Ngày đã chớm vào Thu. Sáng
đi trong nắng, đã cảm thấy những se sắt, dù rất mong manh qua những cơn
gió. Se sắt đó rồi sẽ thành những hanh hao theo biến chuyển heo may,
nhưng lẽ sẽ còn lâu lâu nữa.
Nắng đã không còn màu của lửa và mang hơi nóng ẩm như những tháng trước, đã bắt đầu hanh vàng với sắc tươi hơn, trong hơn. Cái nắng này, 1 nhạc sỹ tài hoa người Việt, người đã mang lại cho dân tộc 1 niềm tự hào về âm nhạc và ngôn ngữ, phải chăng đã gọi là Nắng thủy tinh ???
Và gió nữa. Gió cũng đã đánh dấu sự chuyển mùa qua những làn hơi thở trong không gian trời đất. Nhẹ khẽ trên những tàng cây nơi góc phố, lay dìu những tán lá thấp thoáng thành những giọt nắng đọng nơi thềm và rung rinh xuống phố. Đi trong lòng của không gian phố qua những con đường nhắm mắt nhớ tên, cảm nhận sự biến chuyển giao mùa chưa thành hình rõ nét, lòng cũng chùng xuống, tâm cũng nhẹ vơi. Đôi khi, trong cái bộn bề của sống phố, cái xô lắc của dòng mưu sinh và cái chèn nghẹt vô tình của tình người với người, những tinh tế của biến chuyển trời đất mang lại cho người cảm nhận sự nhẽ nhõm bớt đi.
Như 1 sự bất chợt của cơn dông Hạ xuống 1 điền thửa
đã nắng hạn lâu ngày, sự khô khát làm cằn cỗi đến cả những hoang dại cỏ
cây, sự thoáng chợt của mưa xuống không làm thay đổi nhiều đến sự màu
mỡ điền đất, nhưng cũng làm mềm mại điền thổ và tái tạo thêm sức sống
đất. Tôi cũng thế, trong sự bất chợt cảm nhận khi 1 sáng hôm mai, đi
trong phố và cảm thấy tâm thư thái trong sự vi tế biến trạng của tuần
hoàn càn khôn, được chạm vào cái mơ hồ hư hao của thời khắc, tôi thấy
lòng bỗng nhẹ đi trong khoảnh khắc diệu vợi đó. Nhẹ đi rất nhiều trong
sự tồn đọng của những thở dài lặng lẽ và hút sâu, trong sự tồn đọng của
nặng nề cuộc sống vẫn vây bủa, trong sự kiêu hãnh luôn bị bản thể ấn
chìm, không cho bộc lộ...
Chớm Thu
Thế là Thu đã chớm vào mùa
Phố đã thêm lỗi một tiễn đưa
Sớm hiu hiu cảm se giọt nắng
Nhắc nhớ đêm Ngâu mình với mưa.
Gió sớm nhớ gió êm đêm sen
Xao xác xuyên tĩnh đêm hắt đèn
Búp sen chưa mãn khai e ấp
Thoáng ẩn trong gió động đêm đen.
Một đầm rộng ấy mình với ta
Những rung rinh bản lá la đà
Trong khẽ nhẹ lay nơi gió đến
Trong hương tỏa nhẹ của hồng sen.
Những bước dập dìu đôi lứa đôiNhững hồn bay mơ nơi cuối trời
Thỏa vùng không gian trong sắc thẫm
Trong vẻ đắm dịu của bờ môi.
Người về trong những dáng liêu xiêu
Như những vội nhanh của cuối chiều
Hắt bóng đổ dài quãng sáng tối
Như che những run rẩy lứa đôi.
Trong thoảng những gió nhẹ đìu hiu
Liễu rủ vẫn nghiêng những dập dìu
Sóng hồ nhẹ vang làn cá quẫy
Như những chứng nhân của niềm yêu...
Giờ những đã se sẽ Thu sang
Dấu yêu như khắc dấu địa đàng
Say vẹn đắm nguyên thành thổn thức
Hồn mơ hoang mở nỗi lang thang.
Tiêu Phong bút, 26/08/2011
Mình mới ở HN về SG, sáng nay được hưởng tý mát mẻ của thời tiết HN sau bao ngày oi nóng. Sáng nay đi trên đường HN, mưa lất phất rơi, chợt nhớ mưa xuân trong dịp tết ở HN.
Một ngày nghỉ vui nhiều!
Dạo này em thấy anh lãng mạn lắm í ,đọc xong cái entry này của anh tự nhiên em lại thèm hoa quả dầm mới khổ,hic hic...