Những chén rượu theo những cơn nổi vơi
Cứ tiếp nối đều đặn không dứt
Tôi ngắm mình bên vỉa hè sôi động
Mà chẳng thể quên một nỗi đơn côi.
Rồi bất chợt, rào cơn mưa mùa Hạ
Rót nháo nhác lên nhịp sống xung quanh
Tôi lặng thản vẫn cùng một chén đắng
Rót lặng lẽ bên róc rách cuộc đời.21.5.2011
Rót tràn ly cho đẫm ướt môi cười
Cho nước mắt đọng chát nơi... khóe lặng