thảng giật mình, tôi viết ra những ngôn từ cô đọng cho nỗi nhớ ấy...
Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013
Kể chuyện mùa Đông - Cafe.
Một buổi sáng mùa Đông, khi những giá buốt bởi sương đêm đã tan loãng vào không gian, tiết trời tuy còn lạnh lẽo lắm, nhưng với những áo ấm chống rét và cái lạnh không quá khắc nghiệt, chúng tôi thường tụ tập nhau lên Bờ Hồ. Uống cà phê. Những mặt đường còn ướt bởi những cơn mưa phùn, những thân cây khô trụi lá chen những cơn gió thỉnh thoảng quét lướt qua da mặt, thành những cảm giác buốt giá. Nhưng chỉ thế thôi. Cảm giác lên phố, hòa mình với không gian buổi sớm quanh một mặt hồ bảng lảng sương mai, khi đã làm nóng người bởi một tô phở nóng và một chén trà mạn, thì cái thú thả bộ thong dong qua vài dãy phố, để ngồi bên vỉa hè Bờ Hồ, nhâm nhi một ly cafe sớm, nóng, hương thơm nồng đậm, có đôi khi có cả hương khói hơi khen khét còn lại của hạt cafe rang, đã xay nhuyễn thành bột, nhưng vẫn còn đọng lại. Ly cafe nóng thơm nức qua mùi khói, bay lên những sợi ngoằn nghèo...
Thứ Tư, 25 tháng 12, 2013
Kể chuyện mùa Đông - Phở.
Mùa đông, vẫn như cách thường gọi, là ngày đông tháng giá. Và với Hà Nội, những món quà chan nước thì thường là hợp cách hơn, cảm giác ngon hơn bởi tiết lạnh, trong cái giá rét căm căm, trong làn hơi mù trắng những sáng sớm, có thể bởi sương đêm còn chưa tan hẳn mà thành, cũng có thể là bởi cái màn trắng mù đó sẽ báo hiệu một ban trưa ấm áp, bởi nắng đông sẽ buông chiếu.
Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013
Kể chuyện mùa Đông.
Mùa này là mùa Noel. Cũng như mọi nơi, Hà Nội đón Noel cũng đủ đầy là đèn màu, là những cây thông trang trí với ngôi sao David, lấp lánh, lấp lánh như một sự huyễn hoặc về một niềm tin nơi tâm thế. Ông già Santa Claus cưỡi chín con tuần lộc, miệng cười tươi rói lại chạy vòng quanh, chễm chệ trên nóc sảnh khách sạn Metropole ở phố Ngô Quyền. Tôi nghĩ rằng, Noel phải lạnh mới ra cái chất Noel. Bởi dường như, ánh đèn màu lung linh, rải treo khắp các khung cửa sổ, với những cây thông treo đèn led trắng muốt, lại nhấp nháy những quả bóng nhiều màu, nhỏ to các cỡ, trong một phố phường cũng long lanh hoa đèn kết tỏa, giăng rải khắp nơi, nó mới hợp với sự nô nức tươi mới trong những hân hoan ánh rạng tỏa ngời trên khuôn mặt thiếu nữ, hồng đỏ bởi tiết lạnh hay bởi son phấn điểm trang? Chả quan trọng gì, bởi những làn mưa lất phất, lất phất như rải bụi xuống những bờ vai đủ sắc, những mũ len điệu đà quấn quýt khăn san hợp cảnh với những làn khói tỏa từ miệng môi người đi đón lễ.
Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2013
Entry ngắn.
Buồn ngủ. Chợp mắt một chút để dưỡng thần, và chợt tỉnh khi nhận biết rằng mấy ngày qua, mình ngủ chưa được mười tiếng. Để cho mắt đỡ phải nhìn vào màn hình, giải lao bằng cách vẽ bậy vào giấy nháp, cái tập giấy lấy ra để bóc tiên lượng dự toán.
Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2013
Thày tôi.
Sáng sớm ngày 19/12/2012, tức ngày 07/11 âm lịch, Nhâm Thìn. Lúc đó là gần 7h sáng, tôi nhận được tin nhắn báo thày tôi đang hấp hối tại bệnh viện. 7h10', thày tôi ra đi.
Thứ Ba, 3 tháng 12, 2013
Đông về trong mùa khô.
Đã là tháng 12 rồi. Đã là cuối năm. Chả còn mấy thời gian nữa sẽ lại là một năm mới. Hà Nội đã bắt đầu lạnh. Năm nay lạnh sớm hơn mọi năm khi đầu tháng 10 đã có đợt gió mùa đầu tiên, và tháng 11 với nhiều đợt gió về. Nhưng bao giờ cũng thế, khi nào cũng vậy, tháng 12 đến hết tháng 1 bao giờ cũng là quãng lạnh nhất.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)