Thứ Hai, 9 tháng 4, 2012

Chuyện chép bên lề đường.

08:10 9 thg 4 2012Công khai142 Lượt xem 8
    

   Lề đường Hà Nội có khối thứ để nghe, để hóng hớt. Chả thế mà vẫn có câu nói: Tin vỉa hè hoặc Thông tấn xã vỉa hè. Câu chuyện dưới đây cũng vậy, nếu suy nghĩ bình thường với ít suy nghĩ hoặc vô tâm, thì nó cũng chìm đi dưới bao ngổn ngang đời thường khác thôi.
Vậy nên cũng sẽ tùy người đọc và nhận định của riêng mình. Với tôi, cũng chỉ là 1 cách nghĩ và cách nhìn của riêng tôi.

   Đó là 1 hàng nước chè chén. Hàng nước chè chén nhan nhản ở Hà Nội với ghế nhựa, bàn gỗ và tùy từng nơi, to nhỏ khác nhau về '' quán ''. Có ô che và không có ô che, có mái bạt vẩy căng tạm che nắng hoặc không, nhưng đều giống nhau ở đặc điểm là bám vào lề đường, vỉa hè để kiếm sống. Cái dãy vỉa hè này, có đủ loại hàng quán, quán cơm, quán phở, cà fê, bún đậu mắm tôm, nước mía, rửa xe... Quán chè chén nằm giữa 1 quán cơm và 1 quán phở.

   Chị bán hàng khoảng ngoài 40, vẻ nhọc nhằn hiện rõ ở cái dáng khắc khổ, cứ chúi lao về phía trước và khuôn mặt sạm đen vì nắng, vì gió bụi của mưu sinh. Quán chị là 1 cái bàn gỗ khoảng 80cm x 100cm và độ chừng hơn chục chiếc ghế nhựa thấp, được che dưới 1 cái ô to, loại ô đại và chếch bên là 1 cái ô khác nhỏ hơn. Khi tôi gọi chén nước chè, thì chị đang kể với 1 cậu khách, chắc là khách quen:


   - ... Nó thu của chị mất hơn chục chiếc ghế rồi, khốn nạn thế.

   - Nhưng em thu hộ chị vào chồng rồi mà ??? Cậu khách thắc mắc.

   - Ừ, nhưng vì chị chưa kịp cất thì nó thu mất. Đáng nhẽ chưa chồng thì nó cũng chẳng bê, nhưng vì chồng rồi nên nó tiện tay bê luôn. Nó đòi thu cái ô của chị, lúc đó chị ra cụp ô rồi, vừa cầm cái đế sắt này thì nó chụp cái ô, chị bảo: '' Đ...mẹ ông, ông mà không bỏ ra, tôi ném cái đế sắt này gãy mẹ chân ông đấy ''... Cái đế sắt này mấy trăm nghìn đấy em ạ. Nó thu hàng chị đành bỏ, chứ mấy cái ô này không thu của chị được. Chị định căng cái bạt nhưng chúng nó có cho đâu, nên phải kiếm mấy cái ô này che đỡ.

   - Nhưng sao lại thế chị ?

   - Nó làm luật, làm luật em ạ. Ở đâu chả thế. Nhưng cái chính là nó muốn làm luật bọn kia kìa ( chị chỉ tay ra quán phở gần đó ). Nó đến đòi thu bạt của bọn kia, nhưng bọn nó lại quấn bạt vào rồi, thế là nó quay ra nó quậy chị. Đ... mẹ nó, cùng đường ra vỉa hè kiếm sống, nhà nó cũng bán hàng ngay kia chứ đâu mà nó khốn nạn với chị thế, chị sợ đ...éo gì nó mà chị không chửi, con vợ nó cũng bày đầy ra vỉa hè ở kia thì ai thu mà nó ra nó khốn nạn với chị.

   - Thế rồi sao chị ???

   - Thế là chị bảo bọn kia ( bọn hàng phở ) là làm luật đi, nó đòi thu bạt sao không thu mẹ bàn ghế của bọn mày, chúng mày ngu lắm, đ...éo hiểu ý chúng nó à... Thế là làm luật đấy. Chả biết gọi bọn nó vào đưa bao nhiêu nhưng xong rồi. Cả cái dãy này, có hàng nào mà chúng nó không vào làm luật. Nhà kia kìa ( chị chỉ 1 cửa hàng bán giầy chếch đó) thấy bảo quen ông nọ ông kia, nhưng rồi cũng phải làm luật với bọn nó hết, không nó không cho để xe thì bán hàng cho ai ??? Trước chị đi bán rau, nó thu gánh thì cũng bỏ mẹ nó đi chứ chả bao giờ chị xin xỏ chúng nó, bán hàng nước bây giờ cũng thế, nó thu thì bỏ ghế đi mua lại, nó thích thì cho nó bao thuốc chứ chị đ...éo bao giờ thèm xin xỏ chúng nó. Chị bảo thẳng thằng Hách đấy, vợ ông cũng bán vỉa hè như tôi sao ông không thu, ông ra đây làm cái đ...éo gì... Chị là chị chửi thẳng chứ chị sợ đ...éo gì cái loại chúng nó. Nó định bê cả cái bàn này ( cái bàn để thuốc lá, bánh kẹo, nước ngọt ...) nhưng ông Thanh ông ấy ngăn lại, ông ấy bảo thôi, lấy của nó làm gì...

   Rồi chị thở 1 hơi và kết luận: Làm luật hết em ạ, bọn bán nước mía kia mới bày ra có mấy hôm cũng làm luật rồi đấy. Trên ăn to thì ở dưới cũng phải để cho bọn nó ăn nhỏ, biết là chúng nó cũng đ...éo sống được bằng lương nhưng chúng nó cũng khốn nạn lắm...

   Một câu chuyện, dù chỉ là sự la liếm tầm thường của 1 bộ phận cán bộ chính quyền cấp cơ sở đối với những người buôn bán nơi hè đường, lấy nơi bụi bặm làm kế mưu sinh và với những người thuê cửa hàng, lấy vỉa hè làm nơi đỗ xe tạm cho khách vào xem hàng, với 1 cách nhìn của người hóng hớt, cũng đủ thấy tại sao cái chữ '' cướp ngày là quan '' từ thuở thơ bé được học về quan lại phong kiến, vẫn tồn tại ngay tại nền văn minh của thế kỷ 21, như là 1 tiên đề vậy, dưới rực rỡ huy hoàng của chế độ trong mơ, niềm tin của Mark về lý thuyết tiến lên của xã hội loài người, chế độ xã hội xã hội chủ nghĩa.

   Muốn làm luật thằng bán phở thì đừng thu bàn ghế nó bày ra vỉa hè, vì nó cồng kềnh vướng víu, kho phường không có chỗ để cất, mà thu cái bạt nó giăng ra ấy. Nó vẫn ngu nó không hiểu thì đe bà hàng nước theo kiểu '' nhìn rau gắp thịt '', để bà ấy dạy khôn cho mà biết cách làm luật, biết cách mà hiểu ý các anh. Xem ra, muốn ký sinh vào những ký sinh lề đường, cũng phải tinh vi lắm, chứ thô thiển quá thì người bị làm luật lại nghĩ là ngu. Thà bị chửi là khốn nạn còn hơn là ngu, chắc vậy, mà nhất định là phải vậy.

  

Ảnh của Tiêu Phong
4000
  • Nguyen ha
    những ch như này, ngày nào cũng phải thấy ,mình đả dặn mình k đọc nhưng bài về chủ đề này kẻo... tổn thọ > nhưng cậu viết hay thật,cuối cùng tớ vẫn đọc mất mấy bài rồi
    • Tiêu Phong
      Những mấy bài cơ ah ???
      Tốn neuron thần kinh quá nhỉ
      Lâu không thấy cậu sang, lại động viên thế này, cảm động quá
    • Nguyen ha
      mây nay tớ ốm! cũng có bữa vào blg rồi lại lẳng lặng đi ra..k làm gì dc...
    Ảnh của Tiêu Phong
    4000
  • nguyen
    haizz, em đây hôm nay bị bọn chó vàng nó đớp mà thôi có vài chục, cho nó đc để đi việc khác, đứng lại đôi co hơn thiệt mất thời giờ(mà dù là mình đúng) chẹp chẹp, về nhà mà cứ tức điên người, cái XH, cái hệ thống gì mà tự mình lại nộp thuế để tạo ra cái bọn nó đi cướp của mình bao giờ, haizzzz
    • Tiêu Phong
      Xã hội thời tiên tiến của huy hoàng XHCN mà lại, bọn tư bản giãy chết làm sao có cái văn minh lề đường như thế được.
  • Thích Đủ Thứ
    Hix!
    Đó là 1 trong những lý do ngày càng có nhiều người muốn văng tục !!!
    • Tiêu Phong
      Su chỉ được cái nói đúng.
  • Valentine
    Vào nhà anh, đọc nhiều bài viết ngẫm ra mới thấy thấm thía cái câu blast: Cười cái sự đời, nhâm nhi cái buồn vui thường nhật.
    Mong anh có nhiều bài viết hay,
    • Tiêu Phong
      Cảm ơn bạn đã chia sẻ. Vui vì cảm nhận của bạn.
  • Đi qua ngày nắng
    Đời nhiều thằng chấp nhận làm kẻ khốn nạn hơn là bị gọi là ngu lắm anh ơi, buồn là như vậy.
    • Tiêu Phong

      Xã hội ưu việt bỏ qua giai đoạn phát tiển tư bản sơ khai, tiến thẳng lên xã hội có nhiều thằng khốn nạn em ạ
  • NamCua
    Cá lớn nuốt cá nhỡ, cá nhỡ nuốt cá bé, cá bé ăn cá con, cá con ăn tôm tép, tôm tép ăn bùn để sinh tồn. Người nghèo là bùn, bùn nuôi tôm tép, tôm tép nuôi cá bé, cá bé nuôi cá nhỡ, cá nhỡ nuôi cá lớn. Vậy hãy cố phấn đấu là cá nhỡ trở lên thôi Tiêu phong ơi.
    • Tiêu Phong
      Phấn đấu là cá nhỡ có răng chị ạ, như kiểu cá Piranha ấy, thằng nào động vào cắn bỏ mịa thằng đấy luôn
  • MIG 21 bis
    Viết vài chuyện làm luật cấp.... Dự án đi TP !
    Chuyện làm luật ở cấp phường thế này thì có mà viết cả ngày không xuể !
    • Tiêu Phong
      Cấp ... thì nhiều lắm anh, và nó tinh vi hơn nhiều. Nhưng cái đó để làm mồi nhắm khi ae mình ngồi uống rượu thôi anh ạ.
      Viết cấp phường là vì dù ..
  • Poll
    • Poll

    • 07:45 10 thg 4 2012


    Bao giờ mới hết cái cảnh vỉa hè. Hồi Poll còn ở bên Tây. Có mấy thằng đi du lịch Việt Nam về nói: "Ở nước mày vui lắm. Họ ngồi ăn uống khắp vỉa hè, chúng tao đi bộ phải xuống lòng đường..." Poll vê nước ừ, vui thật. Khốn khổ nữa là khác. Nhưng một ngày mai, một ngày mai nữa sẽ có những vỉa hè văng teo đến rợn người như ở nước họ. Nhà Poll trên lầu 2, sáng sớm họ quạt chả chẳng ngủ được...về quê vậy mà vui. Cái gì cũng có lại còn rẻ nữa. Chán đô thị quá đi! Qúy bạn!
    • Tiêu Phong
      Nếu anh có tiền, nên về vùng thôn quê sống. Ở ngọai thành trong lành hơn nhiều. Tôi cũng muốn thế lắm, nhưng ko có xiền

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét