Thất nghiệp nên trở thành xe ôm
Ngày mấy bận đón đưa con đi học
Chả nhọc nhằn gì dù ngày mưa hay nắng
Cũng thấm đủ những hao hụt đầy vơi.
Buổi thất nghiệp ngày vắng hoe vắng hoắt
Bận rộn đâu, hả những ngày xa xưa
Cafe sáng, bạn gọi lười chẳng muốn
Bởi giờ đây mình đâm bỗng thành thừa.
Nợ nần 2 vai, gánh nặng cuộc đời
Bên gia đình, mưu sinh bên sự nghiệp
Hoài bão thuở nào thoảng qua như cơn gió
Cõi hồng hoang lướt qua những đầu xanh.
Bình lặng ngày qua mà thành những thác ghềnh
Khi đối mặt với những giờ qua lặng lẽ
Sóng nổi trong tâm, sóng gào trong quạnh quẽ
Để tự nhấn chìm, để thoát khỏi u mê.
Những nẻo về, lối gọi trong tâm thế
Dội đến âm u những khát vọng tung hoành
Dù những bước đã chập chùng bóng xế
Chỉ coi như bước lỡ của chặng đời.
TP bút, Trung Thu 2012
con sóng nào chẳng lúc lặng lúc trào
hãy vững lòng để chí chẳng núng nao
lùi một bước để tiến lên ba bước..