Thứ Sáu, 10 tháng 10, 2014
Hoàng hôn.
Tác giả: T.N.M.K
Hoàng hôn
Những chiều tàn nắng, sắp hoàng hôn
Tôi đón yêu thương với rộn đường
Của lòng phơi phới, tim rộn rã
Như tiếng cầm reo, nhạc du dương.
Người đến và mỉm cười với tôi
Hoa xuân tươi tắn nở trên môi
Rạng rỡ dáng kiều xinh đài các
Lòng tôi yêu quá đi mất thôi.
Người đến sáng rạng bóng thềm hoa
Mờ cả những dung nhan người qua
Làm tan đến cả những băng giá
Của kỷ băng trôi trên thiên hà.
Người vẫn thường hay đùa trêu tôi
Bảo rằng: Điên lắm... Điên mất rồi...
Chẳng nhìn xa xôi mà mộng ước
Cứ ngắm nhìn gió thả phương trôi.
Ráng chiều thả bóng sóng hồn hoa
Của hồn thiếu phụ say la đà
Thả theo phương xa chiều cao vút
Tình mộng uyên ương, tình đôi ta.
Và tôi cũng say với tình đương
Say mơ hoa mở trời uyên ương
Trời thu say theo màu tình đỏ
Lộng lẫy cả đêm những cánh đò.
Những cánh đò qua chở người sang
Chở cả tình tôi yêu với nàng
Đến một bờ vắng của hạnh phúc
Giam đôi tim yêu, xóa lỡ làng...
Những hoàng hôn tiếp hoàng hôn qua
Phủ bóng lên đắm say như là
Chứng nhân của nồng nàn như đã
Của chỉ một mình ta với ta.
Rồi như chợt tỉnh giấc chiêm bao
Giẫy dụa trong trói buộc khi nào
Cũng bởi điều muộn của phận thứ
Đau thấm niềm đau cuộc thanh tao.
Trả tôi về với chốn bình yên
Người sẽ du lãng với lãng quên
Hay xếp gọn trong những thổn thức
Để giả vờ như đã êm đềm?
Tôi không thể hiểu, làm sao biết
Nhưng đã bẽ bàng với tình duyên
Đành ôm nỗi đau trong lặng lẽ
Thu đã thành thu đau nỗi niềm.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Dạo này em trông anh có hơi... sến sẩm!
Trả lờiXóaAnh lúc nào chả thế.
XóaThật giống cung cách của TTKH, nhưng thế kỉ 21 rồi Tiêu Phong ơi, vọt ngay vào FB tán chuyện với các em gái mới quen, thế là quên ngay " nỗi đau trong lặng lẽ" thôi mờ.
Trả lờiXóaLâu không gặp chị. Chị vẫn khỏe chứ?
Xóa