Thứ Ba, 10 tháng 3, 2015

Quan trí - Dân trí và mất trí.

     Hôm qua đi uống rượu về, thấy nhẳng nhải trên ti vi vụ lình xình đề xuất tịch thu xe vi phạm nồng độ cồn và gây tai nạn, đúng lúc anh Thiền Sỹ phó chủ nhiệm UBATGT quốc gia phát biểu... Rượu thì lâng lâng, tây tây, buột miệng chửi: Ôi cái định mệnh nhà anh!


    Anh này là Khuất Việt Hùng, Tiến sỹ. Trước hay lên đài chém gió về giao thông, vì hồi đó anh giữ chức trưởng khoa gì đó thì phải của trường Đại học GTVT, đùng cái thấy anh đã lên quan. Giờ thì anh nói tịch thu vì cái thằng người nó vi phạm nó sẽ phải đền cho chủ xe nếu đấy là xe đi mượn. Anh Hùng bảo người vi phạm phải có trách nhiệm!!!

    Ôi cái định mệnh đời phát nữa. Trách nhiệm??? Nếu nó là thằng có trách nhiệm, đã chả bao giờ nó chủ quan với chính tính mạng của nó trước tiên, rồi sau đấy là tính mạng của người khác. Nhưng cái chuyện ở đây là anh sai cmnr khi áp đặt cái việc tịch thu phương tiện. Phương tiện thì mãi mãi nó là phương tiện, anh ạ. Nó chỉ là cái vật dụng vô tri giác, nó chỉ trở thành hữu dụng hay sai lầm khi được một cái Ý THỨC NÀO ĐÓ chạm vào và sử dụng.

    Nó như súng thôi. Súng là thứ để bảo vệ con người nhưng cũng là thứ để giết người. Rất đồng ý với các anh rằng, giao thông càng ngày càng bát nháo chi khươn và ngay như cái tết vừa qua, hơn ba mươi mạng chết một ngày vì tai nạn giao thông thì con số là rất tồi tệ, nhưng đó không phải lý do anh đưa ra cái đề xuất thể hiện sự mất trí của quan chức.

    Vấn đề là Ý THỨC. Anh phải cùng các bộ ngành của bộ máy quản lý Nhà nước đưa ra một lộ trình khoa học cho việc giáo dục ý thức công dân. Việc tắc đường nếu bảo là vì dân số tăng với đông, mở đường không xuể thì cũng chỉ là khiên cưỡng. Tôi cho rằng đến hơn tám mươi phần trăm lý do của việc tắc đường là do ý thức của người tham gia giao thông. 

    Lấn làn, lấn tuyến. Tìm mọi cách chen lên, luồn lách. Chèn ép, tạt đầu, dừng đỗ vô tội vạ bất chấp đường đông hay không. Đường thoáng cũng chạy chậm, đường đông cũng bất chấp nếu đang nghe điện thoại trên xe, cứ rùa bò mà chạy. Chạy xe cứ giữa đường không rõ làn nào cả. Làn ô tô thì xe máy cứ vô tư chạy. Có khoảng trống là lách và không hề có ý thức nhường khoảng trống cho người khác, không có khái niệm đường ưu tiên gì hết... Còn nhiều nữa và vô số các ví dụ như vậy trên đường. Tất cả đều là vấn đề ý thức hết.

    Trở lại chuyện tịch thu phương tiện. Sự vô lý của hành vi lại được thế chấp bằng phương tiện. Ý thức vi phạm thì phải được xử phạt bằng một mệnh lệnh pháp luật có tính trừng trị vào chủ thể vi phạm, chứ không thể mang cái vật chất được điều khiển bằng ý thức đấy ra để làm vật tế thần. Thế thì muôn đời bọn đi wave Tàu nó không bao giờ sợ. Thế thì muôn đời những lao động chở thuê bằng xe nát đến mức cảnh sát giao thông còn lắc đầu không bao giờ sợ, bởi thích thì bố vứt cmn xe đi cũng chả sao, bởi cái xe chỉ có giá một triệu, tính bằng sắt vụn cân lên.

    Chưa thể giáo dục ý thức bởi nó phải là một lộ trình dài, thì thiếu gì biện pháp hành chính??? Sửa luật đi, nhốt cmn mấy thằng vi phạm đấy vào một khung hình luật có giá là ba niên chẳng hạn!!! Định mệnh đời, từ thằng số má đầy đời, tiền án nhiều hơn tiền mặt, cơm cân áo số vãi hàng khắp các trại trong Nam ngoài Bắc, cũng quý tự do như kim cương, nói đến tù là sợ vãi mẹ nó cả thiên linh. Vậy thì mày sai, mày coi thường pháp luật, coi thường tính mạng người khác thì mày phải trả giá cho chính hành động của mày. Mày phải vào tù. Cái xe nó tội tình gì hả các anh quan trí? Các anh đang coi thường dân trí hay chính các anh đang mất trí???

    Đưa ra một đề xuất, đánh đồng và cào bằng giá trị một cái xe wave Khựa của anh chở thuê với cái Porche hay dàn siêu xe của Cường đô-la hay thiếu gia Minh nhựa thì quả thật các anh không hiểu gì về giá trị đồng tiền hay là sự thiểu năng trí tuệ đến mức coi thường người dân đến thế???

    Hay bài vở trong trò chơi chính trị đặt các anh vào một kịch bản dựng sẵn? Tôi được quyền suy nghĩ như vậy và thậm chí có thể là suy luận ra một kịch bản nữa. Để tăng uy tín cho anh # chẳng hạn, các anh đưa ra một đề xuất để người dân lao vào phản đối và phản ứng quyết liệt, rồi anh # bác cmnl cái đó, không trình lên nữa thế là uy tín và level của anh tăng gấp bội. Hoặc giả anh # trình lên bác cao hơn, bác này lắc đầu cái rẹt, thế là cách nhìn của dân tình với bác lại yêu mến hơn, cuộc cờ sang năm lại có thêm vững chắc bởi lòng dân yêu mến... Đại loại thế.

    Đại loại, với cương vị của mình, học vị của mình, lại càng nên uốn lưỡi trước khi chém.

3 nhận xét:

  1. " ôi cái định mệnh nhà anh ". Kết câu khen ngợi dã man nì của Ca quá.
    Mà đang lo mấy ông quan đồng lòng thông qua hết thì dân mình.... chắc chỉ có nước ngửa mặt mà kêu :" ôi cái định mệnh nhà anh " quá. hic hic

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không thông qua được đâu em, vì nếu thông, dân sẽ đồng loạt ngửa cổ lên giời mà hét: Ôi cái định mệnh nhà các anh, kkk... :))

      Xóa
  2. Ở đời cứ phải ngu ngu một chút thì mới làm quan được âu cũng là cái định mệnh zậy.

    Trả lờiXóa