tag:blogger.com,1999:blog-33988502004881200362024-03-05T17:19:09.751+07:00Tiêu Phong Cười cái sự đời
Nhâm nhi
cái vui buồn thường nhậtAnonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.comBlogger315125tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-78953936049068110522016-06-25T11:46:00.004+07:002016-06-25T11:47:21.577+07:00Im lặng và ném đá.<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tại sao người ta im lặng? Tại sao người ta ném đá?</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Sự ra đời của fb, thể hiện rõ những thái độ sống. Một sự kiện nào đó có thể bị ném đá đến tơi bời, đi kèm với nó là những bài bình luận trái chiều. Hoặc một sự kiện nào đó, chả thấy người ta nói gì.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Bênh che hay ném đá, là tùy góc nhân sinh quan.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> 60' mở, người ta chém Thập Yến tơi bời. Cách chém là công kích cá nhân. Cách chém này chưa thật đa góc, đa chiều. Người ta cần hiểu rõ, Thập Yến là đại diện nhà đài. Đó là một khía cạnh. Khía cạnh còn lại, Thập Yến quên mất tư cách đó, đưa tư cách cá nhân vào, và đó là lý do bị chém.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chuyện phi công Su 30, Casa 212 tai nạn, người ta cũng tỏ những thái độ trái chiều. Đa phần im lặng. Một số thì chia sẻ. Một số khác, cực đoan đến ngu muội, nói rằng phi công giàu lắm, anh Khải có đến mấy cái nhà, nên Thản đại gia không cần phải tặng nhà nữa. Hoặc có thằng lấp lửng, phi công toàn ăn xăng máy bay, kiểu giống mấy ông biên phòng biển lập kế hoạch tuần tra giả, rút tiền chia nhau như cái chuyện năm ngoái...</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhưng cũng có người lên fb, thống kê lương và thu nhập phi công, tối đa như anh Khải thì được khoảng 16-17 triệu/tháng là kịch đường tàu.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Khi nước Pháp bị khủng bố, người ta đua nhau prays for Paris, đổi avatar. Còn khi tại nạn xảy ra với những người lính, người ta im lặng. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhe3loXe_xPqyO4I2P9bQhcpbMtqPrcRrBNq6_n05MKzcn-AULaGrtJZjGoFhRX2RX_H4qKJryghRToZ9DXXBTrGLy5iDP2xAHKQwkOS9NMUU5Xg8Cq1eRe8hRPX0VfLGAfF_Zwy5yhPEc/s1600/th.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="441" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhe3loXe_xPqyO4I2P9bQhcpbMtqPrcRrBNq6_n05MKzcn-AULaGrtJZjGoFhRX2RX_H4qKJryghRToZ9DXXBTrGLy5iDP2xAHKQwkOS9NMUU5Xg8Cq1eRe8hRPX0VfLGAfF_Zwy5yhPEc/s640/th.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Thời buổi này, tin rằng phi công nghèo, cấp bậc như thế mà nghèo, thì chỉ có chó nó tin. Nhưng giàu và vì ở lính, lại là lính bay, cấp bậc đến phó trung đoàn trưởng nên có tiền mua đến mấy cái nhà, thì xin lỗi những thằng chó chết viết ra những dòng đấy, tật nguyền về tư duy.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Sự im lặng, hiểu theo một cách khác, cũng chính là tâm lý đám đông. Họ sợ va chạm và họ không muốn liên lụy. Họ chỉ thích up những hình ảnh cafe, những hình ảnh du hý, like và cmt nhiệt tình những thứ giời ơi đất hỡi cực kỳ nhảm nhí. Up một stt dài như cái đường cao tốc Láng - Hòa Lạc, vừa bấm nút post sau một phút thấy cả chục cái like. Tự mình hỏi: <i>Đéo hiểu chúng nó like cái ccc j?</i> Vì đơn giản bằng đấy thời gian, chả có ai có thể đọc hết được cái stt đó. Chưa nói là hiểu mình viết về cái j và đoan chắc luôn là trong chục mạng đó, chả có đứa đéo nào đọc cả.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đành rút ra kết luận, fb là nơi cực kỳ nhảm nhí.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tâm lý co rút, tâm lý không phản biện, tâm lý tìm kiếm sự bình yên, tâm lý ngại đụng chạm và ngại tranh luận, không tỏ rõ chính kiến chính là thứ tâm lý đám đông mà thể chế nào cũng thích. Cha đạo đứng giảng và đám con chiên hát theo những bài thánh ca, tuân thủ đường lối tôn giáo. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg85IfEwGk0-mRDIHW1DcHiOJPJp_EdOg7g8vQpI1f3v2F5Q0IY4P7Gt2Vsbk8gPYLp2T6YV_ftyENEm1XsU6EUyvrOhEwpafSonlzStZRiDbs42ejW3lI3lFGbKfS-qNyNyteVSFA3m1o/s1600/2290241-bao-trung-quoc-pha-vo-50-1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg85IfEwGk0-mRDIHW1DcHiOJPJp_EdOg7g8vQpI1f3v2F5Q0IY4P7Gt2Vsbk8gPYLp2T6YV_ftyENEm1XsU6EUyvrOhEwpafSonlzStZRiDbs42ejW3lI3lFGbKfS-qNyNyteVSFA3m1o/s640/2290241-bao-trung-quoc-pha-vo-50-1.jpg" width="548" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhưng quàng vào những sự kiện xảy ra những thứ cực đoan và nhảm nhí phỏng đoán, như tai nạn bay vừa qua là vì rút tiền ra chia nhau chứ có huấn luyện bay đâu, nên tai nạn là đúng. Và Su 30 là máy bay hiện đại, có nhẽ nào dễ dàng tai nạn. Cái con mẹ những cái đầu đần độn chỉ thích gieo vào đám đần độn những khủng hoảng niềm tin. Concorde của Pháp, máy bay phản lực siêu âm nhanh nhất thế giới, cho dù đến bây giờ cũng vẫn chưa có máy bay nào vượt được tốc độ và sự hiện đại đó, cũng phải đóng cửa hãng và không bay nữa vì tai nạn quá mức cho phép, nữa là Sukhoi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Và kèm vào những stt như thế, là những cmt nhiệt liệt ủng hộ như chân lý chói qua tim, vững vàng và quả cảm biểu lộ với hăng hái nhiệt tình like, y hệt như những con chiên thành kính ủng hộ đức kim thượng chả khác gì cái đám im lặng trước những bất cập cường quyền kia cả.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhnfv3OlxM34WUTfev27qA-evKemAxYcsl_7Tbq1_OA3GY7Gattf4aAIUwydjjQ2ikjsM6AKMuz4hyfPSgPliiZ8mbNJ2qfTpLc90Xk2ggDI5VQko9C_bSbOUtfg3S5L0Vm8dvyczcRFWU/s1600/1-025ec.gif" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhnfv3OlxM34WUTfev27qA-evKemAxYcsl_7Tbq1_OA3GY7Gattf4aAIUwydjjQ2ikjsM6AKMuz4hyfPSgPliiZ8mbNJ2qfTpLc90Xk2ggDI5VQko9C_bSbOUtfg3S5L0Vm8dvyczcRFWU/s640/1-025ec.gif" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Những fb của những người theo đuổi dân chủ nữa. Bất kỳ một vấn đề gì, các anh các chị cũng khoác lên cho chế độ cái áo rách nát. Đọc những stt đó, thấy kỹ năng chụp mũ của những người này cũng chả khác đéo gì kỹ năng của CA. Thật sự nghi ngờ sự đeo đuổi dân chủ, mong muốn một xã hội dân sự, một thể chế pháp trị từ những người vẫn hàng ngày miệt mài như vậy.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cái gì cũng méo mó hết. Hoặc nó chưa méo thì dưới bàn phím các anh các chị, nó cũng thành khuyết tật. Tôi biết một anh, ngày nào cũng đàn ca sáo nhị và chém phím, gửi bài đi nhiều nơi, up những stt kêu gào đồng bào, kêu gọi Việt kiều về nước xuống đường biểu tình, nhưng bản thân anh, lê được cái mông ra đến vỉa hè nhà anh thôi cũng là điều khó nhọc. Anh viết chửi chế độ như ranh, nhưng khi đi ngang Mai Xuân Thưởng, thấy người đàn bà bị lôi kéo, anh chỉ mang máy ra chụp. Thằng tuần đinh nó bảo anh cất máy đi, anh cất nhanh như giấu ví.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi xuống can thiệp việc lôi kéo, chỉ là ngứa mắt thấy không được, thì anh bảo mày tham gia làm cái gì. Tôi cáu, chửi cả anh và bọn tuần đinh cùng mấy chú chó vàng: <i>Đkm, toàn thằng hèn. Tất cả chúng mày luôn</i>. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hôm đó, đáng nhẽ anh được tôi mời bữa rượu trưa, thì sau đó tôi nói, anh về nhà đi. Về mà nghĩ về việc chửi cho sướng phím. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi vốn chả hứng thú gì việc xem bà con đi khiếu kiện, cũng chả ưa gì bọn tuần đinh thời này và bọn công sai, nhưng lại càng ghét bọn cơ hội. Một cái nhân duyên đời, thì rủ nhau đi uống rượu. Gặp cảnh như thế, lại đối ẩm với kẻ như thế, thì phí rượu và xúc phạm rượu lắm.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đọc thấy người ta nói về đám đông, nhân lúc ít việc thì gõ phím. Và, cũng là chửi. Giống như cụ Nam Cao ngày xưa viết ấy:</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> <i>Lúc nào cũng vậy, cứ gõ phím là hắn chửi</i>.</span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com10tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-16040305587390345342016-06-17T13:34:00.002+07:002016-06-17T13:34:55.903+07:00Lục cơm nguội.<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Tại sao bây giờ mới viết?</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Khi mà người ta viết đầy ra rồi. Khi mà nó được coi như chuyện đã qua. Khi mà người ta chả còn nhắc gì đến nó nữa?</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Đơn giản thôi. Vì bây giờ mới rảnh.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Và bởi viết, là bởi suy nghĩ của mình.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgdbbIfW_O-E18UCwp30_Jn4ZmfzsuBqFLioHm6bZmLHd6UYQsVFLUT0FRE_ORP6dC8YsDuHw22rx0tqvOZpihwEoGQMg6ReSdtwTm3IXHGFjJpF648_41eM97AFcgoWVY4uOcLubLyo80/s1600/bg.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="336" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgdbbIfW_O-E18UCwp30_Jn4ZmfzsuBqFLioHm6bZmLHd6UYQsVFLUT0FRE_ORP6dC8YsDuHw22rx0tqvOZpihwEoGQMg6ReSdtwTm3IXHGFjJpF648_41eM97AFcgoWVY4uOcLubLyo80/s640/bg.png" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Công bằng mà nói, ti vi bây giờ nhạt như nước ốc và nhiều cái nhảm nhí. Xét theo nghĩa định hướng, chả khác cái loa phường bao nhiêu. Nên có thêm một cái mới mẻ, cũng là một cách giải trí. Chính là cái '' 60 phút mở ''.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Chị Thập Yến, người ta khen nhiều lắm. Một số bạn làm truyền thông, trong những trà dư tửu hậu, hay múa phím gõ chữ, cũng thường khen đến tận tai về sự thông minh của chị. À thì chắc hẳn rồi. Nhiều người khen thì cũng cứ mặc định rằng cái xuất sắc chỉ số IQ chị Thập Yến là giá trị được thừa nhận đi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Lâu lâu, từ lâu lắc ơ kìa, xem chị Thập Yến dẫn chương trình, cứ gời gợi lên cái gì đó. Tự hỏi có phải không thích không? Cũng tự hỏi mình chê cái gì? Rồi tự trả lời là chả phải. Cái gời gợi đó, là sự sắc sảo của Thập Yến. Đàn bà mà sắc sảo quá, giống con dao cau vậy. Lướt nhẹ là đau thương ngay.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Nhưng cá nhân mình thì chỉ giữ cái ý nghĩ đó cho mình thôi. Chả nói với ai làm gì.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Giờ cũng thế. Nói đến chị Thập Yến, là vì chị dẫn dắt cái '' 60 phút mở ''. Cũng cần công bằng ở chỗ này. Một nửa, là chị đại diện cho nhà đài, cho định hướng của nhà đài nên việc cắt cúp, biên tập này khác, ẻm nhẹm đi những sắc lẹm của Phan Anh về Chổi quét rau và niềm tin công chúng khi xem, thì phải đồ rằng nó là sản phẩm của cái tổ chức chị đại diện, chứ đừng đổ riệt cho <i>cá nhân</i> chị Thập Yến. Rồi công kích cá nhân chị về việc này là thiếu công bằng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Nhưng nửa còn lại, không thể nói cá nhân chị Thập Yến không chịu trách nhiệm gì. Trái lại, cực kỳ phản cảm. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Chị liên tiếp dồn ép: <i>Để làm gì? Để làm gì? Để làm gì?</i> Cái điệp từ đấy nó lặp lại đến ba lần với một the voice và một behavier rất phản cảm. Chị nhô hẳn người nửa người phía trước lên, cần cổ kéo dài ra như thể con linh cẩu sắp ăn thịt được con mồi nhưng bất chợt lại gặp con sư tử đực từ đâu kéo đến làm bữa tiệc bị dừng đột ngột vậy.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Tự dưng xem đến lúc đấy, liên tưởng nếu chị mà viết tiểu thuyết, hẳn chị sắp đặt kết cấu câu truyện rất nhiều chi tiết giật gân bất ngờ. Thủ pháp tuyệt cú.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Người ta làm từ thiện để làm gì. Những tốt đẹp hay xấu xa của này kia chuyện từ thiện không phải đối tượng bàn đến ở bài viết này. Dù nó chính là nguyên nhân. Nhưng cái nguyên nhân đó, nhiều người biết và mỗi người đã tự có câu trả lời.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Cái muốn nói ở đây, chính là sự sòng phẳng của quan hệ. Format chương trình chắc mua bản quyền từ một live show của Mỹ. Nhưng ở Mỹ, nguyên bản của nó là chương trình trực tiếp và không cắt cúp. Và mục đích của nó là truy nguyên ráo riết đến tận cùng một sự thật, mà Bob Kerry của đại học Fullbright bị phanh phui, chính bởi nguyên bản ở Mỹ tại chương trình.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgVSV0Z9dfjp4lVx8eS9qvEjxlzNBQeWXHg_4W2DgU0YP1x9szIXe6sx4JxMoiDuOY-1n-_tulkDY552pwUnLWzJ7dWYDjHNXvFytG4V4_P2A70eIx-fxyoqGKrur8xiV3wA8DTxfPU4CI/s1600/%25C4%2591%25E1%25BB%2599ng+c%25C6%25A1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgVSV0Z9dfjp4lVx8eS9qvEjxlzNBQeWXHg_4W2DgU0YP1x9szIXe6sx4JxMoiDuOY-1n-_tulkDY552pwUnLWzJ7dWYDjHNXvFytG4V4_P2A70eIx-fxyoqGKrur8xiV3wA8DTxfPU4CI/s640/%25C4%2591%25E1%25BB%2599ng+c%25C6%25A1.jpg" width="542" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Cắt cúp đi, nhất là sự biên tập theo định hướng che mắt nhân dân là một sự thiếu sòng phẳng, và không hề khôn ngoan. Có thể mua bản quyền và không cần nó là một live show, nhưng tinh thần anh hoa của nó cần phải được tôn trọng. VTV đã quên câu vải thưa che mắt thánh rồi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Nếu nói nặng ra, đó là sự phản bội công chúng. Phản bội người đóng thuế. Chị Thập Yến bảo đừng tin cái gì khi chưa truy nguyên. Chị đúng về lý thuyết. Nhưng ở xã hội khủng hoảng niềm tin này, lời chị dẫn tại ngữ cảnh chương trình lại ném thêm quả bộc phá vào sự khủng hoảng niềm tin đó thêm một lần nữa.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Đừng tin VTC, thế VTV có tin được không khi Lượm của Kim Ngân, Điều ước thứ 7 với đôi vợ chồng hát rong, Chổi quét rau nữa??? Dân gian gọi cái này là: <i>Tự tay bóp dái!</i></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Một nhân vật nữa, xuất hiện với the voice mang âm hưởng thừa vía. Tôi gọi là thằng làm thơ. Trong từ điển tôi, <i>thừa vía</i> này nếu với tới danh từ thi hào thì báng bổ danh từ đó. Thi nhân thì có lẽ khoảng cách năm ánh sáng cũng không tới được. Thế thi sỹ thì sao?</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Thì không xứng đáng với chữ <i>sỹ</i>.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Bởi sự cơ hội. Một nhân cách cơ hội. Một kẻ nâng bi. Đó là với thể chế. Còn với xã hội, đây là một nhân cách hèn, bẩn bựa, mang sự bất chấp thủ đoạn của quan trường vào đối xử thế nhân. Một loại cặn bã.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Làm thân thằng đàn ông, thì cả trong cái xấu cũng phải đàng hoàng. Là thằng đàn ông, thì phải có cốt cách. Vi Tiểu Bảo của Lộc đỉnh ký, là thằng lưu manh xuất thân nhà thổ, bất chấp thủ đoạn miễn đạt được mục đích, nhưng lại là con người cốt cách.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Vi Tiểu Bảo, làm quan thì bợ trên nịnh vua, nhưng đối với thuộc cấp thì vừa cho ân vừa có uy. Với kẻ thù, với quan trường thì bất chấp thủ đoạn miễn là sống sót, miễn là đạt mục đích. Với nhân vật này, không bao giờ tồn tại hai chữ anh hùng làm mục tiêu hoàn thiện con người cả. Nhưng lại chí tình chí nghĩa.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Phẩm chất không bao giờ bán đứng bằng hữu mới là sự chân chính của họ Vi. Bị gái lừa lên lừa xuống, thê thảm tơi bời vẫn lấy làm vợ. Thà chết không phản vua, thà mất quan không phản bạn.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Xét đạo làm quan, <i>thừa vía</i> không thua kém họ Vi về thủ đoạn. Nhưng về đạo làm người, <i>thừa vía</i> lại tỏ rõ phẩm chất lưu manh hạ đẳng. <i>Thừa vía</i> khóc như cha chết, dọa tự vẫn quyên sinh nếu không lấy được ca nương, dù kém ca nương cả giáp niên. Có lẽ lịch sử xã hội, việc phi công trẻ lái máy bay bà già thì <i>thừa vía</i> là ví dụ tiêu biểu.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Ca nương xuống đà đau ốm. <i>Thừa vía</i> nhẹ bấc lông hồng ra đi. <i>Thừa vía</i> lên fb, vung đao tàn sát mẹ con nhà nọ là không chồng mà đẻ, đã thế còn mang giọt máu hoang đi biểu tình cá chết rồi đổ lỗi cho tha nhân. Nhưng <i>thừa vía</i> soi gương, có thấy sự hoang toàng nhân cách ở đôi mắt trắng dã, dù qua cặp kính vẫn thấy phì nhiêu nét phản người không?</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Nên rằng, gọi là thằng làm thơ là phải lắm.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Là <i>thằng</i> thôi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<br />Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com7tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-63597506994255231682016-05-20T12:00:00.001+07:002016-05-20T12:00:39.628+07:00Xuống đường.<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Từ 1.5 đến giờ, tuần nào cũng có những đoàn người xuống đường, dương cao những tờ giấy đòi minh bạch chuyện cá chết ở các biển miền Trung.</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hà Nội xuống đường, Sài Gòn xuống đường.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Sài Gòn có những cái giấy, ghi là DMCS, chú thích là '' Dân muốn cá sống ''. Có mấy người chả biết nghe đâu, nói mỗi người trong đoàn kia được phát 3 <i>lít</i>/mạng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đỉnh điểm là Sài Gòn ngày 8/5. Oánh nhau rầm trời.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjMsaY1RI3hf8kNkw7MO5wG23NUcIZBc3EhpnpZje8QOkUJReKW2dfj36UGSoNBcbNQ006d_i-FEkOwB-6HJTECVuSn10J07eq2EhXFFhALzvb-ERZzzMaDPUbc6G9IWRZlLYkTBdoYh6g/s1600/BT.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="434" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjMsaY1RI3hf8kNkw7MO5wG23NUcIZBc3EhpnpZje8QOkUJReKW2dfj36UGSoNBcbNQ006d_i-FEkOwB-6HJTECVuSn10J07eq2EhXFFhALzvb-ERZzzMaDPUbc6G9IWRZlLYkTBdoYh6g/s640/BT.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Các hình ảnh đầy rẫy các trang về xô xát. Các clip. Công an mặc sắc phục mặc kệ công an không mặc sắc phục đánh người bét nhè, quật người khùng khục giữa phố.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Ngày 1/5, thấy còn có chút ôn hòa thật. Vì người ta chỉ đi diễu, giương những tờ giấy thôi. Chỉ là những nội dung đòi hỏi sự minh bạch về chuyện làm sao cá chết. Có cả xe CA đi kèm, phát loa yêu cầu mọi người bình tĩnh và cử xử đúng mực. Nghĩ, thôi thế cũng chả sao, vì cái này là đòi hỏi chính đáng của người dân khi mà sự lúng túng của CP, với những phát ngôn đá vào alo nhau của những người có trách nhiệm không làm thỏa mãn người dân.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhưng đến 8/5, không còn ôn hòa nữa.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgA21emUjaGZv4XtIy3sdC-fVs_tBcQkChhFa_x13Mj2GPwFtyawt1M3tuZuCtQj_LTi2dOB4KED2gBC88RHpftXpikqEC55l6dps6cTR9HjhcfyULZT8Sp-UEtZnA02o-nyPIOGb6k-Ro/s1600/BT1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgA21emUjaGZv4XtIy3sdC-fVs_tBcQkChhFa_x13Mj2GPwFtyawt1M3tuZuCtQj_LTi2dOB4KED2gBC88RHpftXpikqEC55l6dps6cTR9HjhcfyULZT8Sp-UEtZnA02o-nyPIOGb6k-Ro/s640/BT1.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cũng lâu lâu, tôi đã viết về cảm nghĩ của mình về những cuộc biểu tình. Bởi tôi đã ngồi ở cafe ven bờ Hồ, và đã thấy những thấp thoáng bóng của ''zich'' trong đoàn người. Đã thấy sự hô hào kích động. Tôi ngồi đó và suy nghĩ. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cho đến hôm rồi, Hà Nội cũng ken đặc bóng an ninh, CA ven các con đường quanh bờ Hồ. Cả HN và SG, thực sự là trấn áp.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi vẫn nghĩ, vẫn ủng hộ những người xuống đường vì sự minh bạch, vì đòi hỏi sự dân chủ và thái độ sống tốt hơn. Nhưng với những chuyện đang xảy ra và những cái tôi đã chứng kiến, tôi lại nghĩ đến câu nói của Chí Phèo: <i>Ai cho tao làm người lương thiện???</i></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><i><br /></i></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><i> </i>Bởi, ai cho họ được biểu tình ôn hòa, ai cho họ cái quyền được ôn hòa khi mà Luật biểu tình còn chưa được thông qua với sự không đồng ý rất quyết liệt đến từ chính các lực lượng giữ gìn ANTT của cả đối nội và đối ngoại.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Báo chí, truyền thông và truyền hình lề phải nói, việc giật dây kích động đều đến từ các tổ chức ngoại bang. Nói rất kinh. Tôi cũng đồng ý là không phải không có. Nhưng tôi đã thấy bọn ''zich'', và ai cũng biết là có một lực lượng dư luận viên rất lớn đang tồn tại, cùng hòa mình vào những dòng người đó. Làm những việc hô hào, thậm chí là kích động và với tâm lý đám đông, sẽ làm gì có ôn hòa nữa. Bây giờ thì phải nói thực rằng toàn là những con Lừa.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Và giữa những phải trái trắng đen, lẫn lộn tốt xấu đó, với cái mốc của ngày bầu cử, việc xuống đường và sẽ gặp những xô xát với cái cớ bảo vệ bầu cử, thì tôi cho rằng sẽ là rất thiếu khôn ngoan, nếu không nói rằng đó là sự ngu ngốc không thể tha thứ.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Người ta sẽ đặt câu hỏi, các bạn có tôn trọng ngày bầu cử không? Với tôi, tôi tôn trọng cái ngày mà quyền công dân được thực thi, cho dù nó có là Tiệc cử Lừa bầu, thì việc thực thi quyền của mình vẫn là việc nên làm, cho dù có gạch, có xóa và vứt nó đi, cũng là cái quyền của mình. Các bạn sẽ bị coi là phá đám và chính quyền có cớ thẳng tay đàn áp, thậm chí sẽ bị quy là phá hoại chính thể, lật đổ chính quyền.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chừng nào, sự ôn hòa chưa được tổ chức một cách chặt chẽ, việc xuống đường chưa được thống nhất với một sự tôn trọng cao của sự bàn bạc cụ thể, việc làm thế nào để tránh xa những sự sách động của cả hai phía, phía bọn ''zich'' và phía ngoại bang, thì các bạn chưa thể tổ chức được phương thức đấu tranh bất bạo động đâu.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Còn mượn cớ làm loạn, thì không cần nói đến nữa. </span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-77970624515648631312016-04-19T15:40:00.000+07:002016-04-19T15:40:22.420+07:00Ký ức nhỏ.<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Khi tôi vào Sài Gòn lần đầu, thì Hà Nội lúc đó còn nghèo lắm. Lúc đó, tôi mới mười bảy tuổi. Mới thi đại học xong.</span><br />
<a name='more'></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjEGI9KS3HAK1AOuoYhpInDIKbrJ-dioLl1lxwPOmLlm0pvaX6YbWPQ-2FZIWj_AyCeMuCDkWTqjd2VlE_xRatxM0Gx3fGRYOgyQ5eGOcxIT-YRYyBPo5uI3skSRZ61x74j_kEOtouZvho/s1600/3630910_10.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="449" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjEGI9KS3HAK1AOuoYhpInDIKbrJ-dioLl1lxwPOmLlm0pvaX6YbWPQ-2FZIWj_AyCeMuCDkWTqjd2VlE_xRatxM0Gx3fGRYOgyQ5eGOcxIT-YRYyBPo5uI3skSRZ61x74j_kEOtouZvho/s640/3630910_10.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Sài Gòn lúc đó, đã là một thành phố hoa lệ trong con mắt tôi. Bởi những biển hiệu màu mè. Bởi những hàng hóa tràn ngập. Bởi những kiến trúc cao tầng. Bởi những biển đèn neon sign về đêm. Bởi cả những hiệu kem, hàng quà dọc theo các con phố nữa.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhHT1F_YZRgBt74kjO2XCUrZsGJAiv8mS0M7TpJ1mIHJBQ9lcc4I6HWTGtEx5KGUelSQR_3kd24fnDame5Rsj_9G21Ef5bz6beKP51ym4TNI7PZ1QaXxegnFXCnlxvBRi5Aocz7I2T3mns/s1600/3630922_24989834033_fb65bd1df1_b.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="454" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhHT1F_YZRgBt74kjO2XCUrZsGJAiv8mS0M7TpJ1mIHJBQ9lcc4I6HWTGtEx5KGUelSQR_3kd24fnDame5Rsj_9G21Ef5bz6beKP51ym4TNI7PZ1QaXxegnFXCnlxvBRi5Aocz7I2T3mns/s640/3630922_24989834033_fb65bd1df1_b.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh_QwkHKKPpfo3woRICHNTTabmvxhGj497l7yUwiSUdACoLLBRcN6USNrKUNiBuDu5Qectwq71ZdBvfR1hwiBuW_uxmvu22_0y-jrNcRSk9Ze_DogX2tOrB7U5mOhZfZuG3eoLk-RtGzwU/s1600/3630952_25525210821_ee327a08dd_b.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="448" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh_QwkHKKPpfo3woRICHNTTabmvxhGj497l7yUwiSUdACoLLBRcN6USNrKUNiBuDu5Qectwq71ZdBvfR1hwiBuW_uxmvu22_0y-jrNcRSk9Ze_DogX2tOrB7U5mOhZfZuG3eoLk-RtGzwU/s640/3630952_25525210821_ee327a08dd_b.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hà Nội lúc đó vẫn còn vắng vẻ lắm. Cuộc sống trôi tưởng như chậm chạp. Tôi nhận ra điều đó bởi sự tấp nập, bởi sự ồn ào, bởi những di chuyển tưởng đến như hối hả, như sống gấp cho ngày hôm nay, để ngày mai tưởng sẽ không bao giờ có của Sài Gòn lúc ấy.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cũng bởi vì hồi đó, tôi không có khái niệm về sự năng động. Không biết gì về sự phát triển của kinh tế, mà có thể nói rằng, dù cùng một đất nước, nhưng Hà Nội có lẽ là một nền kinh tế, còn Sài Gòn lại là một nền kinh tế khác.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Khác đến một trời một vực.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi ngơ ngác trước một thành phố tấp nập. Trước những building cao sáu tầng, cao bảy, tám, chín tầng là những khu chung cư. Những hào nhoáng của trung tâm Sài Gòn lúc đó.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Bởi khi đó, Hà Nội vẫn còn những chiếc tàu điện. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh95nRTT-1dF-lBL12nHmIyoL7VHhZHfJQ_o63f6yYQ7g4GzXK3vD68JsAJWGDy8rIhUiRkXW-hPtuuHvyTJLrO339i3bB4hp0_Mpf2ys7PPjJ3iK5SZDr0mc9UbWUEQD5ysOl_tkLJuSk/s1600/Redsvn-Hanoi-1967-Lee-Lockwood-01.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="434" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh95nRTT-1dF-lBL12nHmIyoL7VHhZHfJQ_o63f6yYQ7g4GzXK3vD68JsAJWGDy8rIhUiRkXW-hPtuuHvyTJLrO339i3bB4hp0_Mpf2ys7PPjJ3iK5SZDr0mc9UbWUEQD5ysOl_tkLJuSk/s640/Redsvn-Hanoi-1967-Lee-Lockwood-01.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg6B1Tt617I2dod8Rcy-mBrFain9b7y9P5-SdsyVBUHwxYtpHlLqhRdJm_s4Z0D5tWvP3DCd59PbG9vrRtFy8KgZ-JHIPHTxi4VSnraOUdCilPWz2gsFmMO6MbVBHJeTeEzcpIRh0Owxe4/s1600/REDSVN-GunterMosle-HN-01.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="432" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg6B1Tt617I2dod8Rcy-mBrFain9b7y9P5-SdsyVBUHwxYtpHlLqhRdJm_s4Z0D5tWvP3DCd59PbG9vrRtFy8KgZ-JHIPHTxi4VSnraOUdCilPWz2gsFmMO6MbVBHJeTeEzcpIRh0Owxe4/s640/REDSVN-GunterMosle-HN-01.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Những chiếc tàu điện chạy ray sắt mà điểm đến hấp dẫn nhất, bao giờ cũng là bờ Hồ. Tàu từ đây xuống chợ Đồng Xuân, lên Bưởi, xuống Cầu Giấy, ra Minh Khai, quặt Ngã tư Sở...</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hà Nội ngày đó không có xe bus. Không có taxi. Chỉ có tàu điện và xe xích lô là phương tiện vận tải công cộng. Cái nhà cao nhất hà Nội lúc đó là khách sạn Hà Nội bên bờ hồ Giảng Võ, mà cứ nhắc đến nhà mười một tầng, thì cả Hà Nội biết.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Không ai gọi nó là khách sạn Hà Nội, chỉ gọi nó là nhà mười một tầng. Nó trở thành biểu tượng một thời về kiến trúc chiếm lĩnh không gian của Hà Nội thời đó.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hà Nội lúc đó, dù các quán cafe đã lác đác có những nơi chiếu video để hút khách. Đã có bia tàu Vạn Lực, quả táo từ biên giới tràn về, đã có những cửa hàng có bày bán hàng hóa nhiều hơn, đã có những bộ đồ nhái pilot cho <i>quân khu</i> mặc, là thứ đồ sành điệu hơn những bộ gabadin xanh lét màu ô-liu, đã có những Sharp 777 và thấp thoáng những JVC vỏ đỏ màn hình màu 14 inche, thậm chí, những super cup DD đỏ cờ, 82 xanh dương và Dream 1 đời đầu chưa có đề xuất hiện, nhưng vẫn còn nghèo lắm.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEisOpDHatN_any9UtEW7HDSbgbifqHUvVxeRIqIk4OZn-6ytpJGv6xMfY7PlPcWWi3p5vDDxwxxTkLZpjwU-u6C7dN0_qj8l1f705e9pV525V-9xf91EHv4-_dzY7wzxfX1aAd-XN-8iIw/s1600/REDSVN-1990-11.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="490" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEisOpDHatN_any9UtEW7HDSbgbifqHUvVxeRIqIk4OZn-6ytpJGv6xMfY7PlPcWWi3p5vDDxwxxTkLZpjwU-u6C7dN0_qj8l1f705e9pV525V-9xf91EHv4-_dzY7wzxfX1aAd-XN-8iIw/s640/REDSVN-1990-11.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjYiwHyjsjTo-tn9KMH_NEiUE5d4yRiU3lD0xo_It6l38tkskosZLp2CfF-_TORPgWn_Jf0zA0EOvHvxbb0bPK58fQXFDtF-LLxRP54peOQ0kKu3FUQgZo3AKJij4nXyl0SRFXymO-2-mA/s1600/REDSVN-1990-03.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjYiwHyjsjTo-tn9KMH_NEiUE5d4yRiU3lD0xo_It6l38tkskosZLp2CfF-_TORPgWn_Jf0zA0EOvHvxbb0bPK58fQXFDtF-LLxRP54peOQ0kKu3FUQgZo3AKJij4nXyl0SRFXymO-2-mA/s640/REDSVN-1990-03.jpg" width="640" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgPu2tO9xb1qrI5SMbXiwXgHN2oYSJYH4Ite_EuLcRbEFcaDSEI20qSRNJfiZLqWODnvDZMD6KJmxNGaNM4GoJUwGAyDUyfN1usXJdHyEBugwd8XpeEfMuz0byKeAaE2ULzDG4PqUGd-VE/s1600/REDSVN-1990-04.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgPu2tO9xb1qrI5SMbXiwXgHN2oYSJYH4Ite_EuLcRbEFcaDSEI20qSRNJfiZLqWODnvDZMD6KJmxNGaNM4GoJUwGAyDUyfN1usXJdHyEBugwd8XpeEfMuz0byKeAaE2ULzDG4PqUGd-VE/s640/REDSVN-1990-04.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Trong ký ức tôi, Hà Nội lúc đó là những trưa hè vắng ngắt với những vòm cao đu đưa tiếng ve trưa. Tiếng râm ran chạy dọc con đường Trần Phú trên những vòm sấu cổ. Là những cửa hiệu sách như cửa hiệu Quốc văn góc đường Ngô Quyền cắt Tràng Tiền, với những dãy dài tủ kính cũ kỹ, xước mờ và những kệ sách dọc tường phô màu năm tháng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hồi đó ở Hà Nội có những hiệu sách nào, tôi đều biết cả.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgyefJjOppA_2xsDvOxPdM2HmQg-p6_XJZLTuK0xetv6c-GzqwmZakmRcsTrOWXl1u9Boe9vIp-Q9NG6izj-ESvvpmjHDax0tsmOsVNgHGSEx7lY3WEW-L5zrjhC3uvor1k0rICHGEK62Q/s1600/REDSVN-1990-05.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgyefJjOppA_2xsDvOxPdM2HmQg-p6_XJZLTuK0xetv6c-GzqwmZakmRcsTrOWXl1u9Boe9vIp-Q9NG6izj-ESvvpmjHDax0tsmOsVNgHGSEx7lY3WEW-L5zrjhC3uvor1k0rICHGEK62Q/s640/REDSVN-1990-05.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cũng đã biết quảng cáo sách mới, họ bày cái giá cũ kỹ ra vỉa hè với tấm biển quảng cáo như thế này tại hiệu sách Quốc văn Tràng Tiền.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh4mtuMffZO2JIZVyjzCn9Q_yoyTjOihia5UKQ1JWUL4xGbb_SBckSKXKUZVanvF9SYLpWyW7HA9iKAdNTX-1H5jnWp8nT1s2PwxT8Ct7wDcXuSkbCGnbXvY0_wuDu82FAyVwnhdfytfg4/s1600/REDSVN-GunterMosle-HN-06.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh4mtuMffZO2JIZVyjzCn9Q_yoyTjOihia5UKQ1JWUL4xGbb_SBckSKXKUZVanvF9SYLpWyW7HA9iKAdNTX-1H5jnWp8nT1s2PwxT8Ct7wDcXuSkbCGnbXvY0_wuDu82FAyVwnhdfytfg4/s640/REDSVN-GunterMosle-HN-06.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh_lB5umNsy36pX8wUzhyHqGFqzj-WmX3KSZAsBLi3lkeVSjYsOyRfUw-57YgZNVpFwA7M_xGMow282XTGlDykJAkXfsYlEhvbtcXsXE4rX1QzGy8l2VDQPV3_sWp4buoYJ2O6O4UBJq78/s1600/%25C4%2590%25E1%25BB%2595+m%25E1%25BB%25B1c+b%25C3%25BAt+bi.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh_lB5umNsy36pX8wUzhyHqGFqzj-WmX3KSZAsBLi3lkeVSjYsOyRfUw-57YgZNVpFwA7M_xGMow282XTGlDykJAkXfsYlEhvbtcXsXE4rX1QzGy8l2VDQPV3_sWp4buoYJ2O6O4UBJq78/s640/%25C4%2590%25E1%25BB%2595+m%25E1%25BB%25B1c+b%25C3%25BAt+bi.jpg" width="416" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hà Nội nghèo với những con đường vắng. Với một cái nghề như tại tấm hình này là nghề bơm mực bút bi. Hà Nội với con đê dài lộng gió chạy dọc đường Yên Phụ, đi hết đường Thanh Niên cắt đôi hồ Tây và hồ Trúc Bạch là tới. Là nơi thảm cỏ chạy dọc mặt đê thay cho ghế đá công viên.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hà Nội với những khu phố cũ, kiến trúc Pháp các miền đặc trưng tại các khu nhà, xưa gọi là khu phố Tây. Với những không gian không cản trở tầm nhìn, có thể thấy xa mờ rặng Tam Đảo. Với những heo may trải dọc dài những con đường, quanh quất rải giăng đi khắp thành phố. Với những sáng sương giăng trắng mặt hồ Tây...</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hà Nội lúc đó là những cửa hiệu với những bảng sơn cũ kỹ vẽ tay. Là những dãy nhà khu tập thể năm tầng lô nhô thòi thụt chắp vá của <i>chuồng cọp</i> cơi nới. Là những chiều đông xám ngắt gió mùa về trong mưa chiều phơ phất, là cái rét đanh ngọt trong buổi sớm mai nắng giòn mà như cắt da thịt, là những bụi phùn mưa bay lất phất đậu ướt cánh vai trong một con phố nhỏ, tề tựu dăm quán hàng bán đồ nhậu trên những cái mẹt con con lót lá chuối...</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"> Những ký ức nhỏ như thế, thỉnh thoảng lại tràn về. Tâm thức đôi mươi tiếc nuối trong ngưỡng ngã đổ về dốc kia cuộc đời. Để lại viết ra, như thể là nhắc nhớ...</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com8tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-13841965949814963752016-03-31T12:00:00.000+07:002016-03-31T12:00:32.031+07:00Giăng mưa.<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgsX_Pt_tKs0oCJFzDvTtiLSB4e16eFUhUacwHiaRihyU8dkFq6oD9lzzn4qb0caLVZBcg-4Na7C92XTpiONeYiOYPD48ulJlxlZc-ychCsASWuJ2DkLdUtX40PfCh4WAg53ZIXkuh1EQA/s1600/amuot_+%252810%2529.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgsX_Pt_tKs0oCJFzDvTtiLSB4e16eFUhUacwHiaRihyU8dkFq6oD9lzzn4qb0caLVZBcg-4Na7C92XTpiONeYiOYPD48ulJlxlZc-ychCsASWuJ2DkLdUtX40PfCh4WAg53ZIXkuh1EQA/s640/amuot_+%252810%2529.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Hà Nội. Ngày ẩm ướt bởi mưa phùn. Bởi sương giăng.</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Những vầng hoa sưa đã trắng lóa, tinh khiết khắp dọc những con phố có thứ hoa này. Phố Phan Đình Phùng, phố Hoàng Hoa Thám đoạn gần văn phòng Chính phủ. Đường Thanh Niên chạy xuyên hồ Tây và hồ Trúc Bạch. Đường Trần Hưng Đạo nữa...</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Để kể, thì nhiều lắm.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hoa sưa rụng, trắng chấm li ti những gốc cội cây già, trên những vỉa hè đẫm nước, rụng xuyên qua li ti màn mưa giăng, xuống phố. Thứ li ti chấm trắng như hoa sấu rụng sau mưa hạ, như li ti chấm trắng hoa sữa rụng lúc cuối thu.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Trong một mịt mùng mù trắng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Trong một mờ mịt mưa giăng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEha0wcl2PRe5l4aEVwKvmamlpNlxmTIRtsjRY_GsZoHTYoDNAlExjYt0o-aeRDluftNmyTE0f6xn3PSc1cLJvUb8zNfZXrRuiv3KtC7a9mhns173qehyIdKIUsXg_kWzgOe8P6hMVIM88k/s1600/thoi-tiet-ha-noi-19-03.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEha0wcl2PRe5l4aEVwKvmamlpNlxmTIRtsjRY_GsZoHTYoDNAlExjYt0o-aeRDluftNmyTE0f6xn3PSc1cLJvUb8zNfZXrRuiv3KtC7a9mhns173qehyIdKIUsXg_kWzgOe8P6hMVIM88k/s640/thoi-tiet-ha-noi-19-03.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Mưa giăng trong lãng đãng mù mịt và xám trắng của sương. Những hạt lay phay, xiên cheo chéo xuống nhòa kính xe. Mưa xuân muộn. Mưa như nhắc về một khung cảnh viễn xứ, nơi một đỉnh thung mạn Tây Bắc, nhìn hút xa về một tầm trời chỉ có trắng bạc một màu mây, sà xuống, lững thững trên một thung lũng dăm chục nóc nhà rải rác, ẩn hiện màu ngói xuống màu, nâu đục, xám sẫm rêu phong.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Và gió. Hút lên những hồi, ràn rạt chạy trên những mái liếp quán xơ xác, quện với khói bếp nồi ngô luộc...</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh9p6Jul6EtPjHmuk_2XMJV442FVBHmTIQjmonMa49RU_w-itc7vcBT7ZnurMAnzEKHPObF1C6w-ZLrhVgD79jYtj5_SYvRKixxn831uMyqrS13L6IIRYMQat1kBxDNaGkx7yL_-yzc44w/s1600/0_RWZZ.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="398" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh9p6Jul6EtPjHmuk_2XMJV442FVBHmTIQjmonMa49RU_w-itc7vcBT7ZnurMAnzEKHPObF1C6w-ZLrhVgD79jYtj5_SYvRKixxn831uMyqrS13L6IIRYMQat1kBxDNaGkx7yL_-yzc44w/s640/0_RWZZ.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Mưa làm nhớ đến một căn gác nơi phố cổ. Lom khom mà chui vào. Xếp bằng trên chiếu. Qua một khung cửa tò vò con con, gió khẽ lùa chơi, mưa rơi nhỏ giọt, thành những lộp độp trên tấm mái che hiên quán. Rượu vàng óng màu mật ong, bát pín giòn sật bốc hơi nghi ngút trên những điểm xanh non hành cọng, xanh tươi vài sắc rau sống.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đậu non rán vàng ngậy, lạc đỏ rang giòn tươi. Bằng hữu vài người, quây quanh nâng lên đặt xuống. Thưởng mưa. Cái thú nhặt nho nhỏ thưởng giời, thưởng tiết.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> </span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com3tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-89480785308033252322016-03-23T11:02:00.000+07:002016-03-23T11:03:20.613+07:00Tản mạn xung quanh.<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgmjWkQ4KddCIqE3_Uth8beqvEjUu8UIEwp3yFtFVtrh9oLS77CsIl0rfVdxP88NUcgGCcBz9a3-SL6lozvMfysrN0tm-ykIzKi3zfN8evrJ7y-BapTRTEDT_HBjdqgV2w2kV66C6y_X8I/s1600/01-28-10.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgmjWkQ4KddCIqE3_Uth8beqvEjUu8UIEwp3yFtFVtrh9oLS77CsIl0rfVdxP88NUcgGCcBz9a3-SL6lozvMfysrN0tm-ykIzKi3zfN8evrJ7y-BapTRTEDT_HBjdqgV2w2kV66C6y_X8I/s640/01-28-10.jpg" width="480" /></a></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">1. Gần nhà có một quán phở. Khách đông. Có một ông già chừng 65 tuổi, hình như bộ đội hưu trí bởi luôn đóng cái áo quân phục xanh, cái quần kaki sẫm, đôi tất quân trang. Sáng nào cũng ăn hai bát phở, uống một chén rượu. Ăn rất nhanh. Chén rượu chỉ dùng với bát đầu tiên.</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Lại có hai ông khách khác, sáng nào cũng thủ sẵn một chai rượu nửa lít. Bát phở nguội ngắt, chén vẫn nâng lên đặt xuống. Có lẽ với cả ông già hai bát phở và hai ông khách nửa lít, đó là cái thú đời. Cái thú đời bên chén rượu sáng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tự biết, mình chả bao giờ có thể ăn được hai bát phở vào buổi sáng, nhưng cái thú để nhâm nhi một chén rượu khi chào ngày mới, với chả có bộn bề suy tính, không phải vân vi với cơm áo gạo tiền thường nhật, để mà thoải mái ăn một bát phở, uống một chén rượu như vậy, có đến khi nào???</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> 2. Mọi khi, vẫn đỗ xe chỗ ngã ba đầu phố để ăn quà sáng. Nhưng vài tháng gần đây, có mấy chú tuần đinh của phường ra đứng, nhắc nhở không được đỗ. Trẻ lắm, đeo kính cận. Cũng cao to nữa, nhưng lại mặc bộ đồng phục không vừa vặn vì cái áo lại quá dài và rộng. '' <i>Chú ơi, chú đừng đỗ ở đây, tý sếp cháu đi tuần thấy xe chú lại mắng cháu!</i>''</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Oh, tuổi trẻ đây sao? Tuổi đôi mươi ra đứng đường kiểu dẹp chợ đây sao? Tự dưng thấy buồn. Khi mình bằng tuổi nó, đã xông pha nhiệt huyết bồng bột lắm, chứ không thể cam chịu thế. Lại nhớ báo chí, truyền thông nói về độ tuổi vàng của dân số VN, tức là độ tuổi của hừng hực lao động và cống hiến xã hội, lại thấy chênh vênh. Phường nào chả có một đội tuần đinh như vậy, toàn ông thất nghiệp không nghề ngỗng cho tử tế, tuổi vàng đấy, và cũng được trả lương chứ. Lương từ ngân sách, từ thuế dân.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Có lẽ là ếch ngồi đáy giếng, nhưng lẩn thẩn nghĩ, có lẽ chỉ có VN mới có kiểu mô hình xã hội thế này. Một lực lượng trợ giúp chính quyền không chính quy, chả cần bằng cấp, kiểu mặt trận toàn dân. Mông lung.....</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> 3. Cậu nhân viên cũ gọi điện: '' <i>Anh vẽ giúp em cái mặt bằng nhà đứa bạn, có hơn 40m2 thôi nhưng em lâu quá không làm, chia mặt bằng thấy lúng túng quá...</i>'' Ừ thì giúp. Vẽ cho đỡ ngứa nghề, cho nó có nét khai Xuân. '' <i>Anh ơi, mặt bằng nó thích lắm, nó lại nhờ anh vẽ giúp cho nó cái phối cảnh, nó nói nó trả chi phí anh ạ...</i>''</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chả biết có phải nó nhờ cho bạn nó thật hay không, nhưng đưa 3 triệu thì cứ cầm. Lại nghĩ, còn hơn khối lần vẽ bét nhè concept, màu mè 3D bày ra đầy bàn, chả có đồng nào. Hai tờ giấy A3 mặt bằng, một tờ phối cảnh 2 góc, lại vẽ tay, nghĩ: <i>Mỗi tờ 1 triệu, buôn gì cho lại</i>...</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Bỏ qua cái hơn hai chục năm hành nghề đi, bỏ qua cái kinh nghiệm tích lũy và chất xám đi cho đỡ nhọc cái thương nghề thương thân... Ngẫm nghĩ về lao động là vinh quang!!!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> 4. Sân tập tối, râm ran bàn tán nổ bom Văn Phú - Hà Đông. Cậu học trò thạo tin, kể: '' <i>Nó lính công binh, đã từng cưa mấy lần bom rồi anh ạ. Nó cưa để lấy thuốc. Không phải nó không biết đấy là bom đâu...</i>'' Rùng mình. <i>Có cái chết hóa thành chết thử</i>... Nhưng cái chết này, khi biết như thế, phải gọi nó là tội ác.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chả lẽ lại quy trách nhiệm cho chính quyền về những cái chết này khi không quản lý được đồng nát sắt vụn??? Chả lẽ lại tự bảo vệ bản thân mỗi khi đi qua những hàng sắt vụn đồng nát bằng cách tránh cho xa hay quay đầu xe???</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Bảo vệ bản thân hay là kỹ năng sống cần được nâng cao hơn để gãy chân không để 9 ngày mới được mổ, đi xe qua cầu thì tránh lúc xà lan cũng đang dưới sông như cầu Gềnh trong phương Nam nắng gió, hay là qua Phủ Lý - Hà Nam ăn bát mỳ úp hỏi giá rồi thì cứ trả tiền trước rồi hãy ăn???</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> 5. Lại nghĩ về kỹ năng sinh tồn. Fb là biểu hiện tiên tiến của sự sẻ chia, lan truyền thông tin và tin tức. Nhưng cũng dễ bộc lộ bản thân. Tính public có thể nói là áp đảo so với các mạng xã hội khác.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chợt nhớ có cô bạn học cùng cấp 3, giỏi văn lắm. Nhưng các bạn lại bảo bạn không chơi fb, vì bạn làm ở Thông tấn xã, ngại va chạm, sợ này kia... Sao không nghĩ rằng, bạn đơn giản là không thích? Sao không nghĩ rằng, bạn đơn giản là vì cuộc sống của bạn không cần nhu cầu đó? Hoặc giả, chỉ đơn giản là kỹ năng sống của bạn, việc bảo vệ sự riêng tư, bảo vệ bản thân được đặt lên hàng đầu???</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Những chuyện xung quanh, đối chiếu với tự thân thôi, trong một khắc thời nào đó, để tự thấy mình còn thiếu gì, mình vẫn cần những điều gì, hài lòng với cái gì và phải tiếp tục như thế nào...</span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com6tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-61960664247697691612016-03-17T11:40:00.000+07:002016-03-17T11:50:22.482+07:00Kền kền hay chống tham nhũng?<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgVhM4pxCkV2hoW5lNKPG4P5-n5q-5K2xqP7teVxaWyQYbLwUx0vhh6o2sSGwjFsmceQsdulCFq1CAKddJDkfxvtiAaDe5k6Z9a58WiE25LbqieURSqx-14N32LB3qFJujHuR7ftBMktac/s1600/_132239887.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgVhM4pxCkV2hoW5lNKPG4P5-n5q-5K2xqP7teVxaWyQYbLwUx0vhh6o2sSGwjFsmceQsdulCFq1CAKddJDkfxvtiAaDe5k6Z9a58WiE25LbqieURSqx-14N32LB3qFJujHuR7ftBMktac/s640/_132239887.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Hình ảnh này là một sự quen thuộc của lò gạch thủ công nung đất sét, thứ gạch chỉ mà chúng ta vẫn dùng để xây nhà.</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nó được chụp tại Sóc Sơn - Hà Nội, trong một bài viết của báo Phụ Nữ khi thâm nhập để phanh phui sự bảo kê xây lò không phép tại đây, với giá gặp mặt phó Chánh thanh tra XD sở XDHN là 5 triệu, bảo kê xây lò không phép là 250 triệu.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đường link của nó đây: http://m.phunuonline.com.vn/thoi-su/xa-hoi/tham-nhap-lo-gach-tho-phi-thanh-tra-xay-dung-doi-250-trieu-dong-bao-ke-70925/?paged=2</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Xét về nội dung và cảm quan khi đọc, bài báo không sai khi phanh phui về cái việc tham nhũng này. Nhưng đọc xong toàn bài, thấy nó giống với việc cài bẫy nhau. Nó không có tình người.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhuYon9KtDt7QyEzGfWpLOBYsuWTY_9YhHCYJQjP9f0JCiI-1NnvwNkHPqQuWeo_7JfCcKCf2KCu3Bt-KE74XDOLQu8yHkB-x_HVw_5v4fUd7NGclLDd0jyuNJItgPjLvbl_vopsH-dgT8/s1600/_132238283.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhuYon9KtDt7QyEzGfWpLOBYsuWTY_9YhHCYJQjP9f0JCiI-1NnvwNkHPqQuWeo_7JfCcKCf2KCu3Bt-KE74XDOLQu8yHkB-x_HVw_5v4fUd7NGclLDd0jyuNJItgPjLvbl_vopsH-dgT8/s640/_132238283.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Những viên gạch này, giá thị trường dao động từ 1.300đ đến 1.600đ/viên, tùy vào số lượng chuyên chở theo xe lớn bé, và sẽ cao hơn nếu chở bằng xe cút kít vào ngõ ngách. Và nó được làm từ đất sét. Một thứ tài nguyên.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cách đây 8 năm, tôi là tư vấn lập dự án và thiết kế cho một công trình xây dựng nhà máy gạch không nung, tôi hiểu rõ cái tác hại về môi trường của các lò gạch thủ công, kể cả việc nung gạch này tại nhà máy. Nó tàn phá đất đai, khói thải ảnh hưởng như thế nào đến môi trường, việc hoàn thổ cho các khu đào đất làm gạch khó khăn và tác hại ra sao... Đương nhiên, tôi hiểu cũng rõ về quy trình làm gạch không nung, các nguyên liệu phế thải xây dựng để làm gạch, sức bền, sự cách âm của gạch, độ chịu ẩm, chịu thấm ra sao.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Và hiểu rất rõ ưu điểm môi trường của gạch không nung.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjrmx6Ybjcf2YeEvPOYqQ5xmCWg-VlpxMw0cZ0dbAyKQHBAxzqIg8LqDJT1TAGlv3rhhrSu6dGbpYtzTeF5pmAYflPc9EDLxRo5iQf3VwsNW9-hNc2l5ZRcFLN2l6BsY4Dplk7kpKp7iBs/s1600/2398.jpeg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjrmx6Ybjcf2YeEvPOYqQ5xmCWg-VlpxMw0cZ0dbAyKQHBAxzqIg8LqDJT1TAGlv3rhhrSu6dGbpYtzTeF5pmAYflPc9EDLxRo5iQf3VwsNW9-hNc2l5ZRcFLN2l6BsY4Dplk7kpKp7iBs/s640/2398.jpeg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Là người viết dự án, đương nhiên việc tiếp cận các tài liệu, các văn bản pháp quy của Nhà nước về lĩnh vực này, tôi hiểu rất rõ. Cũng đương nhiên, tôi cũng hiểu và nắm bắt được về thị trường này, với quy mô các nhà sản xuất thế nào, các vùng nguyên liệu ra sao, cả những khó khăn khi để sản phẩm ưu việt này tiếp cận thị trường...</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgjZDuS54XaDx6I3cT2Sg2VAmCWg23xvHO2R8iG0ZwtJgvxGX0gitDo_mrivjIPQRo0AUNVmekMgZdJ5PTQqVGWzgTsKauewBBh2hs5TVxXfQt1fZaxiWn86W7E-m5aj4_tj7Is7EZ585o/s1600/gach-khong-nung-1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgjZDuS54XaDx6I3cT2Sg2VAmCWg23xvHO2R8iG0ZwtJgvxGX0gitDo_mrivjIPQRo0AUNVmekMgZdJ5PTQqVGWzgTsKauewBBh2hs5TVxXfQt1fZaxiWn86W7E-m5aj4_tj7Is7EZ585o/s640/gach-khong-nung-1.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Những sản phẩm như thế này, giá thành chỉ bằng phân nửa viên gạch nung truyền thống. Sức chịu lực rất tốt, chịu ẩm, cách âm hơn hẳn gạch nung, tính môi trường cao vì được làm từ tro bay, là nguyên liệu phế thải của các nhà máy xi măng, từ xỉ than, từ đất thải và từ phế thải xây dựng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nước ngoài, như Nhật, Mỹ, Hàn... các quốc gia châu Âu và tiên tiến, 100% gạch xây là sử dụng gạch không nung, và họ cấm sản xuất gạch nung từ tám hoánh, từ đời ơ kìa. Gạch nung bây giờ ở những xứ đỏm dáng đó, chỉ dùng cho trang trí nội và ngoại thất. Đẹp long lanh.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> CP, từ lâu đã có những Nghị định về việc sử dụng loại gạch này, như xây nhà cao tầng phải dùng tối thiểu 50% gạch này để xây. Các công sở phải sử dụng gạch này khi xây mới...ect... Và cả Nghị định cấm sử dụng các lò thủ công công nghệ đời ơ kìa nữa.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tóm lại, gạch không nung chính là một giải pháp lâu dài và bền vững cho công nghiệp xây dựng và bảo vệ môi trường. Nhưng nó đến hiện tại, vẫn chỉ là mặt trắng của vấn đề.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Mặt đen thì sao???</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Công nghệ và dây chuyền đắt, vùng nguyên liệu tản mát không tập trung, chuyên chở cũng là vấn đề. Ngoài ra, tính phổ cập không cao chính bởi nguyên liệu không sẵn có. Dù nó có giá thành chỉ bằng phân nửa viên gạch thường, nhưng với điều kiện phải xây cái nhà như tòa Keangnam 70 tầng, lại thêm việc bất cập bởi khổ gạch không thông thường, dẫn đến việc chậm chễ cả ra quy chuẩn xây cho loại gạch này...ect...</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chính bởi thế, giá thành để người dân có thể dùng để xây rất cao, các đại lý không thể phổ cập nó đến từng khu, từng phố như nhan nhản các cửa hàng, các đại lý vật liệu xây dựng như hiện tại.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Mặt khác, chính sách về việc sản xuất loại gạch này còn để mặc cho DN tự xoay sở, sự trợ giúp về chính sách như thu gom tro bay, xỉ than hay phế thải xây dựng chẳng hạn, không gây khó dễ cho DN khi chuyên chở, các loại thuế phí, việc quy định thu mua còn thả nổi mà vai trò điều tiết, quản lý NN gần như là không hề có.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Không ai nói NN phải cầm tay chỉ việc cho DN, nhưng khung khổ và hành lang pháp lý cho DN dễ thu mua, gom tập và sản xuất phải dễ dàng, như thế mới thuận lợi cho DN mở và tiếp cận thị trường. Ngay như việc mua tro bay, nhiều nhà máy xi măng vất vả cho việc tìm đầu ra cho loại phế thải này, thậm chí còn gần như là cho không, nhưng nhiều DN sản xuất gạch không nung lại vất vả cho việc thu gom loại nguyên liệu đó, không phải vì giá cả thu mua, mà chính là vì việc chuyên chở gặp nhiều khó khăn, trong đó có cả việc nhũng nhiễu.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Công tác quản lỹ vĩ mô, không phải một sớm một chiều, nhưng cũng không thể dềnh dang. Công tác đó liên quan mật thiết đến cuộc sống người dân, đến sức khỏe DN.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Khi các công tác xây dựng lộ trình để gạch không nung hoàn toàn thay thế gạch thủ công chưa thể hoàn thiện, thì việc để người dân có thể sống được cần phải nghiêm túc đặt ra và sâu sát, chứ không thể duy ý chí bằng những lệnh cấm. Sự cân bằng giữa quản lý NN và đời sống người dân cần phải được thực tế hóa bằng một quy hoạch, trong đó nêu rõ việc sản xuất gạch nung bằng lò thủ công phải được quản lý cụ thể bằng công nghệ, vùng nguyên liệu, có tính đến giải pháp khi chấm dứt sản xuất theo lộ trình thì hoàn thổ thế nào, thậm chí, hướng dẫn người dân dần dần có thể sản xuất gạch không nung thay thế dần gạch nung thủ công.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Bởi, đầu tư một lò gạch thủ công bây giờ, cũng phải vài tỷ đến chục tỷ/lò. Các hộ cá thể có thể hình thành HTX để thành một xí nghiệp tư doanh cổ phần quy mô nhỏ sản xuất gạch không nung công nghệ trung bình, chỉ dùng đất thải và phế thải xây dựng, để sản xuất ra loại gạch không nung loại 2, loại 3, chưa phải loại 1 như công nghệ dùng tro bay. Những việc như vậy, chức năng của các sở ngành như môi trường, khoa học công nghệ hoàn toàn có thể làm thành đề tài nghiên cứu để phổ cập cho người dân.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Sự phổ cập để thay đổi một thói quen tiêu dùng, trước hết cần sự rõ rệt của vai trò quản lý NN trong cụ thể định hướng, từ đó mới có sự xuất hiện của giá thành chấp nhận được thì mới có sự phổ quát tiêu dùng. Lộ trình cần sự cụ thể, mà việc cụ thể trước mắt là đừng tước đoạt đi sinh kế của người dân bằng những áp đặt hành chính trên mây trời, dưới nước tuôn.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Người dân cần sinh kế thì phải tìm mọi cách để làm. Và đương nhiên làm sai. Làm sai thì đương nhiên phải mất tiền cho quan làm trái. Chẳng có quan chức nào tự tìm dân để vòi vĩnh, cũng như sinh kế người dân được đảm bảo, chẳng ai chịu mất tiền không đâu.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cuối cùng, chỉ là đám kền kền nhảy vào cài bẫy. Quan thì mất chức, dân thì mất việc.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> </span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-84524541353885020052016-02-05T11:33:00.003+07:002016-02-05T11:33:41.559+07:00Nhảm.<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiP96ATN0EOHBgXGd0bqpDPxkrfNNphw14F5GaDbv8mVK1Y93aYLJVvO43aWkXpT8RWhRzsgkwMlWFRetKrGM3q2iYkJbESrgo0YJqg8w8MYsToQfUtpBezUuF31_EHmQahxs9B1gnAq9I/s1600/942775e2-1055-4435-b6ea-6eb6de58c674.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiP96ATN0EOHBgXGd0bqpDPxkrfNNphw14F5GaDbv8mVK1Y93aYLJVvO43aWkXpT8RWhRzsgkwMlWFRetKrGM3q2iYkJbESrgo0YJqg8w8MYsToQfUtpBezUuF31_EHmQahxs9B1gnAq9I/s640/942775e2-1055-4435-b6ea-6eb6de58c674.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">27 tết, chả thấy buồn gì, chả thấy vui gì.</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Lượn lờ một hồi, đầy đường đào quất. Khu nào cũng thế. Chả còn như xưa.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đúng thôi, Hà Nội với 4 quận nội thành đã là xa tít xờ la va rồi. Thành thời ơ kìa rồi. Ngày đấy đi chợ hoa Tết phố Hàng Lược mới vui, mới nhộn nhịp. Vì cả Hà Nội đổ về một chợ đấy mà thôi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chợt nhớ hồi 26 năm trước, năm 1990, mon men theo ông bạn nối khố đi buôn đào tết kiếm tiền tiêu. Buôn đầu chợ bán cuối chợ, cũng kiếm được đủ tiền mua quần áo mới, giầy tất lại thêm tý giắt ví, thấy vui và hãnh diện vãi. Nhưng nhớ lại, thấy lớn hẳn lên vì cái cách kiếm tiền kiểu buôn bán xô bồ đấy, nhiều lúc rất chụp giật, nhưng nó lại chính là đời. Đời thật. Lúc đó mới 18 tuổi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hơn hai chục năm, đủ để một ku con lọt lòng thành bố của một thằng lọt lòng khác, vậy mà nhiều thứ đã thay đổi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Sáng nay, thằng con cấp ba bảo học buổi cuối, nhưng đến trường là lau bàn ghế rồi té. Thảo nào ông mãnh diện đồ khủng. Mắt nhắm mắt mở thấy nó mặc cái quần bò, hỏi ai mua, nó bảo cha mua chứ ai. Lại thấy loáng thoáng nó bảo lấy giầy mới ra đi, một đôi Kappa vẫn còn trong hộp. Ông con bảo lau bàn xong, con bát phố cùng lũ bạn cũ cấp hai. Thảo nào lên cây diện oách. Nhìn lớn vãi, chững chạc. Soi gương, mình già cmnr.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cho mày năm lít đi mà góp giỗ cùng bạn.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đốt một điếu thuốc đón tinh mai của mờ mờ trời. Nhìn thằng con lại nghĩ về thời gian. Muốn kệ cmn cả Hilarry đang tranh cử lẫn Muorinho đang đồn thay Luois Van Gaal của MU, kệ cmn cái đại hội đã qua lẫn anh tân BCT nghe đồn gốc Khựa lên làm bí thở đất thánh, kệ mẹ cả cái lũ IS chặt đầu con tin kiểu man rợ và học xứ Lừa này cái chiến tranh du kích, bây giờ gọi là khủng bố, kệ mẹ nó luôn cái giá dầu thế giới 2004 chỉ chưa đến 40$/thùng và giá xăng xứ này lúc đó khoảng hơn 5k/lít, bây giờ dưới 30$/thùng và giá xăng loanh quanh ngưỡng 16k/lít... Muốn kệ tất.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Ra cafe, ông em chuyên trị bẻ răng sâu thay răng sứ hỏi: Xong rồi, liệu có gì thay đổi ko anh? Đáp: Không. Chỉ khi nào bọn tiếng Nga lượn hết và thay vào đó là bọn tiếng Anh thì mới có thay đổi theo cách chú hỏi. Nói một cách khác là '' thay đổi căn bản, toàn diện và triệt để '' như báo gói xôi vẫn nói, thì phải chờ, chờ nhiều năm nữa.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Thế giới này, luôn luôn có những xung đột và giải quyết xung đột. Câu này thì anh Mác xồm nói chuẩn không cần chỉnh. Thằng IS đại diện cho một thứ văn minh của nhân loại va chạm với văn minh phương Tây ở một góc nhìn khác. Nhìn theo cách hiểu của luật bù trừ thì nhiều năm trước, bọn Tây xâm chiếm thuộc địa các xứ, bóc lột bản xứ, thì bây giờ chúng nó trả thù lại thôi. Mà thôi, cái này để lúc khác viết. Bây giờ, đi uống rượu đã.</span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com10tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-24714342584272977542016-01-19T16:11:00.000+07:002016-01-19T16:11:35.101+07:00Bình thản và tò mò...<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiVtarD3039XyY6RnmU8mddndnQmqx224-pUdenva_fsmIr8-jsbM5qtGDQgV0oxbW1WcE26mXTHslbDXO7m7HyBHAFHRKzi81aSeAJUH31J0-1zvnP4iisWtFDlYJWiOnG6YvzEcq964U/s1600/all-animals-are-equal.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="476" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiVtarD3039XyY6RnmU8mddndnQmqx224-pUdenva_fsmIr8-jsbM5qtGDQgV0oxbW1WcE26mXTHslbDXO7m7HyBHAFHRKzi81aSeAJUH31J0-1zvnP4iisWtFDlYJWiOnG6YvzEcq964U/s640/all-animals-are-equal.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Đây là một trong những tấm hình minh họa của cuốn sách Trại súc vật, một cuốn sách cấm. Tạm dịch lời Việt là: <i>Tất cả các con vật đều bình đẳng, nhưng có một số con vật bình đẳng hơn những con vật khác!</i></span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nếu ai đã đọc cuốn này, có bán đầy rẫy ở vỉa hè hay các hiệu sách bán giảm giá, sẽ hiểu dòng chữ trên nói về cái gì và diễn biến của nó.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Sở dĩ nghĩ về nó, là bởi dù có bình thản và muốn bàng quan với hiện tại, cũng không thể được trong những ngày này.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Những ngày nóng rẫy dù nhiệt độ ngoài kia tầm tầm 18 đến 20oC.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Vì tràn lan những bình luận, tràn lan những đồn đoán, tràn lan những bài viết về đại hội của Tiệc, về vị trí Tứ trụ trên đủ các kiểu mạng xã hội, bị chặn có và không kịp chặn cũng có.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Kể cả vỉa hè cafe, người ta cũng nói về nó.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Người ta đồn về sự áp đặt nhân sự, bất chấp quy định hay điều lệ. Người ta tán về sự ở lại của những '' người đặc biệt ''. Tất cả, nó tương tự như cái câu: <i>Nhưng có một số con vật bình đẳng hơn những con vật khác!</i></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Bạn bè thì chép miệng, bảo: <i>Đéo ai làm mà chả thế, vẫn thế, chả ảnh hưởng gì đến mình, kệ cmn</i>. Ừ, cũng muốn nghĩ thế lắm, muốn kệ cmn lắm, vì suy cho cùng, mình cũng làm được cái đéo gì đâu mà tán vào tán ra, mình vẫn cày cuốc bcm, vẫn bươn chải bút thước đến nhòe cả mắt, chỉ thấy vắt mũi đút miệng, đúng suy cho cùng, đời mình cũng chỉ đến thế, bàn với tán, quan với tâm thì vẫn cứ vắt mũi đút miệng, vẫn cày cuốc bút thước...</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhưng thằng út nó kéo áo khi đi làm, nó bảo, nó muốn mình cho nó đi ăn đồ nướng, vì nó bảo là sinh nhật cha, cho bọn con đi ăn. Mắm môi mắm lợi bảo chú em, mày cho anh tạm ứng trước đôi củ, tối anh đi làm nghĩa vụ mừng tuổi 45 với con anh, nó cười khục khặc, kêu kế toán đưa tiền. Thêm câu: thế đéo mời em à?</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nghĩ là nghĩ cho thế hệ sau. Nghĩ, là nghĩ không hiểu khi nó bước vào tuổi 45 như mình, nó có cày cuốc kiểu như mình không? Nên lại thành ngẫm ngợi, lại thành liên tưởng...</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tin được không về một sự thay đổi, dù từ từ, dù chậm chạp thôi, dù rất rùa bò đi chăng nữa, từ một người đánh trận nào thua trắng trận đấy. Đánh kỷ luật thua kỷ luật, đánh nhân sự thua nhân sự, đến đệ cưng cũng ngậm ngùi hoàn thổ... Họ tán là vì akay, nên cú final này phải quyết stay ở cú chót...</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Quả bình luận này của cần lao làm mình nhớ đến đọc ở đâu đó là nước Mỹ ở cuộc chiến VN, không thua trận nào nhưng lại thua toàn cục, tý sặc cười vì chính liên tưởng của mình.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Lại thêm bình phẩm của đủ các nhân vật của dân chủ nữa, loạn hết đao pháp, nhất là bài của anh Giúp Việc. Thật, khi đọc Bên Thắng Cuộc, thấy quý quý anh, nhưng đọc bài bình của anh về việc nếu Tể Tướng quả này Victoria thì đại loạn, thì '' <i>sụp đổ thể chế</i> '' và '' <i>đất nước đen tối hơn</i> '' thì thấy nhảm quá.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Thực tế thì đã rất rõ. Chưa một nhiệm kỳ nào mà các đại thần Mật nghị lại phải <i>chịu thua</i> các đại thần nghị chính. Tức có nghĩa, xét về mặt thực chất, các đại thần nghị chính đã có tiếng nói thực quyền, ý kiến của họ đã thực sự thể hiện quyền lực tập trung, ý nghĩa của cụm từ '' tập trung dân chủ '' đã trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Việc các đại thần Mật nghị đưa ra kỷ luật một thành viên mà không được sự đồng thuận của các đại thần nghị chính đã nói lên chính điều đó.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Điều thứ hai, sau sự việc trên, việc bỏ phiếu tín nhiệm lại một lần nữa nói lên rằng các ý kiến, thể hiện bằng lá phiếu tín nhiệm của các đại thần nghị chính đối với Tể Tướng cũng nói lên tính thực chất này, mà hiểu theo chính sự, cũng chính là một biểu hiện của '' tập trung dân chủ ''. Vậy câu hỏi ở đây là, dấu hiệu đó nếu thực sự là một biểu hiện của dân chủ, thì nó xuất phát từ đâu?</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Các đại thần nghị chính, họ chính là biểu hiện quyền lực lãnh đạo tuyệt đối của địa phương họ, của ngành mà họ nắm hay địa hạt lĩnh vực mà họ phụ trách. Khi đến TW, việc lá phiếu của họ được tôn trọng không phụ thuộc vào ý chí của một cá nhân hay một nhóm nào đó không chỉ mang một ý nghĩa khác của quyền lực, nó còn thể hiện cái tôi cá nhân được tôn trọng, nói một cách khác, nó là một biểu hiện của dân chủ như cái cách hiểu ở trên.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Vậy trả lời câu hỏi là nó xuất phát từ đâu, câu trả lời là nó xuất phát người lãnh đạo của họ. Người lãnh đạo họ là ai, chắc không cần phải nói rõ nữa.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chính bởi vậy, những ngày này rất nóng. Lịch sử ghi nhận, chưa một kỳ đại hội nào mà không khí cho nó, tính thời sự của nó lại vượt qua sự bình thản, vượt qua cả sự tò mò của đám đông cần lao đến như vậy.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Những lần trước, khi tin đồn loang ra về vị trí nhân sự, người ta coi như đó là một sự đã an bài, qua đi sự tò mò và lại bình thản mặc cho đại hội diễn ra mà chẳng buồn theo dõi nữa, nhưng lần này chưa phải như vậy. Họ tán với nhau, họ bàn với nhau về những nhận định cá nhân, phát biểu chủ quan cá nhân về phút thứ 89.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cần lao xưa nay vẫn nói, 30 chưa phải là Tết. Cần lao cũng hay nhắc đến phút 89 và cả phút bù giờ của những trận cầu gay cấn mà trận Final giữa Manchester United vs Munchen của Đức năm 1999 là một ví dụ điển hình.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nên, dù muốn không chém gió, dù vẫn phải cày cuốc bút thước, dù việc thâm hụt ngân sách cá nhân đã lên đến mức trầm trọng, với cái đầu lúc nào cũng chỉ nghĩ đến ông Cụ, vẫn phải đặng chẳng đừng mà mở máy.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Và gõ phím.</span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com15tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-86818834992042943922015-12-22T16:28:00.002+07:002015-12-22T16:29:12.335+07:00Người với người, sống là để phang nhau.<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh3TXSxuMVLeYdRuihErucTmHmX_aIKALXGFHfITheQS8XbKfLWxdVf3L5I7_GSoVV-yIANu61Qf963MTLa-4mohymZ6mu6zStFodAz_wkN4OqUjv7pbbUibD6qxYI-KbWOWUd7RU0EcNo/s1600/bat-ngo-tan-hiep-phat-van-co-the-cuu-giup-anh-minh.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="436" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh3TXSxuMVLeYdRuihErucTmHmX_aIKALXGFHfITheQS8XbKfLWxdVf3L5I7_GSoVV-yIANu61Qf963MTLa-4mohymZ6mu6zStFodAz_wkN4OqUjv7pbbUibD6qxYI-KbWOWUd7RU0EcNo/s640/bat-ngo-tan-hiep-phat-van-co-the-cuu-giup-anh-minh.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Những ngày cuối năm.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Quá nhiều chuyện đáng nói, quá nhiều chuyện không thể không để ý dù bộn bề trăm điều cần nghĩ, nhưng câu chuyện một người nhận bản án 7 năm vì <i>tống tiền</i> Tân Hiệp Phát là câu chuyện buồn nhất.</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đất nước đã sắp kết thúc năm thứ 15 của thiên niên kỷ mới, nhưng nhận thức, ý thức của con người trong cách đối xử với nhau quả thực rất đáng xấu hổ.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Vươn lên một xã hội văn minh với sự hành xử như vậy ư? Người đi tù kia có thực sự tham không, anh ta có thực sự có ý muốn ngay từ đầu rằng sẽ bắt THP trả tiền cho chai nước có ruồi hay không?</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Không ai biết cả.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Có thể anh ta tham thực sự và có ý đồ đó ngay từ đầu. Cũng có thể anh ta nghe người khác <i>xui dại</i> và thực hiện hành động liên hệ với THP, và từ đó tự mình chui vào bẫy. Xét về trách nhiệm đối với chính bản thân anh ta, điều đó là không chấp nhận được. Nói một cách khác như ngôn ngữ xã hội vẫn nói là: Ngu thì chết!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Bởi với một xã hội truyền thông như hiện nay, chỉ biết cắm đầu vào bán hàng nuôi sống bản thân và gia đình mà không mở mắt ra đọc, ra xem, với lý do là không quan tâm, thì tự mình chui vào bẫy cũng không oan. Bởi câu chuyện THP đưa người tiêu dùng vào tù, tiền lệ không phải chỉ có một lần.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhất là, anh không phải ở miền núi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgx6-BPqANwnG23nAPFjxkhSg3j1CX2OvP7_420sJermbOtTT9fxHj5DZaXm6mHNXszmfoAOdpPOtZMF1fB7QlUDT2eKWi4ryR0i8b77KAf-jO9r-CuITYriJ-xgZUW1UceSC3TZrmWe3M/s1600/chutichtanhiepphatbizlivevn_pasc.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="334" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgx6-BPqANwnG23nAPFjxkhSg3j1CX2OvP7_420sJermbOtTT9fxHj5DZaXm6mHNXszmfoAOdpPOtZMF1fB7QlUDT2eKWi4ryR0i8b77KAf-jO9r-CuITYriJ-xgZUW1UceSC3TZrmWe3M/s640/chutichtanhiepphatbizlivevn_pasc.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đối với cơ quan công an, tôi đồ rằng các anh đủ nghiệp vụ để nhận biết đâu là tội phạm thực sự trong một hoàn cảnh thực sự. Việc bắt một con người, khép án anh ta và tống anh ta vào tù như trường hợp này, liệu có thực sự loại bỏ tội phạm hay không, liệu có thực sự giúp cho xã hội bớt đi gánh nặng hay không?</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Anh ta, chính là một lao động chính của gia đình. Anh ta, cũng đồng thời là điểm tựa cho một người vợ và một đứa trẻ thơ. Anh ta đi tù, xã hội không biết có bớt đi được một <i>tội phạm</i> không, nhưng chắc chắn vợ con anh ta sẽ khó khăn, sự khó khăn của một cá nhân, một gia đình sẽ chính là gánh nặng xã hội.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Xét về khía cạnh khác, liệu vụ việc như vậy, có nên hình sự hóa nó không? Nhất là khi vụ việc này với THP, đã là lần thứ 3 và cả ba câu chuyện đều có cùng một kịch bản. Cơ quan CA, tự mình soi chiếu và nếu các anh cho rằng, bắt và tống giam là cần thiết, chứ không cần phải răn đe giáo dục để giảng hòa hai bên, thì chính tự bản thân cách nghĩ đó, nó cũng là vấn đề.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đối với THP, nói thật, các anh các chị để lại cho chúng tôi một sự ghê tởm và cảm nhận rằng, THP là một tổ chức dã thú với đầy đủ thú tính man dại trong hành xử, một lối suy nghĩ thủ đoạn hạ lưu của đám lưu manh, một ráo hoảnh cạn tàu ráo máng của kẻ đầu đường xó chợ và lừa đảo.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Người đầu tiên THP đưa vào tù lĩnh một cái án 3 năm, là một chai nước có một con gián. Người thứ hai là một kỹ sư với chai nước có cặn và án tù 1 năm. Không ai ủng hộ lòng tham và cách hành xử hoang dã khi đòi hỏi sự đền bù quá đáng cả. Nhưng câu chuyện ở đây lại khác. Chính THP đã đưa ra con số gợi ý cho các nạn nhân của mình, và đó chính là cái bẫy lòng tham, một căn tính của con người, mà THP đã rất biết sử dụng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Kể cả người ta có đòi hỏi con số nhiều chục triệu và thậm chí đến hàng trăm triệu đi nữa, nếu là một DN có một thiện lương tính, anh sẽ có cách hành xử khác. Anh không cần phải <i>đi đêm</i> với khách hàng của mình như vậy, và nhất là, anh phải nghĩ rằng thứ anh kinh doanh, chính là thứ liên quan trực tiếp đến sức khỏe người tiêu dùng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Và người tiêu dùng chứ không ai khác, chính là nồi cơm của nhà anh.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Trong một xã hội muốn văn minh, đương nhiên không thể chấp nhận sự khủng bố và thỏa hiệp với khủng bố. Khách hàng đòi bồi thường quá mức trong một vụ việc dân sự cũng chính là khủng bố.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hơn nữa, THP lại không nhớ câu '' Không có ai nắm tay từ sáng đến tối ''. Không một sản phẩm hay dịch vụ nào mà không thể tuyệt đối không có sơ sót. Vậy khi điều đó xảy ra, dù không chấp nhận thỏa hiệp với yêu cầu quá đáng, thậm chí mang tính khủng bố đi nữa, chẳng nhẽ cách duy nhất là tống người ta vào tù?</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chưa nói, chi phí để THP tống khách hàng vào tù cũng không hề rẻ, tôi dám cá với những sự vụ đầu tiên khi con số đòi hỏi là 50 triệu, thì việc đưa được người tiêu dùng đó vào tù, THP phải bỏ ra con số gấp ít nhất là hai lần, nhẹ nhàng thì cũng phải gấp bốn lần.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Suy nghĩ rằng bỏ ra số tiền đó để tống người ta vào tù, như là một sự ngăn chặn triệt tiêu sự tống tiền là hoàn toàn sai lầm. Nó chỉ thể hiện tính hoang dã của tư duy lỗ mãng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Các cụ có câu: Nói phải củ cải cũng nghe! Tôi không tin rằng THP, với một thực lực tài chính như vậy, lại không thể tìm thuê được một người có khả năng đối thoại với khách hàng để cùng đạt đến nguyên tắc win-win, tôi cũng không tin rằng nếu sử dụng công cụ luật pháp một cách có tình người, THP không thể đối thoại với khách hàng một cách thỏa đáng. Và tôi cũng không thể tin rằng, THP, với một hành trình 20 năm chiến đấu thương trường, lại không biết đến một chiến thuật sơ đẳng của truyền thông, là biến chính khủng hoảng thành công cụ PR.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhưng với những bản án của cả ba vụ việc, tôi buộc phải tin rằng, THP cuối cùng cũng chỉ là một tổ chức ô hợp, và ông chủ của nó cũng chẳng qua chỉ là một dạng lưu manh gặp thời. Một dạng lưu manh từ trong căn bản, trong gốc rễ con người.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Ai cũng biết, dưới góc độ kinh tế học, lợi nhuận của DN chính là mục tiêu tối thượng. Nhưng mục tiêu đó đặt dưới tư duy lưu manh sẽ chỉ dẫn đến hành xử lưu manh mà thôi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhUycm3cpHZBHRiQwB3oN_4xyx_mYaI7fs2vVCls4tx6i4Zgs4ltPEJsitBqOAbs9axHDqzSdJGWTHfQdejL_VggNk4SDjpKc3jHrGALLBlrag5byPtGdOzx9NFpvt_fRh5O2ecZGh_RqM/s1600/02_myyp.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="418" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhUycm3cpHZBHRiQwB3oN_4xyx_mYaI7fs2vVCls4tx6i4Zgs4ltPEJsitBqOAbs9axHDqzSdJGWTHfQdejL_VggNk4SDjpKc3jHrGALLBlrag5byPtGdOzx9NFpvt_fRh5O2ecZGh_RqM/s640/02_myyp.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> THP đổ lỗi cho truyền thông, đổ lỗi cho đối thủ cạnh tranh. Và khi bản án được tuyên, THP lại lên tiếng xin lỗi khách hàng, các đại lý và gia đình anh Minh, người nhận bản án 7 năm, với cảm thán của loài cá sấu rằng bản án quá nặng???!!!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Vụ việc VEDAN cách đây mấy năm, chẳng để lại cho THP một điều gì cả. Không một gì hết.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> DN, từ khi khởi nghiệp đến khi gây dựng được thương hiệu, duy trì nó và đưa nó đến thành công, là cả một cuộc chiến đấu. Đầy ắp sự khốc liệt.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chỉ một quán bia thôi, muốn đứng vững cũng đã không dễ. Nhất là khi khách hàng đánh nhau, khách hàng không vừa lòng nhân viên, khách hàng say xỉn. Và nhất là khách hàng đánh nhau, lại chính là đầu bò đầu bướu, hổ báo cáo chồn do đối thủ cạnh tranh điều đến làm loạn. Nếu cũng hoang dã là cho đại bàng diều hâu đến móc mắt bọn hổ báo cáo chồn ra, thì chính anh đã hỏng quán. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Khách đến để uống bia, chứ không phải đến để xem đánh nhau.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Khách đến để được yên tâm thư giãn bên cốc bia, chứ không phải để xem anh chứng tỏ anh là đại bàng hổ báo.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Và quan trọng nhất, anh bán bia chứ không bán sự vũ phu.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Một quán bia, dù biết chắc đám khách hổ báo kia là do đối thủ cạnh tranh lùa đến, cũng còn không lựa chọn cách đánh lại dù nếu muốn, đám hổ báo kia sẽ thành mèo hen chỉ trong phút mốt. Họ chọn cách ôn hòa hơn nhiều.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Họ biết rút củi đáy nồi. Họ biết xăng đang cháy thì dùng cát mà dập chứ không đổ nước vào. Họ biết phân lượng cao thấp không nằm ở cách ăn miếng trả miếng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> THP, qua những vụ việc, đã nổi rõ bản chất của hạ đẳng tính trong hành xử, lưu manh hóa trong kinh doanh. Cho dù có đổi tên thành Number 1, và mời phó Tổng GĐ nước ngoài về phụ trách, thì tính cốt lõi của lưu manh hoang dã vẫn không thay đổi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Dù rất thông cảm với những khó khăn của DN và cũng hiểu rất rõ sự quái ơ, thậm chí quái vật của một bộ phận tiêu dùng, cũng không thể chấp nhận mà phải nói lên sự ghê tởm đối với THP.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> </span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com6tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-35722485130420088872015-10-02T11:18:00.000+07:002015-10-02T11:28:09.390+07:00Nhạy cảm à???!!!<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Nhạy cảm hả anh? Nhạy cảm có phải pháp lý không anh? Nhạy cảm là cái có trong khái niệm quản lý Nhà nước hả anh?</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhIy_rQaW8rIriU2zfD8P8JpiG9cWGp7o7sM_oIa0-Xvh_5NqxEh0eFlaDLDmzdEmFs_QPIS-aZiA3ZsZDUPdQOMjABnTyzYk-Hxx94ShAP7SeObOcPilic-D2PBr0bs-3J1q4zmF81dJo/s1600/KTS_Chinh_YDIM.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhIy_rQaW8rIriU2zfD8P8JpiG9cWGp7o7sM_oIa0-Xvh_5NqxEh0eFlaDLDmzdEmFs_QPIS-aZiA3ZsZDUPdQOMjABnTyzYk-Hxx94ShAP7SeObOcPilic-D2PBr0bs-3J1q4zmF81dJo/s640/KTS_Chinh_YDIM.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Anh Trần Ngọc Chính, nguyên phó thượng thư Bộ Xây. Chuyên môn: Kiếm chác xu. Anh Chính giờ là chủ tịch Hội Quy hoạch phát triển đô thị Lừa.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Anh Chính giả nhời báo chí về cái nhà 8b Lê Trực của kinh đô, bảo khu vực nhạy cảm. Anh còn nói là đe dọa an ninh khu trung tâm chính trị Ba Đình, dù Lê Trực nằm ngoài quy hoạch khu này. Nhí nhố nhất trong giả nhời của anh Chính, ngoài cái từ nhạy cảm, là '' <i>tôi nhớ</i> ''. Anh bảo '' <i>tôi nhớ là quy hoạch chỗ này chỉ cho chiều cao từ 9 đến 11 tầng!!!</i>''</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Từng là Viện trưởng viện QH đô thị & PT nông thôn - Bộ XD, rồi làm thứ trưởng, vậy mà trả lời báo chí bằng <i>tôi nhớ</i> và <i>nhạy cảm</i>???</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> HN báo cáo TT và báo chí kia kìa, là <i><b>khu vực không khống chế chiều cao</b></i>, anh nhé. Còn nhạy cảm, nó là từ ngữ xã hội, không phải ngôn ngữ pháp lý.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgRkSdVhsApmXmuXxRCzf7lREqVgD6-xszlCJGQMUACVk_xK3FHC17XN6Ewu_Ekb9EoecTvBaelgh4njglBcoJ8ssjjVIcUMfniOsCBSl-e-3wCA1PVPX-_4cjG1I0EYWg5Dn-QkSPW420/s1600/8b1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="362" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgRkSdVhsApmXmuXxRCzf7lREqVgD6-xszlCJGQMUACVk_xK3FHC17XN6Ewu_Ekb9EoecTvBaelgh4njglBcoJ8ssjjVIcUMfniOsCBSl-e-3wCA1PVPX-_4cjG1I0EYWg5Dn-QkSPW420/s640/8b1.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhà 8b Lê Trực. Xôn xao cả nửa tháng nay về chiều cao 69m và khoảng cách chim bay đến lăng ông Cụ là 400m. Với những ầm ĩ về an toàn an ninh. Lại có ku con viết, chả nhẽ mỗi khi tế lễ, dẹp hết dân sống ở tòa nhà đó đi chỗ khác, tế xong cho về. Hoặc các anh an ninh đến ở tạm cho đến khi xong!!! </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Rồi đặt ra đủ thứ câu hỏi về chiều cao của nó. Rồi căn cứ nào, rồi ai cho phép, ect.....</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhM24wPDV5Cyyv5lf5zv89kpdZup_shWWaNau8-HTMGRh67cJWKs9seFU-_koV7vWJZK1LFDxUNjuHzc4XsO92jjkuxO8toegQBJS9nP-6Jzy0cTBKezCWF1yvK6VNTGidZF637hz389HM/s1600/8b2.jpg.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="368" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhM24wPDV5Cyyv5lf5zv89kpdZup_shWWaNau8-HTMGRh67cJWKs9seFU-_koV7vWJZK1LFDxUNjuHzc4XsO92jjkuxO8toegQBJS9nP-6Jzy0cTBKezCWF1yvK6VNTGidZF637hz389HM/s640/8b2.jpg.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cái đất nước này, heroin cả tấn cả tạ còn lọt qua hải quan Tân Sơn Nhất sang đến đất Khựa mới bị phát hiện. Quảng Nam ra một văn bản duy nhất <i>chiêu tập nhân tài</i>, áp dụng được cho <i>duy nhất một nhân tài</i>, rồi văn bản hết hiệu lực sau khi tiêu cả đống tỷ ông Cụ cho nhân tài du học, cũng còn được nữa là một cái chiều cao công trình!!!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cái đất nước điện tăng vô tội vạ, xăng tăng giảm theo đảm bảo túi tiền cán bộ ngành, còn được đề nghị phong Anh hùng, đường né nhà cán bộ quân đội, được gọi là <i>đường cong mềm mại</i>, thì mấy cái chuyện xây cho nhà cao, cao mãi..., chả phải chuyện lạ lắm.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhS3CCF59jsC-7oEe4qxjLyHxpeKVFH5Wn2fiKu2urDPJLsFtvaohrmvQaP9vjH7TL9rlXHgWN5kxZPpJFwg6mQg_7wMruDM_GeiVHt6TOpM4wBDr-pJZMtMXeo7PXkUCURabtiMiERKnE/s1600/8b3.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="386" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhS3CCF59jsC-7oEe4qxjLyHxpeKVFH5Wn2fiKu2urDPJLsFtvaohrmvQaP9vjH7TL9rlXHgWN5kxZPpJFwg6mQg_7wMruDM_GeiVHt6TOpM4wBDr-pJZMtMXeo7PXkUCURabtiMiERKnE/s640/8b3.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhưng nói vậy lại chẳng phải vậy. QH trục đường từ năm 1998, lô đất này đã được chỉ định chiều cao 4-17 tầng. Thời đó, anh Chính vẫn đang làm quan chức ở Viện QH của Bộ. Mà những quy hoạch đó, Viện anh làm chứ ai??? Tóc đen chứng tỏ đảo ngói, chứ chả phải anh vẫn minh mẫn.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Sau này có thêm QH chi tiết khu trung tâm chính trị, có khống chế đàng hoàng với đầy đủ các chỉ tiêu kỹ thuật. Nhưng thưa với anh là lại không có quy hoạch khu phụ cận với chỉ tiêu khống chế như QH phụ cận Hồ Gươm, có ranh giới rõ ràng. Còn với chuyên môn sâu của người làm nghề, ai cũng biết <i>thiết kế đô thị</i>* là gì, nhưng cái khu Lê Trực này, làm đéo gì có thiết kế đô thị???</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Bởi ai sẽ bỏ tiền ra làm? Tư nhân á, xã hội hóa á? <i>Nó</i> được cái gì mà bắt <i>nó</i> làm??? Ngân sách Nhà nước thôi nhé. Nhưng ngay như anh Chính, hồi còn làm Phó thượng thư phụ trách đấy, anh có làm không???</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Không có thiết kế đô thị. Không có mô hình minh họa, cũng chẳng có những chỉ tiêu khống chế chung. Vậy đó là cái gì???</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đó là cánh cửa mở. Mở chung cho cả dân và quan. Dân cần thì chạy đi, xin đi. Quan cũng dựa vào cái cửa mở đó mà xét mà duyệt. Bởi làm đếch gì có cái gì khống chế nó, nên sai đúng cũng chả có cái gì mà phán mà xét. Quan bảo, ờ, chỗ này cần điểm nhấn đô thị, cho cao. Nhưng xét thái độ <i>không cầu thị, không biết điều</i> của doanh nghiệp, cho thấp. Thấp thôi vì ảnh hưởng hạ tầng, không thể tăng mật độ. Thấp thì đứt. Thế thôi. Kiểu gì chả nói được.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nên vấn đề là: Thái độ. Kkk...</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgsrAWPb9o8JvTAvyAaeD4ZNQHAtYEvn0VRcXFziRDy65-RwDjBTNUvI9YdjCxjNBmawE9lscQ-7Lw20VYSoY14yDFOH-mRYPZl5Uqyw8aLXghwxqGDf4sIX9LlGglnadMxTraRKIo1EJQ/s1600/8b4.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="398" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgsrAWPb9o8JvTAvyAaeD4ZNQHAtYEvn0VRcXFziRDy65-RwDjBTNUvI9YdjCxjNBmawE9lscQ-7Lw20VYSoY14yDFOH-mRYPZl5Uqyw8aLXghwxqGDf4sIX9LlGglnadMxTraRKIo1EJQ/s640/8b4.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cái tòa này, chắc đứt mẹ nó rồi Kinh Đô ơi. Giá bán đang rao là 10 củ ông Cụ/căn. View đẹp, nhìn ra lăng ông Cụ giá 100tr với hơn 100tr/m2. Vãi thiên linh.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chủ đầu tư sai roài. Vượt chiều cao 16m. Cắt đi 3 tầng ở. Lại còn vi phạm các cốt giật ở chiều cao 44m và 50m nữa. Đế cũng vi phạm khoảng lùi với thân là 3,36m. Toám lại, hơn 6.000m2 đập bỏ. Tính trung bình 80tr/m2, nhân với 6.000m2, anh đi mất 480 củ ông Cụ, xấp xỉ 22 triệu Obama. Má ơi nhà anh.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chưa nói hàng củ ông Cụ bỏ ra cho chi phí tính toán lại phương án đập bỏ, rồi biện pháp thi công nữa. Nhưng nó cũng chỉ là tiền lẻ với con số 480 củ ông Cụ.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đi đêm lắm thì có ngày gặp ma. Các cụ nói cấm có sai.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhưng nói đi cũng cần nói lại. Để chuyển đổi mục đích sử dụng một công trình từ đất sản xuất sang đất kinh doanh thương mại, là cả một cuộc chiến đấu.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Từ xin chủ trương của TP, đến chuẩn bị quỹ đất di dời, xây dựng nhà máy mới, ổn định công việc cho công nhân, không á, nó kiện cho bcm. Tiền GPMB, đền bù cho dân đến tiền sử dụng đất ở Lê Trực. Hàng trăm củ ông Cụ. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cái nhà xây lại chức năng hỗn hợp. Dịch vụ công siêu thị, văn phòng làm việc và chức năng ở để bán. Mà mỗi cái ở để bán thì tiền tươi thu ngay còn hồi vốn nhanh, chứ siêu thị với VP thì dek phải tiền tươi, nó có tính lương khô.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Thế mới khổ. Kèm với nó là lobby, mà cái này lại không hạch toán chi phí được, hệ hệ... Túng thì phải tính. Thế là vi phạm thôi. Chẳng may cái lỗ kim nó lại gần với đại hội, hệ hệ, cái này mới <i>nhạy cảm</i> chứ anh Chính.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Dưng mà, báo chí nó nói cũng đúng, do chủ đầu tư sai cả. Cái sai ở đây của Kinh Đô, là sai về quản trị rủi ro. Đã là DN, việc quản trị rủi ro là việc hệ trọng. Chơi trò may rủi thì chính xác là đánh bạc. Kinh doanh mà đánh bạc thì, hệ hệ, anh sai cmnr.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Quản trị rủi ro ở thời điểm nhạy cảm, chứ không phải khu vực nhạy cảm ạ. </span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"><i><u>P/s: * Thiết kế đô thị:</u></i> Là một thuật ngữ trong công tác quy hoạch và quản lý đô thị. Lập TKĐT cho 1 khu vực, hay 1 tuyến phố chẳng hạn, thì phải chi tiết từ mật độ xây dựng, khoảng lùi từ chỉ giới đỏ đến chỉ giới xây dựng là ntn... Phải quy định chi tiết từng tầng cao công trình đến chiều cao tum thang và các tầng hầm (nếu có). Quy định về chiều nhô ra ban công đến các chi tiết kiến trúc. Quy định cả về hình khối và thẩm mỹ kiến trúc nữa... Khái lược về khái niệm là vậy.</span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com10tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-40708321414782485182015-09-29T13:34:00.002+07:002015-09-29T13:35:05.916+07:00Tổ cụ các anh!<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Hồi ơ kìa, cái hồi còn bao cấp những năm 80, đã nghe chuyện tiếu lâm về chuyện xây nhà không cần toilette.</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhà xây cho sinh viên, cho giới văn nghệ sỹ. Hỏi tại sao không cần toilette, thì được trả lời là sinh viên nó ăn gì đâu mà cần có toilette, còn văn nghệ sỹ thì toàn ị vào mồm nhau, cũng chẳng cần nốt. Thế đấy.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Còn bây giờ thì sao?</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhGd49jgPFyAQzxoDikCmP6ojoHYHRkC-50XE9ghMsv6vtr_wrmndjT9hJ3nd8mzmmjpvhWrnxQfbM61dqxpwSlwbJVxxzCWhkrE8O3f247-r-DMDdJtC4KlW2g-q4kfV2qrh41dYIU_hk/s1600/thoi-xau-kho-bo-cua-nguoi-vieT.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhGd49jgPFyAQzxoDikCmP6ojoHYHRkC-50XE9ghMsv6vtr_wrmndjT9hJ3nd8mzmmjpvhWrnxQfbM61dqxpwSlwbJVxxzCWhkrE8O3f247-r-DMDdJtC4KlW2g-q4kfV2qrh41dYIU_hk/s640/thoi-xau-kho-bo-cua-nguoi-vieT.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hôm trước đọc được cái bài của một anh làm Toán, đi dự cái hội thảo văn học gì đó, đại khái như lời anh Toán này, thì toàn nâng bi nhà văn Nguyễn Nhật Ánh.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nếu quả đúng như thế, thì nó cũng sống sượng thật. Rồi lại đọc thấy anh Lê Thiếu Nhơn viết một bài, đại ý thì cũng chả ưa gì anh Ánh. Tại đây: http://lethieunhoncom.blogspot.com/2015/09/nguyen-nhat-anh-uoc-cho-khong-mot-huyen.html</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Trong bài của anh Nhơn, thấy có cmt của anh nhà văn Nhật Tuấn: ''...</span><span style="background-color: #66bb33; color: #333333; font-family: Georgia, Utopia, 'Palatino Linotype', Palatino, serif; font-size: 13.8px; line-height: 19.32px;"> </span><span style="background-color: #66bb33; color: #333333; font-family: Georgia, Utopia, 'Palatino Linotype', Palatino, serif; font-size: 13.8px; line-height: 19.32px;">NNA đã đáp ứng xuất sắc yêu cầu của đảng : trong văn chương cấm không cho rơi một giọt nước mắt. Thôi cứ để Nguyễn Nhật Ánh đeo chữ thọ sau đít, ăn dỗ tiền trẻ con và được đảng khuyến khích nhưng chớ ngộ nhận là nhà văn như cái đám "trí thức quốc doanh" ở ĐHSP tâng bốc một cách không còn biết xấu hổ. ''</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tổ cụ anh Nhật Tuấn. Phải chửi như thế. Đéo biết anh viết cái gì và ai là đối tượng đọc anh, nhưng cái giọng của anh với cái lời bình phẩm như thế, anh xứng đáng bị chửi và bị coi thường.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Với anh Nhơn. Cũng chửi tổ cụ anh nốt cho cá mè cùng lứa với bạn anh, anh Nhật Tuấn. Anh Nhơn rao giảng văn hàn lâm, với nào là '' chiều kích tư tưởng, trăn trở thời đại...'', anh chê Nguyễn Nhật Ánh không có mấy cái đó trong '' yếu tố văn học ''. Thật tôi đéo biết anh Thiếu Nhơn với anh Nhật Tuấn văn của các anh viết gì, nên tôi đéo dám chê văn các anh, nhưng tôi biết Nguyễn Nhật Ánh viết gì và biết Nguyễn Nhật Ánh có tiếng tăm ra sao, chứ hai anh văn bựa như các anh, dkm, chắc sau này tôi đéo thừa hơi đọc.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjLzLCpO2W1VD4ORRj9ASDvwXhz97vjT_FiTdtKNo3m5dsHdMnYdqJDEbljU8GinlWxVz3Npvl9hFh4H39WO7MK_FPmAcVVw9ykNbQCVUMzvg0e54UA9YGGFNsmfWkEbnfFn7_emqnk8bA/s1600/boibut.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="466" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjLzLCpO2W1VD4ORRj9ASDvwXhz97vjT_FiTdtKNo3m5dsHdMnYdqJDEbljU8GinlWxVz3Npvl9hFh4H39WO7MK_FPmAcVVw9ykNbQCVUMzvg0e54UA9YGGFNsmfWkEbnfFn7_emqnk8bA/s640/boibut.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Anh Nhật Tuấn với anh Thiếu Nhơn, các anh, cũng chỉ là một loại bồi bút thôi các anh ạ. Nó hèn hạ như cái tấm hình minh họa này.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Với những gì tôi đã đọc Nguyễn Nhật Ánh, chả thấy '' được đảng khuyến khích với ăn dỗ trẻ con '' cái gì như anh Nhật Tuấn hằn học rất thiếu nhân cách như trên. Lại còn khuyên Nhật Ánh đừng '' ngộ nhận là nhà văn...''. Cánh Đồng Mơ nhà anh, khi nào anh viết văn mà bán được như anh Ánh, chứ chưa mơ văn anh được người ta dựng phim như '' Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh '' của anh Ánh, thì anh hãy be lên, hãy rú rít lên như anh đã từng, anh nhé.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi chỉ đọc những gì anh làm Toán, một người tự nhận là chưa từng đọc một quyển sách nào của anh Ánh viết, tường thuật lại cái buổi hội thảo văn anh Ánh. Tôi tự thấy, nếu tôi được nâng bi như những gì tường thuật, chắc tôi cũng xấu hổ đỏ cmn cả đầu gối. Bởi anh Ánh, chính xác thì chưa phải nhà văn lớn, chưa đến cái tầm như những lời nâng bi của một số nhân vật tại hội thảo.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Văn anh Ánh có thể chưa hay và sâu như Nguyễn Quang Lập, như Bảo Ninh chẳng hạn về cách nhìn, nhưng nó mang lại cho người ta cái cảm giác nhẹ nhõm. Nó đối lập với trạng thái Cánh đồng bất tận của Nguyễn Ngọc Tư. Khi tôi đọc Tư ở Cánh đồng bất tận xong, tôi sợ cái cảm giác nặng nề đó đến nỗi tôi phải mang cuốn sách đi cho chứ không để trên giá sách nữa. Hay, nhưng nó u ám, bi thảm và nó khoét đến tận cùng tôi cảm giác của sự tuyệt vọng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tổ cụ các anh. Cầm bút như loại các anh mới là những kẻ đã ngu lại còn tỏ ra nguy hiểm đấy.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> </span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com27tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-84073627588831713452015-09-25T16:03:00.001+07:002015-09-25T16:04:10.131+07:00Rảnh, viết chơi...<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj_Umf-8eMbBJSE4ssw9NMXLHfH6kZidkoNt4hvSQ_jr7Do3XgHfsh3ZVngLDwWMLxbnZFoVlgcNqMgOmk4lH9MPeS4WBQi3QDpcEbKsD1irFRj3-RYwt05KB-WZdo0a-1vZP_Frmh3lp0/s1600/tk.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="484" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj_Umf-8eMbBJSE4ssw9NMXLHfH6kZidkoNt4hvSQ_jr7Do3XgHfsh3ZVngLDwWMLxbnZFoVlgcNqMgOmk4lH9MPeS4WBQi3QDpcEbKsD1irFRj3-RYwt05KB-WZdo0a-1vZP_Frmh3lp0/s640/tk.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Nhìn cái hình này, chắc nhiều người biết đấy là Thư Kỳ.</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Là Thư Kỳ. Sao hạng A của màn ảnh Hoa ngữ. Nói theo ngôn ngữ báo chí mô tả là như thế. Từng giật giải Kim Mã.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tại sao lại nhắc đến Thư Kỳ ??? Đương nhiên, phải có lý do.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Bởi, Thư Kỳ từng là diễn viên cấp 3, chụp hình nude khi mới 16 tuổi. Các phim cấp 3 do Thư Kỳ đóng năm 17 tuổi làm dậy sóng Hongkong và Đài Loan những năm đầu thập kỷ 90. Cho đến giờ, những hình ảnh của cô ngày đó và những thước phim kia cũng còn đầy trên mạng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEijextcwr2GiTty-86fSxrv7Zn3-3aCZaZFW6zYpnaWJbBqVne8hTFhe7JjdSZi4JYHSrsOdnhE5lsMKpmWh8VElLkQw9YbABXELDnL-mxpfXnGqYa7OxNxQX8T27dkpXa6czEdidelbdc/s1600/thu+kyjpg.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEijextcwr2GiTty-86fSxrv7Zn3-3aCZaZFW6zYpnaWJbBqVne8hTFhe7JjdSZi4JYHSrsOdnhE5lsMKpmWh8VElLkQw9YbABXELDnL-mxpfXnGqYa7OxNxQX8T27dkpXa6czEdidelbdc/s640/thu+kyjpg.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Thư Kỳ cũng không giấu diếm về quá khứ, về một thời tuổi trẻ không có định hướng và thiếu khôn ngoan chín chắn. Nhưng cái được của cô bây giờ, chính là vì tài năng của cô, tài năng thực sự.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Thư Kỳ tài năng như thế nào, tùy vào sự cảm nhận của khán giả khi xem phim cô đóng. Nhưng bản thân Thư Kỳ là một bằng chứng sống cho việc nếu có tài năng thật sự, thì sẽ có ngày tỏa sáng cho dù đã từng phải vào nghề từ một sự thấp kém nhất.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhưng, phải là ở một xã hội tôn trọng tài năng và không đi theo quan niệm đạo đức giả tạo thì điều đó mới xảy ra. Cũng như không có chủ nghĩa lý lịch.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hôm qua tôi đã viết về những nhân vật thuộc dạng 5C (CCCCC), trong đó, nổi bật nhất và là tâm điểm cho sự bàn tán xôn xao trên mạng lẫn ngoài đường, là về cậu tân GĐ Sở 30 tuổi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Thâm tâm, tôi không tin cậu này thuộc loại giỏi đến mức xuất sắc như vậy. Toàn đạt 100% phiếu bầu và chỉ có ngây thơ cung Giăng mới nghĩ cậu này giỏi thật mới được ở vị trí ấy mà không có ông bố đứng sau ở độ tuổi 30. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hôm nay lại đọc thêm được, cậu này chưa hoàn thành chuyên viên chính (là một tiêu chuẩn bắt buộc của TW về điều kiện GĐ Sở). Nếu chưa có chuyên viên chính, chắc rằng cậu này chưa có bằng tốt nghiệp Quản lý hành chính với chuyên viên chính (cũng là 1 điều kiện bắt buộc), bởi chưa là CV chính, chả ai cho anh đi học Quản lý hành chính cả, giống như chưa tốt nghiệp lớp 12, chả ai cho anh học đại học ở VN vậy.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> -------------------------</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cũng hôm nay, lại đọc được bài của anh Trần Đăng Tuấn, nguyên phó Tổng GĐ đài THTW. Anh Tuấn từ chức khi đương nhiệm, cũng từng gây thắc mắc nhiều bởi anh Tuấn chả phạm vào lỗi lầm gì mà phải từ chức cả. Nhưng điều ai cũng hiểu, là khi anh TBM lên Tổng GĐ, anh Tuấn không thích làm nữa.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Anh Tuấn có kể lại, anh được phong Phó ban (tương đương Vụ phó) khi anh 33 tuổi. Lại được phong Phó tổng đài (tương đương Thứ trưởng) khi anh 39 tuổi. Có người ở ban tham mưu của đảng nói anh ''non'', ''non'' vì anh là tác giả vụ đê Yên Phụ quãng giữa thập kỷ 90. Nhưng có cụ nào đó ở BCT mới hỏi: <i>Thế nó sai hay nó đúng???</i> Thế là anh lên chức. Bố anh chỉ là trung úy.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Thêm tý vụ đê. Hồi xưa nhí nhố. Dân chả biết luật, đến kts cũng thế nốt. Bởi đơn giản hồi đó làm dek gì có Luật Xây dựng. Dân cứ xây nhà tràn ra hành lang bảo vệ đê, thành ra nhà nào cũng có hầm cả. Chính quyền cũng dek biết luật bảo vệ đê điều là cái gì, cứ mặc cho dân xây, miễn không xây ra đường nhựa là ok.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjHv3Gc43SaRlrPr34Ms7nfhlXb-BnGypGO3lHYO5-AkjPgSy0UX4CfUd4NfpyF34FlxHwI3s6QwM2275O4zfVID7V9Uom1mjfzk55WRX__MRvjFr1G7hOAMAkhj9Hm3RWmBwj-wb0KKrU/s1600/20141010-goc-nhin-la-tren-nhung-con-duong-dep-cua-ha-noi-1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="448" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjHv3Gc43SaRlrPr34Ms7nfhlXb-BnGypGO3lHYO5-AkjPgSy0UX4CfUd4NfpyF34FlxHwI3s6QwM2275O4zfVID7V9Uom1mjfzk55WRX__MRvjFr1G7hOAMAkhj9Hm3RWmBwj-wb0KKrU/s640/20141010-goc-nhin-la-tren-nhung-con-duong-dep-cua-ha-noi-1.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hồi đó, bọn tôi vẽ thiết kế bét nhè chè đỗ đen ở một dải đường đê Yên Phụ. Những thảm cỏ và con đường nhỏ phía dưới chính là hành lang bảo vệ đê. Thảm cỏ để bảo vệ chân đê, phòng tránh các ổ mối xông rỗng chân đê. Thảm hại thật, thuở hồng hoang cách nay 20 năm mà chính quyền còn chả biết mẹ gì về luật.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Bức ảnh trên là trả về nguyên vẹn con đê. Còn hồi anh Tuấn ''đập'' vụ này, nhà cửa tràn ra chừa mỗi cái vỉa hè. Béo mỗi bọn kts và bọn thi công. Cứ diện tích nhiều thì nhiều xiền, vậy thôi. Anh Tuấn ''đập'' xong, nhà cửa phá lanh tanh bành. Bao nhiêu chất xám của bọn kts hồi đó, bay theo gạch vụn.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cũng đúng thôi, hồng hoang mà. Chợ Đồng Xuân cháy. Cháy thì phải xây lại. Xây lại xong mới thấy chả biết lấy cái gì để quyết toán, bởi chả có cái con mẹ gì về văn bản hướng dẫn cả. Thế là chợ xây xong, bà con họp rầm rầm mới làm các bước dò dẫm từ Thông tư, Nghị định để hoàn thiện thủ tục pháp lý.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> ---------------------------</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Anh Tuấn chia sẻ, đương nhiên muốn kêu gọi rằng nếu là tài năng thật thì cũng nên ủng hộ. Không riêng anh, khi PTT Hoàng Trung Hải được bầu vào TW, cũng là nhân vật trẻ nhất hồi đó. Vì mới có 39 tuổi. Nhưng anh Hải làm đến PTT, thực sự với cảm nhận cá nhân, tôi chưa thấy anh làm được cái gì xuất sắc. Còn anh Tuấn, rời khỏi đài khi chuyển giao quyền lực, anh hẳn có lý do.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cũng đọc thấy một cựu Thứ trưởng nội vụ nói rằng, nên ủng hộ lớp trẻ và chả có gì phải xoắn với một GĐ Sở 30 tuổi. Nhưng một quan chức khác của Quốc hội lại bảo rằng, có vấn đề về trường hợp này. Loạn đao pháp.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Vậy thì, cậu trẻ kia sẽ phải gánh một áp lực rất lớn. Cái gì là năng lực thực sự của cậu với số phiếu bầu 100%, theo như người có trách nhiệm ở địa phương phát ngôn, chả liên quan gì đến cha cậu, thì cậu phải chứng minh thôi. Còn nếu không, cũng chả có gì phải xoắn, bởi dải đất cong này, những chuyện tập quyền đã chẳng phải là chuyện xa lạ. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Người ta sẽ chỉ nhếch mép châm biếm mà thôi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Lòng tin đã thành thứ xa xỉ. Khủng hoảng niềm tin đã thành khối u di căn. Nhưng đã là con người, không thể không hy vọng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hy vọng để con mình nó dễ thở hơn. Hy vọng để cháu mình nó thoải mái hơn. Cho dù niềm tin xa xỉ thì cũng cố mà chắt lọc.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cậu trẻ sẽ mang cái món nợ không hề thanh thản vào lý lịch chính trị của cậu, là đảm nhận chức vị khi chưa đủ tiêu chuẩn. Nó sẽ là cái cớ cho các đối thủ chính trị sau này, vào một lúc thích hợp, sẽ tung đòn. Cho dù năm sau cậu sẽ hoàn thành cái tiêu chuẩn đấy.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Và hàng loạt các hung hiểm khác. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhưng Kim Giống Ủn còn làm vua khi mới có hai mấy tuổi, thì sá gì GĐ tuổi 30, có phỏng ???</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhưng trông người lại ngẫm đến ta. Sao xứ Lừa này mà như Thư Kỳ, liệu có ngóc đầu lên được không? Hả Giời ???</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> </span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com7tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-20299845979917851662015-09-24T11:35:00.002+07:002015-09-24T11:35:31.168+07:00Đất nước trọn niềm vui???<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhTwbNTVU8t3GClAdFvbunS8V1i6QCav0SfCSErDeIv9_m-Cl5eN-H0iIYLORHax-3tKW-dJLcgk_H4hIjGYs0zZmtGIwcnav6vnM-VOMVFsFyPq7slhufvfZiMU2rbfdVaNUvi1lX0nTk/s1600/consonkiepbac2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhTwbNTVU8t3GClAdFvbunS8V1i6QCav0SfCSErDeIv9_m-Cl5eN-H0iIYLORHax-3tKW-dJLcgk_H4hIjGYs0zZmtGIwcnav6vnM-VOMVFsFyPq7slhufvfZiMU2rbfdVaNUvi1lX0nTk/s640/consonkiepbac2.jpg" width="460" /></a></div>
<br />
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> '' <i>Tuấn kiệt như lá mùa thu</i></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><i> Nhân tài như sao buổi sớm...</i>''</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Xưa cụ Ức Trai đã viết thế.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhưng cụ cũng viết:</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> ''<i>... Tuy mạnh yếu có lúc khác nhau</i></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><i> Song hào kiệt thời nào cũng có..</i>.''</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhiều trăm năm sau, vào một buổi hòa bình thịnh trị (không phải là thái bình), đất nước lại nở rộ nhân tài trẻ.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Không phải những nhân tài tuổi 25 đến 35 thuở Phú Lãng Sa thực dân thuộc địa, thay nhau ngã xuống ở địa vị lãnh đạo cần lao, mà là ở ngày kỷ nguyên công nghệ.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> <i>Thật không thể tin được!</i></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Dẫn chứng: http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/263667/giam-doc-so-tuoi-30--nhan-tai-thoi-nao-cung-co.html</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Buổi này, 22 tuổi tốt nghiệp đại học, hai năm du học cao học, quy hương nhậm sở khi 24 tuổi. Nhân tài có sáu năm để vượt vũ môn, đạt tiêu chuẩn Giám đốc Sở (tương đương Vụ trưởng), bao gồm: </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> - Vượt thác tập sự công chức (quy định là hai năm).</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> - Vượt thác chuyên viên chính.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> - Vượt thác quản lý hành chính công.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> - Vượt thác lý luận chính trị cao cấp.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Các tiêu chuẩn phụ như phải có ít nhất 5 năm công tác và 3 năm chuyên ngành, coi như đã hoàn thành trong thời gian vượt các loại thác trên. Member of Party đương nhiên khi đang miệt mài giảng đường.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhân tài đây:</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiEYtHherqOahFW9dwbP3Ik7jxXcHdb7P_4UMpC5fAuOK_K1FQ0xc_p6uJK7Y6-8I7rMVWc29wvZJqvMIVkJB4pSMutBfDKMuuGKF1lVdDiUk7bnsWL93tAmkkUlv7w8dsyp0sTk91Jhik/s1600/le+phuoc+hoai+bao.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiEYtHherqOahFW9dwbP3Ik7jxXcHdb7P_4UMpC5fAuOK_K1FQ0xc_p6uJK7Y6-8I7rMVWc29wvZJqvMIVkJB4pSMutBfDKMuuGKF1lVdDiUk7bnsWL93tAmkkUlv7w8dsyp0sTk91Jhik/s640/le+phuoc+hoai+bao.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhân tài đứng giữa. Quý tính đại danh: Lê Phước Hoài Bảo. Sinh 1985. Tròn tam thập nhi lập. Tân Giám đốc Sở Kế hoạch đầu tư Quảng Nam. Ông thân sinh: Bí thư tỉnh ủy Quảng Nam. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Rồng nở ra rồng chứ không phải ra liu điu.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> ...................................</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Mấy năm trước, đại thần Tuyên úy họ Tô có thiên kim tiểu thư khuê các, tên Linh Hương, cũng dạng anh hùng xuất thiếu niên, 24 tuổi đầu đã được bầu làm Chủ tịch HĐQT Vinaconex-PVC, quân số 2000 cần lao.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nàng đây, uyển chuyển bên các tay chân đi thị sát:</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjl-6sqCV2BSr-K1VhOQ0LDCIbRECJBJzw_IwC0TvSGJz103z6Ef974ceottf6EzClIEYBOOPaaTlVPbjiaWhYCu8w9ZnV-f8LwUDlnvenS_Xc0XP_m8saTnweGgUwB9S1EdgmZkKwU4MQ/s1600/to+linh+huong.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjl-6sqCV2BSr-K1VhOQ0LDCIbRECJBJzw_IwC0TvSGJz103z6Ef974ceottf6EzClIEYBOOPaaTlVPbjiaWhYCu8w9ZnV-f8LwUDlnvenS_Xc0XP_m8saTnweGgUwB9S1EdgmZkKwU4MQ/s640/to+linh+huong.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Được 2 tháng, bọn quấy rối làm rác tai thiên hạ, tiểu thư từ nhiệm. Tô Linh Hương tiểu thư, sinh 1988, 2012 nhậm chức từ nhiệm vỏn vẹn 60 ngày.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">.........................</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hổ phụ sinh hổ tử. Đương kim tể tướng có 2 quý tử, cũng đều tuổi trẻ tài cao. Đại thiếu gia, tên Thanh Nghị, sinh 1976, 35 tuổi nhậm chức Phó thượng thư.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiHMP-yvUb5hTGOshGg40aLhe1TxsU96XSy3OCSkMjpBFDPPF4hs6jgZI7MtPAyTBdsw-yEm8YjPQthbaXugpRVozjlNMCx0u5CFtvj0VPW1JDkqnifQAzXqmkCVMtl4ykaqrKrC_QS4WA/s1600/nguyenthanhnghi-71461.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiHMP-yvUb5hTGOshGg40aLhe1TxsU96XSy3OCSkMjpBFDPPF4hs6jgZI7MtPAyTBdsw-yEm8YjPQthbaXugpRVozjlNMCx0u5CFtvj0VPW1JDkqnifQAzXqmkCVMtl4ykaqrKrC_QS4WA/s640/nguyenthanhnghi-71461.jpg" width="604" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hiện, đại thiếu gia là Phó bí thư tỉnh ủy Kiên Giang. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhị thiếu gia, tên Minh Triết, sinh 1990, hiện là Ủy viên Ban chấp hành Đảng bộ tỉnh Bình Định. Nhị thiếu gia được bầu khi mới 24 tuổi. Anh hùng xuất thiếu niên.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg6am0TzqE2vURzS5EF0BZpRK4ByYA1zf6U3ejVjDgsxz4HsuICJ5ZuPJnFbY5msc98cnMC6UxC4-eeY2tAtzdhs9ydu9adCgMepKdIXllOOKbqdYsAij2Gq3gy-939WcHiuwNKJPpNoyQ/s1600/20141231155139-nmtriet-tre.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg6am0TzqE2vURzS5EF0BZpRK4ByYA1zf6U3ejVjDgsxz4HsuICJ5ZuPJnFbY5msc98cnMC6UxC4-eeY2tAtzdhs9ydu9adCgMepKdIXllOOKbqdYsAij2Gq3gy-939WcHiuwNKJPpNoyQ/s640/20141231155139-nmtriet-tre.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> .......................</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjWRHZ1KB2bXyBGhev0dXRLk7jbju1m3v8oIs0bKto-YHX3vi3XSGcCF2IYYIBGb3-hsRCqHEFeM9JBbzi8F3pMFv0i6hMEmfwX5fe3W1B9er7lNqCPmdI2pTWuDvUz2Mu2YIcrnHd3YSE/s1600/20140402185430-nguyen-xuan-anh-hqhq.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="398" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjWRHZ1KB2bXyBGhev0dXRLk7jbju1m3v8oIs0bKto-YHX3vi3XSGcCF2IYYIBGb3-hsRCqHEFeM9JBbzi8F3pMFv0i6hMEmfwX5fe3W1B9er7lNqCPmdI2pTWuDvUz2Mu2YIcrnHd3YSE/s640/20140402185430-nguyen-xuan-anh-hqhq.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cùng tuổi với đại thiếu gia, sinh năm Bính Rồng, có anh hùng xứ Đà. Xuân Anh công tử cũng đương kim Phó bí thư tỉnh ủy Đà Nẵng. Cặp song hùng Thanh Nghị - Xuân Anh cùng được giới thiệu và bầu vào dự khuyết TW cùng một thời điểm, khi mới 35 tuổi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Ông thân của công tử, cựu đại thần Nghị chính, Chủ nhiệm UB kiểm tra TW.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">................................</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Sài thành.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đại công tử, con Bí thư thành ủy HCM đương kim, hiện giữ chức Chủ tịch UBND quận 12. Công tử tên Lê Trương Hải Hiếu.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEifaLpbbzpV4sOLP_VfQk1IXQgQEZZyiuSyPeeXkMRkHyyhIFsJObslIu_2E4UTGxB5HPviwPuXw75kfc7o8PZv_HDFcUOHE1Dt6URYtkrRJAQI8ph-ht31IZ2971p1PMGw50nPHLM038o/s1600/le+truong+hai+hieu.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEifaLpbbzpV4sOLP_VfQk1IXQgQEZZyiuSyPeeXkMRkHyyhIFsJObslIu_2E4UTGxB5HPviwPuXw75kfc7o8PZv_HDFcUOHE1Dt6URYtkrRJAQI8ph-ht31IZ2971p1PMGw50nPHLM038o/s640/le+truong+hai+hieu.jpg" width="558" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tác phong công nghiệp. Tư duy tiên tiến. Tác giả đề án quản lý dân cư bằng nền hành chính điện tử khi còn công tác tại phường Bến Nghé, quận 1. Giảm thiểu phiền nhiễu vớ vẩn cho dân. Tiết kiệm thời gian.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tân chủ tịch Quận sinh 1981. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhớ lại, Võ Văn Thưởng, từng kinh qua công tác Đoàn, Bí thư Quảng Ngãi, hiện là Phó bí thư thành ủy HCM, cũng đã là Chủ tịch quận khi trẻ hơn tân chủ tịch quận 12 bây giờ 1 tuổi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">............................................</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Ngẫm lại, thời còn làm viên chức (không phải công chức), thậm chí mình tập sự đến 4 năm còn không được vào danh sách thi viên chức chính ngạch. Được tính hệ số lương còn thấp hơn cả hệ số tốt nghiệp trung cấp. Bốn năm ròng rã. Chán. Một ngày đẹp giời bỏ cmnl môi trường hàn lâm, ra hít khí giời.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cùng thời ngày đó, cùng đơn vị công tác trực tiếp của mình, có cháu ruột thứ trưởng, con đẻ phó chánh VP Bộ cũng phải thi viên chức chính ngạch sau 2 năm tập sự, đều học cùng mình hồi đại học. Nhoáng cái đã gần 20 năm từ ngày rời Viện.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Mình chả GATO gì với các bạn trẻ như nêu trên. Bởi thằng bạn mình, 44 mới lên Phó GĐ Sở, chả thiếu loại bằng gì cần thiết, chả thua gì các bạn trên vì cũng học cao học Âu Tây. Nhưng để lên Giám đốc Sở, chắc nó còn trầy vi tróc vẩy. Mẹ tiên sư, giữa ngưỡng Tứ thập bất nghi hoặc cmnr, mà còn được gọi là Phó GĐ Sở trẻ. Thật, cười cũng méo cả miệng. Trẻ đéo gì ở cái tuổi này nữa.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chỉ mong rằng, các bạn trẻ, có bệ đỡ tốt, bệ phóng chuẩn ISO, lại đều du học đất Mỹ cờ hoa, hấp thụ những kiến thức và cách tư duy tiên tiến, có nền tảng vững, thì hãy sử dụng những lợi thế đó để sống có ích, làm những điều thiết thực. Cha các bạn đã làm xong nghĩa vụ dọn đường cho các bạn, việc còn lại là các bạn sẽ làm những gì, làm ra sao thôi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Để <i>hào kiệt thời nào cũng có</i>.</span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com6tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-89594563402199728922015-09-08T15:46:00.000+07:002015-09-08T15:46:28.039+07:00Linh tinh chuyện cũ.<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Hôm rồi, gặp một ku quen biết. Nó chém ác liệt về một thời tuổi trẻ. Mặc quần ga (gabadin xanh bộ đội, kiểu quân khu, giờ gọi là đầu gấu) đi guốc mộc, sẵn sàng tẩn bất cứ thằng nào đến gần người yêu. Rồi cười hô hố.</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nó kể về cái cafe sinh viên đầu tiên của Hà Nội trên phố Đinh Tiên Hoàng những năm đầu 1990. Ngồi đồng hàng ngày. Kê vanh vách tên bọn mài nhẵn ghế ở đấy hồi đó.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Lại kể thằng đéo gì đấy bạn nó, bị người yêu bỏ nên tự tử sau khi uống rượu. Chọn tầng 2 nhảy xuống. Trước khi nhảy có quay cổ trăng trối với bạn bè là tao tự tử đây. Nhảy vào tấm fibro xi măng đặt trên đống cát. Đen như chó mực. Không gãy cổ gãy mẹ tay.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Rồi bi bô đến quán Vọng, địa chỉ cho bọn teen thời nghe Michael Learn to Rock như kinh sám hối. '' <i>Ông lạ đéo gì mấy chỗ đấy nhỉ...</i>'' Ậm ừ... Mấy chỗ nó kể, thằng sinh viên nào thời 90' chả đặt đít, không thì không sành điệu. Nhưng mấy cái chỗ đó, mình đến mỗi chỗ nhõn một lần.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Vì hồi đó, khi chúng nó thích cafe, thì mình thích rượu. Chúng nó uống cái rượu anh đào sành điệu làm từ cồn công nghiệp pha phẩm màu đầy rẫy các quán cafe, thì mình đi tìm mấy cái quán nghe hơi nồi chõ là các bậc đa đề giới nghệ hạ mông tửu ẩm và hẩm hiu sự đời, tiếng vang chiềng làng chiềng chạ.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chúng nó đi học lo điểm số, mình đi học lo nhờ điểm danh.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hồi đấy, có thằng ư ử suốt ngày mấy bài của U2. Quần bom lộng gió (một thứ mốt của thanh niên những năm đầu 199x) sơ mi đuôi tôm. Tay chơi phố đeo Walkerman hiệu Sony, ngang thời Steve Job cho ra đời Ipod. Bàn nhau tối đổ rượu cho say cụ nó đi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đua xe đánh võng, bốc đầu nẹt pô. Lại có thằng lái xe bằng chân nữa. Nhìn nể lắm. Tấm tắc khen.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Rồi Michael Jackson nữa. Đình đám nhất luôn. Điệu Walker moon đi kiểu giật lùi búa bổ trứ danh. Giày lười kiểu mô-ca với tất trắng. Thanh niên Hà Nội một thời tất trắng giày đen nghi là lấy từ cái mốt này. Cũng may học cái này chứ không học cách mặc váy của Freddie Mercury của Queen thần thánh.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hà Nội thời 199x đã văn minh hơn so với mấy năm trước của 198x. Nhạc nhẽo băng đĩa bán nhiều hơn và dễ mua hơn. Những năm 198x đang học cuối cấp 3, nghe Lambada giật đùng đùng người cứ nây nẩy đầu cứ hây hây như thằng ngáo đá bây giờ. Dù du nhập muộn hơn cả vài năm nhưng văn minh khai mở thì chả bao giờ là muộn cả.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tự dưng nghe thằng chém gió về cái hồi ơ kìa, khi nó lan sang chuyện con nó đã vào đại học, lại nhớ lại cái hồi trẻ trâu đã cách hai mươi mấy năm. Cái thời các giá trị có nhiều cái còn đơn giản đến tưởng như chả có giá trị gì.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nói thế là bởi, có hoa hậu đăng quang, cả lũ còn kéo nhau, kéo cả xưởng vẽ đến nhà chơi, dù chỉ có một thằng là quen biết hoa hậu. Uống cả cân chè mạn, ăn cả tấn kẹo nhà hoa hậu rồi về mà chả nghĩ ngợi gì. Hình như đến nhà quên cả mua hoa. Hay là có mà không nhớ nữa.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cái thời, nghịch tinh và ác thì thôi rồi. Có thằng sửa xe máy đến cưa em của bạn. Sửa xe có tiệm đàng hoàng, đương nhiên có tiền. Sinh viên lấy đéo đâu ra. Thấy nó đến cưa, mặc nhiên mặt dầy lôi con em bạn đi nhậu. Đương nhiên nó trả tiền. Xong điềm nhiên lôi đi hát karaoke, tất nhiên sửa xe phải trả. Mặt dài như cái bơm. Chắc thủng cả tuần.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Ngồi buồn với mấy thằng bạn học nội trú, chả thằng nào còn tiền. Động viên nhau nghĩ trò cho đỡ cái mênh mông buồn. Một thằng nhớ ra có quen mấy bạn gái bên ký túc xá Mễ Trì, thế là sang chơi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Sang chơi thì bạn đi vắng. Thấy phòng bên có bạn sinh nhật. Bèn nghịch quái. Về ký túc trường Kiến trúc, xách đại cái hòm gỗ của thằng nào đó đếch biết, sang ký túc Mễ Trì của trường Tổng hợp. Dụ ku con nhà bà bán nước nằm vào, nói nằm im tý chú cho kẹo. Xách lên. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đường hoàng bê hòm vào, tự giới thiệu với các bạn chúng mình là sinh viên kiến trúc, thấy bạn sinh nhật nên có quà mừng, trước lạ sau quen. Nhưng nhớ là bọn tớ về mới được mở thùng quà. Thỉnh thoảng đút cái kẹo vào khe hòm cho chú nhóc. Kẹo ngon hay gì không biết, ku con ngủ ngon lành.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Báo hại bà bán nước tá hỏa đi tìm con. Các bạn sinh viên nội trú tổng hợp thì hoảng hồn khi cái hòm cứ lục cục, vì ku con ngủ duỗi đạp. Nghịch hết cả dại của người khác.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hồi đó, cơm ký túc trường Ngoại ngữ ngon hơn cơm ký túc trường Kiến trúc. Các bạn gái Ngoại ngữ hết giờ học hay thay váy ăn cơm. Các bạn nam kiến trúc sang ăn ké, cứ rơi chìa khóa thùm thụp, thi nhau cúi xuống nhặt. Nên khoe là chìa khóa có nhiều màu.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Giờ ngồi nghe nó khoe con nó vào đại học, cũng học kiến trúc, nên nhớ lại một vài chuyện cũ. Cũng mai một nhiều thứ rồi. Chép ra vài dòng, cho bớt đi cái hiu hắt của thời mạt nghề.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com6tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-86179206855561607392015-08-04T13:27:00.003+07:002015-08-04T13:28:16.454+07:00Yêu Bác lắm!<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhCjoJy91vxxpfJz6bqHzrYAn1tnnEnOUUdLMOWle8NPveDtenFEvvpsbWP8LPPZFalV3LSXHJpTFW0x8-tx7lzo-GA31c8jsbe7ZX5hz177bxfU0F9Wi5qqZk235AQ7ddaM3AJba0Pl5g/s1600/t%25C6%25B0%25E1%25BB%25A3ng+b%25C3%25A1c.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="334" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhCjoJy91vxxpfJz6bqHzrYAn1tnnEnOUUdLMOWle8NPveDtenFEvvpsbWP8LPPZFalV3LSXHJpTFW0x8-tx7lzo-GA31c8jsbe7ZX5hz177bxfU0F9Wi5qqZk235AQ7ddaM3AJba0Pl5g/s640/t%25C6%25B0%25E1%25BB%25A3ng+b%25C3%25A1c.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Chẳng ai phủ nhận rằng, ông Cụ là một vĩ nhân.</span><br />
<a name='more'></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chẳng ai dám phủ nhận điều đó, trừ bọn óc nhũn vẫn ra rả bên kia địa cầu với những lời lẽ giải thiêng mang đầy tính hằn học.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cả những người vẫn đang dùng bàn phím để kêu gọi dân chủ nữa, với những lời lẽ chán như con gián về ông Cụ.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Ông Cụ là con người. Ông Cụ làm những điều mà chỉ có bậc phi thường mới làm được. Những bậc phi thường như vậy, thế giới kính ngưỡng và gọi là vĩ nhân. Và vĩ nhân thì hay được dựng tượng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Điều đó không lạ. Thế giới người ta làm đầy. Không những vậy, tượng còn đẹp và có tính nghệ thuật cao. Nghệ thuật cao thì đương nhiên, phản ánh văn hóa với tầm mức ngả mũ.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Bây giờ ở Việt Nam, Bộ Lễ vừa hội thảo để triển khai một cái gọi là '' Quy hoạch tượng đài chủ tịch Hồ Chí Minh đến 2030 ''. Sở dĩ có nó là bởi '' <i>nhu cầu nhân dân các tỉnh thành muốn dựng tượng đài Bác vẫn rất lớn, nên Chính phủ giao Bộ xây dựng quy hoạch đến 2030</i> '' (Hết trích).</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Link đây: http://www.tienphong.vn/van-nghe/hang-chuc-de-xuat-xin-dung-tuong-dai-bac-851973.tpo</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Có đến 58 tỉnh thành đề xuất dựng tượng đài Bác. Riêng Bộ CA còn đề xuất dựng 13 tượng Bác tại các trại giam nữa!!! Các tỉnh nêu thống kê số lần Bác về thăm tỉnh để đề xuất '' Sự cần thiết phải đầu tư ''.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEizjTSY0wthdERaucmQfy2MCeSYbL975v2xwsE_sIfas9FKlhpzMSxIEW5W2f-iC5YsrwZ59_2L6Uk4iTa_4tF9PWTh-BqWWuOHAay0CzmJvVVv0Q5J6RK6YHItKM1UU6C5QssA2erWwsE/s1600/b%25C3%25A1c+t%25E1%25BA%25A1i+c%25E1%25BA%25A7n+th%25C6%25A1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="436" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEizjTSY0wthdERaucmQfy2MCeSYbL975v2xwsE_sIfas9FKlhpzMSxIEW5W2f-iC5YsrwZ59_2L6Uk4iTa_4tF9PWTh-BqWWuOHAay0CzmJvVVv0Q5J6RK6YHItKM1UU6C5QssA2erWwsE/s640/b%25C3%25A1c+t%25E1%25BA%25A1i+c%25E1%25BA%25A7n+th%25C6%25A1.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tây Bắc, vùng trọng điểm nghèo Sơn La, vừa thông qua dựng tượng đài Bác với số xu là 1.400 tỷ ông Cụ. Quyết rồi, xong rồi. Chỉ còn triển khai thôi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tỉnh nghèo, quanh năm khoai sắn bạt ngàn đồi nương còn dựng được tượng 1.400 tỷ, vậy các tỉnh thành trong 58 tỉnh còn lại kia, sẽ có akay chim cú mà ghét tiếng gáy to không? </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Thực ra trên thế giới, để tưởng nhớ các vĩ nhân, người ta cũng dượng tượng nhiều. Nhưng người ta lấy tiêu chí tưởng nhớ là mục tiêu hàng đầu, và tiêu chí nghệ thuật được đặt lên hàng đỉnh để làm. Các bức tượng như vậy, giá trị nghệ thuật rất cao và ít tượng đồ sộ và hoành tráng, còn ở Việt Nam, nghệ thuật điêu khắc thì xin lỗi các tình yêu, thuộc dạng vùng trũng và nói thật, ra hồn ra vía thì phải lấy tốc độ ánh sáng để ví von.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Ở đây, các đầy tớ đang bất chấp câu <i>Quý hồ tinh, bất quý hồ đa</i>. Con gà tức nhau tiếng gáy thì cũng thường thôi, nhưng cái sự '' yêu '' Bác đến mức thi nhau cùng đề xuất xây dựng, chạy đua để đưa vào quy hoạch thế này, thì chả trách các đày tớ ngày càng giàu.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cứ tỉnh nào cũng dùng 1.000 tỷ ông Cụ cho một cụm tượng đài, mà chưa biết cái giá trị nghệ thuật nó ra sao, thì so sánh với những cái cấp thiết khác của dân sinh thì mới thấy nó bẩn thỉu thế nào trong cách tư duy. Những hình ảnh của bệnh viện với sự chui rúc, chen lấn này, nó sẽ tương phản với số tiền để xây tượng đài:</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg1v8E24EWfiTqUIZm3M9LeW2p66tEzjwcsK1o1ZeIcR_IUfdLkQFJ5UfyoNWNWA2u9gMbIqZASz1ttQ0zz3jcfQLRJgV3FY-PelRw-9fDaX9unx6uIgCm-ao7UM1JrSJg0y11eQOK9k9s/s1600/chui+r%25C3%25BAc1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg1v8E24EWfiTqUIZm3M9LeW2p66tEzjwcsK1o1ZeIcR_IUfdLkQFJ5UfyoNWNWA2u9gMbIqZASz1ttQ0zz3jcfQLRJgV3FY-PelRw-9fDaX9unx6uIgCm-ao7UM1JrSJg0y11eQOK9k9s/s640/chui+r%25C3%25BAc1.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjHBOJbcyBQmrVJTBFOTtvw4Hz53EQk7uwPBNZukMuc-aSSZ1cDQpkHvBU0W3tMg3i7YL1fJgxcHR_5fTpOgg1xqX1-Ejl315nOkNQRdUsjXT6BteALZGVMMqVWzk0Va8Pk3hyphenhyphengn78TkTY/s1600/chui+r%25C3%25BAc+2.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="478" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjHBOJbcyBQmrVJTBFOTtvw4Hz53EQk7uwPBNZukMuc-aSSZ1cDQpkHvBU0W3tMg3i7YL1fJgxcHR_5fTpOgg1xqX1-Ejl315nOkNQRdUsjXT6BteALZGVMMqVWzk0Va8Pk3hyphenhyphengn78TkTY/s640/chui+r%25C3%25BAc+2.JPG" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjSYWMjvRuS4DGYaqAcKGMX0f7qNYwNJqG8f-vuKtK1YwoPH2wdn3mIB6fD01eI10SNUe0dl_jnQYurTWLGm3MtI4yiVOjaFT7RohrauNmU5e6wpQIpg4rp6toBdQevjxmfsGZ6RIylGOU/s1600/chui+r%25C3%25BAc+3.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjSYWMjvRuS4DGYaqAcKGMX0f7qNYwNJqG8f-vuKtK1YwoPH2wdn3mIB6fD01eI10SNUe0dl_jnQYurTWLGm3MtI4yiVOjaFT7RohrauNmU5e6wpQIpg4rp6toBdQevjxmfsGZ6RIylGOU/s640/chui+r%25C3%25BAc+3.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Ngàn tỷ, thừa sức nâng cấp cả loạt bệnh viện. Ngàn tỷ, thừa sức xây thêm mấy cái bệnh viện.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Sơn La xây tượng Bác 1.400 tỷ. Thấy giang hồ đồn thổi, bọn lobby dự án chạy cả chục năm nay rồi. Không phải là <i>Thật không thể tin được</i>, nhưng cũng thuộc dạng <i>Chẳng phải dạng vừa đâu</i>.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Với cả ngàn tỷ có dư, những hình ảnh thế này chẳng khó gì mà không xóa được với vùng cao:</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhd6GGSbb91-Kp-NCylUDNqmSCRM7UMCxVx-YxD0ZipAbwEesWS-E-k-G9CSwH_SlXSrCMkuXKLgUKe0lfUOk77yOEq1-l1vjj26BjBW0VbjPJxLZ9PQkCCuUhIsd_T7_QXGra3tXPjCXM/s1600/ngh%25C3%25A8o+1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhd6GGSbb91-Kp-NCylUDNqmSCRM7UMCxVx-YxD0ZipAbwEesWS-E-k-G9CSwH_SlXSrCMkuXKLgUKe0lfUOk77yOEq1-l1vjj26BjBW0VbjPJxLZ9PQkCCuUhIsd_T7_QXGra3tXPjCXM/s640/ngh%25C3%25A8o+1.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhORdsjjCJ2WSCblJXVEwxegaIAvMUBgZ3TAVE442XjDoNFmZ1FfxsX29B0-K7NmENS8cNAHaVEdj8dTPIODgLqGjAelXfnvAr3lLcENHCiWW1ZOMVhycZdM8KC4AtKGtTcXqWV2QWeJg8/s1600/ngh%25C3%25A8o+2.gif" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="432" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhORdsjjCJ2WSCblJXVEwxegaIAvMUBgZ3TAVE442XjDoNFmZ1FfxsX29B0-K7NmENS8cNAHaVEdj8dTPIODgLqGjAelXfnvAr3lLcENHCiWW1ZOMVhycZdM8KC4AtKGtTcXqWV2QWeJg8/s640/ngh%25C3%25A8o+2.gif" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi2X_xu1Y6jpHEBmBnJY2rb6Qs2lDV-9-bs6miX-PSzZ1lKl7zmWHYO7UDjBkfKX14jKvlMuD2RUDTQO5mNmyqKyHjfvSdsJpiaONwFBvQlI5Vqd6cXPYf2NP5iYkXLmLpDcVYfZQtq5Zk/s1600/mu-cang-chai2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="424" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi2X_xu1Y6jpHEBmBnJY2rb6Qs2lDV-9-bs6miX-PSzZ1lKl7zmWHYO7UDjBkfKX14jKvlMuD2RUDTQO5mNmyqKyHjfvSdsJpiaONwFBvQlI5Vqd6cXPYf2NP5iYkXLmLpDcVYfZQtq5Zk/s640/mu-cang-chai2.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hay những hình ảnh này nữa, hoàn toàn có thể xóa bỏ:</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEib645hmaaRDPrrZwdZ5UWkBwnhbRyRDf5YvBY_XkasALr5qiZ3G-tq92gRBQsWa3jrslOtGnf08phCRh67yrn_bT46_dm7nBZyAFFZrZyZnXWGxMtPbLwaTffNkKlsZepsR1D8S5xxIgM/s1600/%25C4%2591u+d%25C3%25A2y.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEib645hmaaRDPrrZwdZ5UWkBwnhbRyRDf5YvBY_XkasALr5qiZ3G-tq92gRBQsWa3jrslOtGnf08phCRh67yrn_bT46_dm7nBZyAFFZrZyZnXWGxMtPbLwaTffNkKlsZepsR1D8S5xxIgM/s640/%25C4%2591u+d%25C3%25A2y.jpg" width="640" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh0HMpqadBCv3zpSLG6jI-0j-1vEXVcDaFfQivFgvg1BryzUyNULzVj-7bs7n4EYAlohMWzOMjzyYCC8C3JyCmo0SIPJeXyhyHCIQH3WIn86mp2cZMNMUeUwWumH7Gk3AFGoFEC6QsMqFA/s1600/%25C4%2591u+d%25C3%25A2y+2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh0HMpqadBCv3zpSLG6jI-0j-1vEXVcDaFfQivFgvg1BryzUyNULzVj-7bs7n4EYAlohMWzOMjzyYCC8C3JyCmo0SIPJeXyhyHCIQH3WIn86mp2cZMNMUeUwWumH7Gk3AFGoFEC6QsMqFA/s640/%25C4%2591u+d%25C3%25A2y+2.jpg" width="640" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh1X0uY2rRas_EVrxcX1PWf9_ksr8QYXp-iEV2r8lgb1uOpxGeGcglZLPfF_vpr4v4116ABeJtxad9xkTCFdhF5_3O0liChdSLXxHcBcbcuCGkDcqgViS3kwIgx0Ij3-L6U2tq2mlF6b_E/s1600/%25C4%2591u+d%25C3%25A2y+3.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="510" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh1X0uY2rRas_EVrxcX1PWf9_ksr8QYXp-iEV2r8lgb1uOpxGeGcglZLPfF_vpr4v4116ABeJtxad9xkTCFdhF5_3O0liChdSLXxHcBcbcuCGkDcqgViS3kwIgx0Ij3-L6U2tq2mlF6b_E/s640/%25C4%2591u+d%25C3%25A2y+3.jpg" width="640" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Dù cả nước hiện đã có 103 tượng đài Bác, nhưng các quan bảo dân yêu Bác, vẫn có nhu cầu cao nên đề xuất thêm 58 tượng đài nữa cho đủ lòng hiếu hảo. Để mỗi khi đu dây qua sông đi học, các cháu nhi đồng nhớ Bác, để mỗi khi gió lùa mái tranh lớp học, các cháu nhớ Bác, mỗi khi vào bệnh viện chen chúc chui rúc, các nhân dân cần lao nhớ Bác.</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> 1.400 tỷ ông Cụ, tương đương 70 triệu Obama$. Gấp gần hai lần số tiền đầu tư tòa nhà Lotte ở Hà Nội cao 70 tầng. Tòa nhà đó, Hàn xẻng đầu tư mất 40 triệu Obama$, khoảng hơn 800 tỷ ông Cụ. Hoành tráng. Đủ cả siêu thị, căn hộ đỏm dáng, khách sạn nhiều sao và văn phòng đờ luých. Bọn tư bản đang giãy chết vẫn thu bộn tiền ở xứ thiên đường dân chủ gấp vạn lần hơn.</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgNPqejzWufNF6LH79JVBI7FbSR0O4A4rx8JvSCiAO4qGAsn4anbkey3sxqQSEsYXiAbvNmTp4Rbjy9HIW4dzEjZ2lC3SkWEsM0EE1bNJ2YMFklbEqBWYSd18RpN024JNQ2TZAdtyawIIY/s1600/lotte.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgNPqejzWufNF6LH79JVBI7FbSR0O4A4rx8JvSCiAO4qGAsn4anbkey3sxqQSEsYXiAbvNmTp4Rbjy9HIW4dzEjZ2lC3SkWEsM0EE1bNJ2YMFklbEqBWYSd18RpN024JNQ2TZAdtyawIIY/s640/lotte.jpg" width="438" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Mai đây, đất nước Rồng - Tiên sẽ được vinh danh với kỷ lục là đất nước có nhiều tượng lãnh tụ to đoành nhất. Chắc chắn là thế.</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Và cuộc maratong cho <i>đại dự án 58</i>, bắt đầu.</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com11tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-53151575568879711022015-07-24T11:25:00.000+07:002015-07-24T11:25:19.644+07:00Lại viết ba dòng lăng nhăng...<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjhfNUiD2SpchWWYpE_eIeQCOufQ89yzG738ZAQe9hTsoopbuKLZ8cutS41Vu-KTtxgfOxBpXqmdtOO3ubAIGI-N686C7cXJyKaa5MtnsahJ7N-bCnHQf0oW0Rxia0rBWxPoNoYSA9rGQU/s1600/Buctuong-f8860.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjhfNUiD2SpchWWYpE_eIeQCOufQ89yzG738ZAQe9hTsoopbuKLZ8cutS41Vu-KTtxgfOxBpXqmdtOO3ubAIGI-N686C7cXJyKaa5MtnsahJ7N-bCnHQf0oW0Rxia0rBWxPoNoYSA9rGQU/s640/Buctuong-f8860.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Đây là một bức tường còn sót lại của một hộ dân sau khi mở đường tại Hà Nội. Đường Nguyễn Văn Huyên, quận Cầu Giấy. Diện tích còn lại là 1,7m2, ông khổ chủ rao bán 1 củ ông Cụ.</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhưng ông hàng xóm phía sau bức tường này cũng là một cần lao, ông dek có hào mà mua bức tường này để nhà ông ra mặt đường. Ông không có xu thật, hay ông không thích bị ép, hay ông mặc kệ nó, hay ông nghe mấy thằng quan phường quan quận nó xui ví dụ là: '' <i>Kệ cmn, theo luật nó không được xây. Tao mà đền bù theo giá thu hồi thì nó chỉ được cầm có 27 trẹo thôi. Tao với chú mày cưa khoản vênh ra mặt đường...</i>'' Kiểu như thế, không biết.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhà cần lao phía sau bức tường này mà ra mặt đường thì một củ ông Cụ là cái dek. Vì con đường mở quá đẹp. Hai làn rộng thênh.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Con đường mở đây:</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjDHSmNJXR3mUPJOw8uH26c6tF3rFx-BmXMO7x9Oz0qSdtCqT33t3x8FJAw7N_SYMYMYLZxot8ctqSFVWoSgWdHWa3wNYGhlQNEguJubLX_okGhpM2Dh1hyRHFGvAkOohpUznL3FaKwvkI/s1600/buc-tuong-3-04a95.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjDHSmNJXR3mUPJOw8uH26c6tF3rFx-BmXMO7x9Oz0qSdtCqT33t3x8FJAw7N_SYMYMYLZxot8ctqSFVWoSgWdHWa3wNYGhlQNEguJubLX_okGhpM2Dh1hyRHFGvAkOohpUznL3FaKwvkI/s640/buc-tuong-3-04a95.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Bức rào tole này cũng là phần còn sót lại của một hộ gia đình trên con đường trên. Cùng với nó còn vài hộ dân nữa cũng đang còn sót lại mỗi hộ vài m2.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Câu chuyện mở đường ở Hà Nội, đúng là xưa như Diễm. Các quan bảo: Các hộ tự bảo nhau đê, hợp khối vào mà xây hay chuyển nhượng cho nhau... Rồi các quan cũng bảo: Không để các hộ phía trong được hưởng lợi khi mở đường... Thật, nghe chỉ muốn vả vào mồm các quan. Ăn nói, như con củ c... Vì nói như thế, thằng đéo nào có tý não và neuron thần kinh vẫn làm việc, đều nói được cả.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Các quan có ngu không? Không hề. Chả có thằng ngu nào làm quan cả. Chỉ có thằng ngu nghèo thôi. Thằng ngu mới là cần lao. Quan khôn hơn chán vạn thằng dân. Quan cầm quyền, quan hiểu luật và vận dụng thực thi luật, bảo quan ngu có họa là điên.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhưng tại sao quan nói đúng mà vẫn muốn vả vào mồm quan??? Vẫn muốn chửi??? Bởi vì, quan nói không sai nhưng coi thường thằng dân quá. Nghĩ đi nghĩ lại, thì cái miệng phát ngôn ra thì bị chửi, còn cái đầu nghĩ ra mấy cái cụm từ đấy mới là lưu manh.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhớ lại, hồi năm nào đó không nhớ, có người đã nói sao không học cách làm của Đà Nẵng khi mở đường, thì ngay lập tức đã có một quan có trách nhiệm của Hà Nội nói ngay, là khó lắm, là đặc thù, là vân vân và vân vân... Thủ đô mà. Gần mặt giời, nóng lắm.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chả thế, sao bao năm Hà Nội cứ liên tiếp xô đổ nhau cái kỷ lục mở đường đắt nhất hành tinh. Rồi câu chuyện nhà siêu mỏng siêu méo siêu kỷ lục kỳ quái như bức tường 1 tỷ kia cứ diễn ra.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tư duy mặt phố, cũng là một thứ tư duy tiểu nông tồn tại chả biết đến bao giờ mới chấm dứt. Ở vào vị thế xã hội như vậy, âu đành chấp nhận nó như đã là, bởi nó tồn tại từ thành phố đến nông thôn. Đường quốc lộ 5 là một ví dụ điển hình cho việc mở đường xong thì các huyện lỵ thị xã đua nhau ra đóng mặt đường, và đường đáng chạy 80km với 100km thì thành đường đô thị 50km/h.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Bài học Đà Nẵng, ông Bá Thanh cũng không nghĩ ra cách làm đó đâu, ông cũng học từ nước ngoài cả thôi và ông áp dụng thành công cho thành phố của ông. Nhưng Hà Nội..... Ôi cái nơi đầy mến thương nhưng đầy rẫy những sự chán chê về quản lý Nhà nước. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Người ta làm được tất. Nhưng vấn đề là người ta phải được cái gì. Cụ thể, người ta phải có tiền. Người ta không sai vì luật nó quy định như thế, vậy thì có tiền ông làm, dek có tiền thì, kệ cmm.</span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-27448156760534504692015-07-08T11:06:00.000+07:002015-07-08T11:06:28.300+07:00Rượu mừng.<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgiW6ogFlVt6FxuD5UeTIeyl3Z0uVtfSUA4ED59EQeUtFSHpQ1cpbksjJH1VhHYvYQpZkXn9LgXu3x2ZM2rruRZMXtRyGqfO_hytyT5cuLTtu0ixNw4GHRef9E357lqauNzXBV0Ywrn1lY/s1600/ruou-ballantines-30-nam.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgiW6ogFlVt6FxuD5UeTIeyl3Z0uVtfSUA4ED59EQeUtFSHpQ1cpbksjJH1VhHYvYQpZkXn9LgXu3x2ZM2rruRZMXtRyGqfO_hytyT5cuLTtu0ixNw4GHRef9E357lqauNzXBV0Ywrn1lY/s640/ruou-ballantines-30-nam.JPG" width="640" /></a></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Dễ có đến năm năm rồi, tôi mới lại uống Ballantines 30 năm.</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Phải, 5 năm. Lần trước, là đại gia miền biển khi nhờ thiết kế nhà cho uống. Là hàng xách tay mua ở duty free sân bay. Hồi đó nhớ đại gia bảo, 800 Obama một lọ. Mỗi người được xách hai lọ. Đại gia nhờ mấy người xách hộ, được ba cặp mang về.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Lần này là bạn. Bọn tôi bốn thằng chơi với nhau, thoắt cái cũng đã mười mấy năm. Ba kiến trúc sư, một kỹ sư kết cấu.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Ba kiếm chác xu có xuất thân cùng một cty. Bây giờ còn mỗi tôi trụ lại làm nghề. Hai thằng kia, một thằng ý thức tốt nhất về kiếm sống, sớm bỏ nghề đi học thạc sỹ, nhảy vào một trường dạy học hai năm rồi nhảy về Sở, bây giờ là Phó giám đốc Ban quản lý.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Thằng thứ hai, ý thức kém hơn, năm năm trước rời bỏ nghề. Khi tôi đi khỏi cty cũ năm 2007 để ra thành lập doanh nghiệp riêng, chính nó đã mất rất nhiều rượu để thuyết phục tôi ở lại cùng nó. Chỉ thiếu nước nó xin tôi thôi. Khi tôi đi được một năm thì nó mua ô tô và năm sau nữa thì nó mua nhà. Đương nhiên, không phải tiền từ thiết kế phí. Nó trúng mánh mấy vụ chỉ trỏ cho người ta mua nhà, hai cái chỉ trỏ nó mua được cái xe sáu trăm củ.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nó bây giờ là Phó giám đốc Ban Quản lý dự án một Tổng cty tiếng tăm, đang chiến đấu lên trưởng. Vì hiện tại, cái ban nó phụ trách không có trưởng. Nó kiêm nhiệm. Chai Ballatines 30 year là của nó.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi, con bò ương bướng chỉ biết nhai lại cái nghề nghiệp bút thước, tỏ ra rõ ràng là thằng kém ý thức thời cuộc nhất, vẫn cày bừa trên cánh đồng hạn của thời mạt bất động sản.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Thằng thứ tư, kỹ sư kết cấu. Đủ các loại bằng cấp. Mười năm trước đã học trường Đỏ, có lý luận chính trị cao cấp khi mới ngoài ba mươi. Nó là lý do cho cuộc rượu mừng này. Nó lên Phó giám đốc Sở.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Trong những lúc bình thời, bọn tôi vẫn thỉnh thoảng gặp nhau uống rượu. Tranh nhau trả tiền. Càng làm quan, mấy thằng bạn tôi càng khôn. Chúng nó muốn gửi cái thông điệp cho những thằng bạn doanh nghiệp - chúng tôi, là không phải ai mời ai. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi mang theo một chai vang chat để trong tủ đã lâu. Không biết ai tặng. Loại vang 14,5 độ. Dùng để súc miệng trước khi uống cái chai có giá quy ra ông Cụ cũng cỡ xêm xêm hai chục củ.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đông đủ rượu tứ. Nâng ly mừng nhau. Bốn thằng bằng tuổi. Vẫn bi bô bằng hữu. Tôi nói một câu, đại ý bây giờ, tôi lận đận nhất bọn. Ba thằng kia nhao nhao kiểu không phải thế, không được nghĩ như vậy. Tôi cười khằng khặc, bảo: <i>Các ông kiếm thêm việc cho tôi đi, các ông phải thấy xấu hổ khi chơi với bạn nghèo chứ???</i></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cả bốn thằng cười rũ rượi như bị ma làm. Chúng nó tranh nhau thuyết pháp, tất nhiên nhường nhau chứ không nhảy vào mồm nhau để bình phẩm câu nói của tôi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chai vang hết. Chai Ballantines hết. Chục chai bia rỗng không. Tôi chả nhớ cuộc rượu những thằng nào nói cái gì nữa. Nhớ làm gì. Uống như thế mới vui. Có phải tiếp khách đâu mà giữ ý giữ kẽ, cẩn thận từng câu nói và đón ý đón tứ. Chém thả giàn những giời ơi đất hỡi. Để rồi mai, thằng phó giám đốc Sở lại chỉn chu quan chức, thằng phó giám đốc Ban QLDA lại họp hành công việc của Sở, thằng thi đấu trưởng ban lại lao vào cuộc chinh chiến của nó, và tôi, tôi lại vơ vẩn mây giời và nhớ về cái thời hoàng kim của nghề nghiệp.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">--------------------</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đã có thời, nghề tư vấn thiết kế không nghèo. Người ta bán được một căn hộ là đủ trả tiền cho đơn vị tư vấn. Dân tình đổ xô lướt sóng. Tranh nhau đặt cọc những căn hộ, những căn nhà trên giấy. Chủ đầu tư giục thiết kế như giục tà.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đi xin việc cũng dễ. Có khi quen biết, chỉ alo là cho việc ngay. Và thằng tư vấn nào mà rành rẽ thủ tục, các cửa các sở ngành đến đâu cũng quen cũng biết cũng dễ nói chuyện thì càng được ưu ái, fit back là chuyện nhỏ, có nhiều khi chỉ cần nhanh thì cái fit back kia đã không nói đến, còn <i>cần thêm bao nhiêu cứ bảo anh</i> nữa ấy. Miễn là trôi việc càng nhanh càng tốt.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cả xã hội nháo nhào với đất với nhà, với đầu tư và đầu cơ lướt sóng. Cả một xứ Đoài cũng không thoát khỏi số phận sáp nhập vào Hà Nội trong cơn cuồng tiền của bất động sản. Khi đó, dẫu có biết rằng, cái sự giàu có của bất động sản là cái giàu có ăn xổi, thì cũng biết làm sao. Cứ có nhiều việc là có thêm tiền. Có nói với nhau rằng xã hội văn minh là xã hội kinh tế tri thức, thì vớ vẩn thằng bên cạnh nó lại phỉ nhổ cho mà rằng là mày bị điên à???</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">-------------------</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đưa thằng bạn về. Nó say ngất ngây và dọc đường về, nó líu lo những câu liền mạch ký ly cô lô tiếng Anh pha lẫn thứ tiếng nào đó. Tôi thì cứ đáp yes, yes... như thể tôi đang đối thoại với một thằng ngoại bang nào đó vậy. Thấy nó đáng yêu vô cùng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cái thằng, khi cùng chung vai sát cánh với tôi ở cty cũ, nó đơn giản và chả có chí hướng gì cả. Nó bảo, tôi dek cần giầu và cũng không muốn làm giàu. Việc đến tay thì nó làm. Việc khó thì nó báo cáo lãnh đạo giao cho bộ phận của tôi, nó không nhận. Họp cty, những việc lớn mà rõ ràng thiết kế phí không nhỏ, đương nhiên tỷ lệ khoán cao, nó cũng rất tự nhiên không hề bon chen, phát biểu để tôi làm. Như thể không làm nó trút được gánh nặng vậy. Nó hồi đó, đã đáng yêu một cách rất ngạc nhiên.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Khi tôi có gửi đơn xin nghỉ, nó bày những cuộc rượu sẵn sàng chỉ có hai thằng, cố thuyết phục tôi ở lại. Tôi ra đi vì tôi muốn làm thiết kế chứ không làm đầu tư, bởi tôi không có tiền và cũng chả có tố chất làm tài chính, nhưng cty lại có hướng đó, không theo đuổi hướng tư vấn nữa nên tôi rút thôi. Nó, đương nhiên phải nhận bàn giao những công việc do tôi để lại.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Bây giờ, nó vẫn đáng yêu như xưa. Nó chưa và sẽ không bao giờ là thằng bon chen cả. Kể cả khi nó kể với tôi, vị trí trưởng đang trống và tôi bảo nó thi đấu đi, nó cũng chả nói gì, chỉ nói nó cứ phụ trách, có thể Tổng cty sẽ cử một thằng nào đó về, loại cũng thi đấu hay loại luân chuyển, loại ngồi tạm để nhảy đến một vị trí nào đó thì tùy. Nếu giao thì nó nhận. Cũng là cái sự đáng yêu của một lối sống, lối tư duy.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nó say, nó ky ly cô lô những cái gì đó sau lưng tôi, và tôi thì phải giữ tay nó vòng ra trước bụng mình như nhắc nó ngồi cẩn thận. Một thằng bạn đáng yêu nhất trong những thằng ngồi uống rượu mừng. Dẫu sao, một buổi tối như vậy cũng làm nhẹ nhõm bớt đi những nặng nhọc nào đó vẫn thường ngày mang vác.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Để ngày mai, tôi, một con bò ương bướng chỉ biết nhai lại cái nghề nghiệp bút thước, lại vẫn cặm cụi cày bừa trên cánh đồng khô hạn của thời mạt bất động sản.</span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com3tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-79337516737226529812015-07-06T17:01:00.001+07:002015-07-06T17:07:51.505+07:00Rượu đời.<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEguPnRSZm-0p2xNWRhSlFMbAih3rCksYG96aFJJpptwRZvmtn2nVPIwo0EVTPp7U-WC10CBByZ7rWDTr4LM63o0sjUcNgubxUwdwlgEc9m-atMdhUnyMrnSgQE4N0bgMKqqy4yYV2swEOM/s1600/20130920143025-clip-image001.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="508" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEguPnRSZm-0p2xNWRhSlFMbAih3rCksYG96aFJJpptwRZvmtn2nVPIwo0EVTPp7U-WC10CBByZ7rWDTr4LM63o0sjUcNgubxUwdwlgEc9m-atMdhUnyMrnSgQE4N0bgMKqqy4yYV2swEOM/s640/20130920143025-clip-image001.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Uống rượu. Nó gọi thì sang. Cũng bởi chả có việc gì. Cũng bởi nó gọi để chúc mừng.</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Con mày đỗ, con tao cũng đỗ, mừng nhau à? Ừ, mừng. Qua làm vài chén đi. Tao chờ.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Can rượu trứ danh của thằng bạn muôn thuở. Trong vắt. Đĩa lạc luộc, dăm cái nem chua, con mực khô xé tan hoang thành từng sợi. Với thằng này, con đỗ vào cấp ba hay không đỗ thì khác đéo gì nhau đâu. Nó vẫn cứ bú từng ấy rượu vào người mỗi chiều, tại cái quán quen thuộc ấy. Tôi bảo nó: <i>Tao nhường mày cái slogan Quý rượu như quý tính mạng đấy. Nhường cái đéo gì? Uống đi!</i> Nó tưng tửng đẩy cái chén về phía tôi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Mười năm trước và hơn mười năm trước đến năm sáu năm, nó là một thằng thành đạt. Cưới nó tôi đến, và khi gặp lại tại quán bia vào một năm nào đó không nhớ sau khi nó cưới cũng dăm sáu năm, nó là giám đốc một cty của nó với một con Zace láng coóng. Hai cái nhà dắt lưng và một cặp sinh đôi chim cò lừng lững. Nể bạn lắm. Cứ thằng nào giàu hơn mình, nhiều tiền hơn mình và nhất lại là bạn mình, bạn từ cái thuở chim mới ra ràng thì phải nể thôi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Thế cũng bẵng đi như bèo dạt mây trôi, như bóng câu qua cửa. Gặp lại nó ở hàng rượu. Khắc khổ như lão Hạc vừa bán cậu Vàng. Đóng cửa công ty. Vợ bỏ. Hai căn nhà vợ lấy một cái với lý do dành cho con, một cái bán chác trả nợ gì đó. Đúng là đồng bệnh tương lân. Tôi lúc đó cũng vừa giải tán văn phòng. Cái cớ thất nghiệp hợp không chịu nổi được để mỗi chiều nó và tôi cùng ngồi bú cái can rượu trứ danh của nó, ngắm nhìn nhau và tự buồn cái nỗi buồn của riêng mình và cả của nhau nữa.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi chả hỏi lý do thất bại của nó và nó cũng không hỏi lý do của tôi. Chỉ biết nó bị nợ khá nhiều, nhiều tỷ và không đòi được. Nó vẫn xoay xỏa linh tinh kiếm sống cũng như tôi thôi, và công cuộc tẩm rượu vào cái dạ dày của nó thì tôi, vốn quý rượu cũng phải ba phần kính nhường nó và tự xếp về nhì. Đã có lần phải bảo nó: <i>Mày uống thế nào thì uống, nhưng làm sao để đến bảy ọi, tao vẫn kêu mày qua tao uống được, chứ không phải tao lại mang sữa đến cho mày</i>. Nó cũng không trả lời mà cứ lầm lụi rót.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cả hai thằng sinh đôi của nó và thằng quý tử đầu lòng của tôi cùng đỗ cấp ba. <i>Đỡ mất năm, sáu củ một tháng chôn vào dân lập đấy ông ạ. Tiền đấy cho chúng nó học thêm thì nhòe cmnl. Ừ, tao cũng lo nhưng may là đỗ. Tao hai thằng mà dân lập cả hai thì đéo biết lo như thế nào...</i></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi chả bao giờ hỏi nó có dạy con nó không. Tôi chỉ biết nó cũng chăm con. Tôi chả bì được. Nghe người ta nói dạy con học thế này thế kia, có ông hàng xóm còn đi mua sách về đọc để dạy con, tôi cũng mặc kệ. Chỉ đến một hôm, tình cờ đi uống rượu về, lục bát cơm nguội thì thấy cậu gia sư đang dạy con về hình học nội tiếp và ngoại tiếp, thấy có gì đó không ổn. Trong cái mang mang hơi rượu, tôi thử nhớ lại cái kiến thức lớp 8* ngày xửa ngày xưa xem có còn nhớ không, rồi chờ cho cậu gia sư đi về, tôi mới lôi ông con ra hỏi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chém gió một hồi, ông con có vẻ ngưỡng mộ thằng bố suốt ngày rượu chè mà vẫn còn nhớ được cái kiến thức phổ thông. Lên giọng kích bác: <i>Cái này mà không nhớ, không làm được thì hèn!</i> Từ đó, thỉnh thoảng tôi lại lôi nó ra chém một hồi về cung, về góc, thêm ít khuyến mại về văn tả cảnh, về những cái so sánh ba lăng nhăng của giảng văn. Thằng này cũng hiền, lôi cái gì ra thì nó nghe cái đấy, chứ không hỏi rộng. Thề, tôi chả đọc một dòng SGK của nó xem người ta dạy cái gì. Nhỡ nó hỏi thêm tý về đại số, về lượng giác, cầm chắc thằng bố nó là tôi phải cau trán xếp rượu vào góc mà đọc cho bằng được. Vì tôi cũng quên cmnr.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi và thằng bạn hẩu cứ gật gù nâng lên đặt xuống. Rồi một ông bạn khác đến để chúng tôi chia buồn. Con ông này trượt. Bốn năm học sinh giỏi mà được 46 điểm. Toạch mẹ nó cả nguyện vọng hai. Ông bạn cứ làu bàu những cái chép miệng và thở dài. Tôi đành an ủi câu sáo đến ngượng cả mồm là học tài thi phận. Chả biết nói gì. Ông con mình đúng là phúc tổ, một năm giỏi và ba năm tiên tiến, đỗ đúng là may.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Còn nhớ cái năm nó thiếu không phảy hai điểm Văn thì đạt học sinh giỏi, cô giáo chủ nhiệm dạy Văn có gợi ý đến gặp, tôi đã cương quyết nói không. Nếu cô tự nâng cho nó, tôi sẵn sàng gặp cô với cái phong bì không để cô phải thất vọng, nhưng alo để gợi ý thì tôi thấy thiếu tự trọng quá, nên đã kiếm cớ từ chối. Và từ năm lớp Bảy đó, con tôi triền miên là tiên tiến.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Thằng bạn tôi, thằng uống rượu kinh niên thì nó sẽ không làm như tôi. Hai thằng ku nhà nó và thằng ku nhà tôi học cùng trường, nhưng con nó học sinh giỏi đủ cả bốn năm. Tôi bảo nó: <i>Tao là thằng bố tồi. Tao đéo lo được cho con tao như mày!</i> Nó thủng thẳng: <i>Con mình thì mình phải lo thôi</i>.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Rồi nó nhả nhớt triết lý tiếp: <i>Cuộc đời mà. Cứ đeo cmn cái mặt nạ vào. Mình đeo, người ta đeo. Tay đưa phong bì miệng cười như hoa nhưng lòng thì buốt giá</i>.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Uống rượu trong cái nóng đến ngột ngạt của cuối chiều, cả khi trời đã tối và đèn đường đã sáng, vẫn ngột ngạt. Tôi AQ với nó rằng, cuối cùng kết quả vẫn là quan trọng. Làm cái gì thì làm, kết quả cuối cùng phản ánh sự thành bại.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi với nó là hai thằng bố đang thất bại với cuộc sống, nhưng nó lo cho con nó tốt hơn cách tôi lo cho con tôi. Kể cả khi cô giáo nó gợi ý đến gặp, tôi cũng cho nó biết và cũng nói với nó là: <i>Cha sẽ không đến gặp cô giáo con, con được học sinh giỏi hay không là do chính con, chứ không phải vì cha mẹ</i>. Thằng con tôi đã gật đầu.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi muốn nó lớn lên, nó sẽ là thằng đàn ông chịu trách nhiệm với chính cuộc đời của mình, phải hiểu rõ câu Nhờ người không bằng cậy mình. Can trường hay đởm lược, sự to tát đó tôi thực lòng, đéo thèm nghĩ đến. Tôi chỉ cần thằng con tôi biết chịu trách nhiệm về mình, chịu trách nhiệm kể cả xấu hay tốt.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Có thể, rồi nó cũng sẽ như tôi, mà khác thế nào được, rồi cũng sẽ phải khoác lên mình một cái mặt nạ mà diễn ở sân khấu đời, nhưng ít nhất, trong cái bông phèng tung hứng đó, nó biết sự phải trái để mà chịu trách nhiệm cho vai diễn của mình.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi có tự hào khi con tôi đỗ cấp ba không? Tôi tự hào chứ. Vì vậy, câu nói về kết quả là quan trọng của tôi, tuy có AQ, nhưng nó là thật. Ít nhất, tiền đáng nhẽ phải đóng cho một trường dân lập nào đó, thì thằng con tôi sẽ dùng cái tiền đó để mà học thêm. Và cũng ít nhất, tôi tránh được cái áp lực phải kiếm tiền để đóng hàng tháng cho con học dân lập. Các bạn tôi bảo, dân lập tốt chứ, đừng nghĩ xấu về nó!!! OMG..... Các bạn tôi ơi, tôi không phải là thằng kiếm ra tiền của nhiều năm trước, nên bây giờ, tôi né được là tôi mừng cmnr. Tôi chả phản đối gì dân lập tư thục cả, chỉ bởi học dân lập, tôi sẽ phải đóng xiền mấy củ/tháng, và nhập học, nghe đồn là người ta thu cả năm một lần.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Né được quả hạ đóng mấy chục củ, không sướng, không nhẹ nhõm ắt không phải là người.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Vì thế, rượu trong một chiều nóng nực, bên cái vỉa hè nhôm nhoam của một cái quán cũng nhôm nhoam, hai thằng bố nhôm nhoam nâng lên đặt xuống với cái lâng lâng của việc thoát cảnh tiêu tiền, nó cứ âm ỉ xuyên suốt vào trong lòng, hút vơi đi cái can trứ danh trong vắt của thằng bạn khắc khổ như lão Hạc.</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;">------------------</span><br />
<span style="font-size: large;">*: <i>Ngày trước tôi học hết lớp 8 là thi vào 10. Không học qua lớp 9</i>.</span><br />
<br />
<br />
<br /></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com9tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-12966013401440863842015-07-04T13:29:00.000+07:002015-07-04T15:44:10.709+07:00Hà Nội chán ngắt.<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgnFSsM4YSTsVe8Q1PYqlENV8PpWl8kZD2iGHsLsj4y8ZgSF3ApsXW1-3KCH-Zyn48NqTuKEEaH6fI7pElB08E1fhaggu2PYvFHl_Ica9tl2_m9npsUlQqhFgw2gEheYn6LUcWuZc66tuI/s1600/hanoi2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgnFSsM4YSTsVe8Q1PYqlENV8PpWl8kZD2iGHsLsj4y8ZgSF3ApsXW1-3KCH-Zyn48NqTuKEEaH6fI7pElB08E1fhaggu2PYvFHl_Ica9tl2_m9npsUlQqhFgw2gEheYn6LUcWuZc66tuI/s320/hanoi2.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Có những lúc, tôi thấy Hà Nội thật chán ngắt.</span><br />
<a name='more'></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Ông nghệ sỹ già vẫn thỉnh thoảng vác violin ra Bờ Hồ dạo nhạc miễn phí. Ông chơi cho cái thú già của tuổi xập xệ cuối đời, cho ai thích thì cứ đứng mà nghe. Người ta gọi ông là Nghệ sỹ đường phố.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Còn tôi thì quên tên ông.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đôi lúc cỡ quãng vài năm trước, trong những cuộc xuống đường bức xúc để bày tỏ thái độ của việc xâm lấn biển đảo, tôi ngồi cafe quan sát và có thấy ông trong những cuộc đó, với cái mũ trứ danh quen thuộc, chòm râu Quan Vũ, vừa đi trong đoàn người vừa dạo violin, như thể cuộc tuần hành vì hòa bình này là một cuộc biểu diễn nghệ thuật Carnival vậy.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi uống cafe, ngắm ông, ngắm họ với vô vàn những câu hỏi trong đầu. Ai trong số họ là quần chúng yêu nước vô tư? Ai là <i>zich </i>của cơ quan an ninh? Ai là kẻ sẽ khích động giật dây? Ai là kẻ cơ hội khoác cái áo đấu tranh dân chủ? Thậm chí, ai là những kẻ mù quáng?</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Soi chiếu bản thân với ly cafe, tôi tự dưng thấy chán ngấy.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">-------------------------------</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cơn bão đời quét qua đời tôi, đánh dấu chấm cuối cùng vào tháng 6/2012. Khi tôi ngồi và nhìn ngắm người ta mang đồ đạc văn phòng của tôi đi với một vẻ bàng quan và thờ ơ. Những vật dụng đồ đạc mà chính tay tôi vẽ, đặt đóng và gắn bó với tôi từ tháng 6/2007. Tủ hồ sơ, tài liệu. Tủ để bản vẽ lưu. Các bàn làm việc... Tất thảy. Thậm chí đến cả nồi niêu xoong chảo, dụng cụ bếp. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Căn nhà kho tôi thuê và biến nó thành văn phòng làm việc theo phong cách thô ráp gạch trần xen khung kính, xây thêm một tầng. Tôi ngồi trên yên một chiếc xe máy của ai đó, chân nọ vắt lên chân kia, ngắm nhìn sự nhộn nhịp ra vào của khung cảnh thanh lý, như thể một chủ thầu đang ngồi trông thợ, như một kẻ bàng quan thời cuộc. Trống rỗng hoàn toàn.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi hứa tôi sẽ trả tiền nhà còn thiếu sáu tháng cho ông bà chủ nhà khi tôi thanh lý đồ đạc. Tôi tính tôi chỉ bán năm cái điều hòa, bộ bàn ghế và tủ tài liệu phòng tôi cũng đủ trả cho họ. Nhưng họ không nghe. Tôi biết họ muốn ép tôi. Tôi chỉ nói, nếu ông bà không nghe phương án đó, tôi vẫn sẽ trả đầy đủ. Và sáng đó tôi đến văn phòng, một cảnh tượng khủng khiếp xảy ra.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Dọc cầu thang, tất cả giấy tờ của tôi, từ các giấy tờ hợp đồng đã làm hay dang dở, những chứng từ kế toán, sách vở chuyên ngành, văn bản pháp lý, ghi chú sổ sách đến các loại bản vẽ lưu, tất tần tật nằm tung tóe từ cầu thang xuống khắp nền nhà tầng một. Tôi tưởng lại bị đột nhập văn phòng một lần nữa, bởi tháng trước đó, tôi đã bị đập cửa cắt khóa. Nhưng không phải. Nhân viên tôi bảo ông bà chủ nhà gọi đồng nát vào thu dọn giấy tờ của tôi. Khi nó đến đã thấy lanh tanh bành ra cả như thế và nó bắt dừng lại.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi đã hét lên, đã gào lên như một con thú dữ. Sự cuồng nộ của tôi làm hai bà đồng nát chạy như ma đuổi. Tôi chỉ thiếu nước là bóp chết lão già chồng bà chủ nhà, khi tay tôi đã tóm lấy cái cổ họng lão khi lão nói với tôi với cái giọng đầy mùi hồng xiêm vào 8h sáng. Tôi không thể nhớ lão nói gì, nhưng tôi biết lão nói đại ý lão làm thế vì sợ tôi không trả tiền. Tôi gầm gừ những tiếng man rợ trong cổ họng với nỗ lực kìm giữ không bóp nát cái cổ họng lão, trong sự tiết chế không chửi bậy theo phản xạ bản năng...</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chỉ biết, những ai đó đã lôi tôi ra, đuổi vợ chồng lão tạm lánh đi chỗ khác.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi đã hẹn người đến kiểm kê đồ để thanh lý. Tôi đã mua sẵn các bao tải để đựng giấy tờ, phân loại sẵn sàng, chỉ chờ đóng gói. Bởi giấy tờ rất quan trọng. Nếu tiền là máu của doanh nghiệp, thì giấy tờ là xương sống. Vậy mà chỉ vì sợ tôi không trả tiền, lão già đã uống mấy chén rượu để lấy can đảm mà gọi đồng nát để quẳng giấy tờ của tôi thành đống lộn xộn, bán giấy vụn.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi chỉ nhớ, lúc tôi đã bình tĩnh hơn, lão có đến gần tôi nói cái gì đó, tôi đã đáp lại: <i>Nếu ông còn quanh quẩn bên tôi, tôi thề là mặt ông sẽ như cái cửa kia đấy.</i> Tôi chỉ cái cửa kính mà tôi đã đấm vỡ trong cơn uất hận.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Khi đó, tôi ngồi trên yên cái xe máy của ai đó, chân nọ vắt lên chân kia. Hoàn toàn trống rỗng. Đến cả cảm giác chán ngắt tôi cũng chẳng thể định nghĩa nổi nó có tồn tại không nữa.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi tiếc nhất cái ghế tôi ngồi. Nó là món quà của một người bạn. Tôi đành phải bán nó với cái giá không bằng một nửa mua mới. Cho dù trạng thái trống rỗng vây bủa, vẫn sót lại cảm giác xa xót đó.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">--------------------------</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Và chín tháng thất nghiệp. Toàn tập. Tôi vẫn hàng ngày ra phố, qua cái garage quen chơi với đội xe cũ. Tháng đầu ở nhà, tôi thấy thanh thản. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi biết cái cảm giác đó. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi không còn đến văn phòng với cảm giác trĩu nặng nữa. Tôi không còn nhìn thấy những nhân viên mà tôi nợ lương. Tôi cũng chẳng còn phải đối phó với những khách hàng mà với việc kinh doanh, họ buộc phải coi lợi nhuận là trên hết để mà không cần nghĩ đến chữ tình. Tôi cũng chẳng còn phải nghĩ đến những áp lực phải giải quyết. Tôi rong chơi mặc dù không còn một xu trong túi. Các bạn rủ đi Hà Giang, tôi đi mà không phải đóng góp gì cả.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Ai lại bắt một thằng vừa phá sản đóng góp bao giờ.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Rồi sáng đưa con đi học, trưa đón con về. Chiều đưa con đi học, tan tầm lại đón con về. Sự tiếp diễn tuần tự trong cảm nhận biết thân phận của kẻ thất bại. Tôi chả đòi hỏi gì. Thuộc lịch học của con như cháo. Chả ai hỏi tiền tôi. Chả ai bắt tôi đóng góp cái gì cả. Trớ trêu với một kẻ thất nghiệp, không làm ra tiền nhưng vẫn giữ lại được cái ô tô, dùng làm phương tiện đưa đón con hay người nhà những lúc mưa hay trời quá nắng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi đổ xăng bằng tiền người nhà. Và tôi thấy chán ngắt.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Và tôi bắt đầu vùng vẫy, bắt đầu cựa quậy để cố nhoi thoát ra sự chán ngắt đấy. Tôi mong ngóng những giờ bọn học trò đến tập để tôi được hoạt động, để có cảm giác hoạt động và đầu óc khỏi bị ù lỳ. Tôi trôi qua những buổi tối sau khi tập với những chén rượu mà chúng nó mua, và để hôm sau, lại triền miên trong chán ngắt.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">------------------------</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cho đến bây giờ, khi ngồi tại một quán cafe và gõ những dòng chán ngắt này trong một cảm nhận cũng chán ngắt về sự đời, về nhân tình thế thái, tôi cũng đang thấy chán ngắt.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi vẫn có một chút công việc để làm, với một sự luẩn quẩn là, làm việc để làm gì nhỉ? Nhưng không làm việc thì biết làm gì? Làm việc để kiếm sống nên phải làm việc, và vì thế, người ta phải làm việc. Chỉ là thế thôi. Có lẽ, một trăm người, một ngàn người, một triệu người, mười triệu người hay cả tỷ người, đều phải thế. Đều phải làm việc vì kiếm sống và không làm việc thì chả biết làm gì. Nhưng vế một, làm việc để kiếm sống là bắt buộc, thì vế hai, làm việc vì không làm việc thì chả biết làm gì, vế này có vẻ bớt cần lao hơn, nhưng cả hai vế, vẫn đều là chán ngắt.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Với tôi thì cả hai. Bởi vì, tôi đã phải buộc mình quên đi sự yêu thích công việc. Tôi buộc tôi phải bỏ đi cái niềm kiêu hãnh công việc để suy nghĩ về việc kiếm sống. Tôi thấy mừng và thật sự ghen tỵ với những bạn mà việc kiếm sống có niềm vui song cùng là niềm yêu thích công việc đó. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Cái tôi nghề nghiệp rất cần thiết cho lĩnh vực sáng tác. Âm nhạc, văn học, hội họa, thơ ca, kiến trúc, nghiên cứu khoa học, đều cần một cái tôi rất lớn và sự cô đơn cũng rất lớn. Nhưng lúc này, tôi tránh nghĩ đến và sử dụng từ sáng tác. Nó là thứ xa xỉ rồi. Tôi ép tôi nghĩ rằng, những cái tôi làm, tôi vẽ chỉ là kiếm tiền, là mưu sinh, đơn thuần là thế. Người ta thuê mình vẽ, thì mình cố làm sao vẽ cho người ta ưng để người ta trả tiền mình, thế thôi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Thế là, tôi sẽ chỉ cố để hiểu người ta muốn cái gì thì vẽ cái đó. Vẽ, chứ không sáng tác. Thợ vẽ.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Và bây giờ, các thợ vẽ đang cạnh tranh với nhau trong cái ao tù của khát khao no đủ, trong cái sung sướng có tiền để mua xe, trong mặc mẹ cái mình vẽ ra nó mang cái ý nghĩa gì, trong cái kệ cha bộ mặt đô thị, trong cái bon chen kiếm việc, xuống nước với chủ đầu tư, mặc cả tỷ lệ fit back và mặc cả với các nhân công khoán việc. Chạy đuổi với thời gian.</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"> Mà quả là nhiều lúc, tôi cũng đéo hiểu được các chủ đầu tư. Họ cần nhanh để làm gì khi mà chính họ cũng có tiền để xây đéo đâu? Họ cần nhanh để làm gì khi mà những người có thể có tiền mua dự án của họ còn nâng lên đặt xuống bcm? Họ cần nhanh để làm gì vì qua lâu cmnr cái thời người dân ngây thơ mua nhà trên giấy. Bây giờ đến xây chềnh ềnh ra cũng còn cứ ngắm chán. Nhưng cứ thích nhanh. Cái gì cũng nhanh, thẩm duyệt lại càng phải nhanh. Cứ như một cuộc chạy đua nước rút, nháo nhào và quang quác điện thoại vào tai nhau bất kể giờ giấc.</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"> Rồi thì, cũng vẫn như một ngày chán ngắt như ngày hôm nay, ngồi gặm nhấm những suy nghĩ nham nhở của một cuộc nhân tình thế thái mà ở chỗ nào cũng chỉ thấy muốn nhảy vào miệng nhau, cũng chỉ thấy muốn lợi dụng nhau, chiếm đoạt thời gian của nhau, lại gõ ra những thứ chán ngắt trong một niềm chán ngắt là chấp nhận khía cạnh cuộc sống như một thuộc tính bao năm vẫn vậy. Một hằng số không đổi trong tham số cuộc đời.</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"> Lại nghĩ đến những điều to tát của chính trị. Với chính trị, lợi ích quốc gia dân tộc bao giờ cũng đặt lên trên, bạn bè láng giềng hay hữu hảo hữu nghị chỉ có tính tương đối nhất thời. Ấy là người ta nói thế, mình biết đéo đâu mà tham gia. Nhưng lại ngẫm cái điều đó trong xã hội, trong cư xử '' <i>bạn bè </i>'' với nhau, thì lại cảm thán mà phải chấp nhận rằng, với con người, lợi ích cá nhân cũng phần nhiều là người ta phải bảo vệ. Ai chả vị kỷ và nên tha thứ cho những vị kỷ như vậy, bởi nếu không, sớm dám sẽ trở thành thằng bất đắc chí.</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"> Chú em hỏi tôi: Anh nghĩ gì về chuyện hàng rào phân cách sống của mấy đứa sinh viên tình nguyện giữa cái nắng 40 độ và mặt đường lên đến gần 60 độ? Tôi bảo: Anh biết đéo gì mà nói? Vì khi anh bằng tuổi chúng nó, điều anh quan tâm là hôm nay anh đi <i>xứ,</i> anh vợt được mối hàng có lãi hay không, có thằng nào dở trò mua tranh bán cướp với anh hay không, và ở cửa hàng, bọn nó có bán hộ anh được cái máy nào không? Đến việc học anh còn xếp sau, còn chưa ý thức rõ nó là tương lai của mình, nghĩ gì đến xã hội và trách nhiệm. Thế nên anh không phán xét!</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"> Nó hỏi tiếp, thế con anh như thế, anh có cho chúng nó làm những việc đấy không? Tôi chán ngắt với những kiểu <i>trách nhiệm xã hội </i>như thế. Nhưng vẫn ôn tồn để trả lời: Nó có cướp nhà băng, hay ám sát lãnh tụ, hay tham gia IS, cũng là việc của nó. Nó tự thấy đúng thì làm. Cái xã hội này và cả các cha các mẹ cũng đã vào hùa để ăn cắp đi cái tuổi thơ của chúng nó, thì cũng đừng có lên mặt chỉ vì tao đẻ mày ra thì mày phải nghe tao!</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"> Trong một ngày chán ngắt, những câu hỏi cũng làm cái ý định lên Tạm Thương uống rượu cho đỡ buồn cũng nguội như nước đá. Cái nóng sục sôi ngoài kia không giảm, trái ngược với cái chán ngắt lạnh lẽo trong lòng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com14tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-49355861851346176652015-06-30T16:00:00.000+07:002015-06-30T16:09:00.677+07:00Hà Nội xưa cũ.<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjGhIq-_RfuGw0zsIwvR7d-zT-G6l4RyDdIyS7lJEsaKsYJhzxCDWgS6tZZQLLNIBVyiG8hvplBTcromIByQeAR_G_ksQm2rL6qB6Uk3LyfVZXZIiPNc4RfsgajDn6TexDFKnY4_GftpnA/s1600/418820_327111354048602_236346818_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="434" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjGhIq-_RfuGw0zsIwvR7d-zT-G6l4RyDdIyS7lJEsaKsYJhzxCDWgS6tZZQLLNIBVyiG8hvplBTcromIByQeAR_G_ksQm2rL6qB6Uk3LyfVZXZIiPNc4RfsgajDn6TexDFKnY4_GftpnA/s640/418820_327111354048602_236346818_n.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Hà Nội mấy hôm nay nóng. Nóng từ sáng sớm khi những tia nắng đầu hắt xuống đã mang những hơi oi nồng, với một bầu trời xanh ngắt, thăm thẳm vời vợi và không một cụm mây.</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Những bầu trời như vậy, thường là sẽ rất nóng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi đi trong cái hầm hập từ bầu trời xanh thẳm đó đổ lửa xuống, rồi bốc lên từ mặt đường nhựa, qua những hiệu ứng nhà kính, những khối bê tông lúc thì trơ trẽn, lúc thì đỏm dáng, lúc thì nhịp điệu rõ ràng ngôn ngữ kiến trúc, lúc thì cũ kỹ sót lại, lúc thì vá chằng vá đụp những lô nhô <i>chuồng cọp</i>* của những khu nhà chung cư cũ, lúc thì phô trương hào nhoáng kính coong máy lạnh... Qua cả con đường giờ không một bóng cây.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhDtIHth7YbMiOmNys-uQD_TmJrQFntnqLyVDcB2eJnya2DH_wG-dHoRxdmLLxVhrItYg2gbkQrduw6eoP23IAs86EhYOalWchraKIW4epzBIobpjLcf9fXRETEUEGER6L06ggiHApAkJU/s1600/19.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhDtIHth7YbMiOmNys-uQD_TmJrQFntnqLyVDcB2eJnya2DH_wG-dHoRxdmLLxVhrItYg2gbkQrduw6eoP23IAs86EhYOalWchraKIW4epzBIobpjLcf9fXRETEUEGER6L06ggiHApAkJU/s640/19.jpg" width="414" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi ngồi bên chén trà và nhớ về một thuở xa xưa, cũ kỹ còn lưu giữ trong tâm óc. Tôi không còn nhớ cái nắng ngày xưa có như bây giờ không, nhưng tôi nhớ những không gian của đường phố ngày đó. Tôi nhớ những con phố với những kiến trúc đều đặn, nhớ cả những cái nghèo lầm bụi của đoạn phố Cát Linh kéo đến tận nhà máy gạch Đại La (bây giờ là khách sạn Pullman). </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi nhớ những tiếng còi tan tầm. Khắp các cơ quan, xí nghiệp hay nhà máy hồi đó, hay có những tiếng còi như thế. Tiếng còi vang khắp thành phố. Tôi chả còn nhớ nghe nó vào lúc nào hay thời điểm nào nữa. Chỉ nhớ nó bay khắp không gian cùng những tiếng leng keng của tàu điện nghiến trên ray sắt. Phố Hàng Bột khi tôi còn bé ở đó, tàu điện chạy qua nhà thường xuyên, có lẽ tiếng còi tan tầm tôi nghe và nhớ, cũng bắt đầu từ quãng năm đó, khi tôi sáu tuổi. Năm 1978.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi cũng tự hỏi mình, tôi có lẫn tiếng còi tan tầm với tiếng còi báo động không, nhưng hình như là không. Khi học mẫu giáo mầm non A ở phố Chu Văn An, tôi vẫn nhớ những lời dặn cô giáo khi nghe kẻng thì chạy ra hầm như thế nào. Bom Mỹ thì chả còn đánh vào Hà Nội sau 12/1972 nữa, nhưng tâm thế đối phó thì luôn phải sẵn sàng, kể cả trẻ con. Sau thống nhất, phố tôi vẫn còn đầy những hầm tăng-xê trên hè.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tiếng còi tan tầm là thứ tôi điểm danh đầu tiên của ký ức, mất đi cùng sự cũ kỹ của nhà máy cơ khí Trần Hưng Đạo. Ở đó bây giờ, là Vincom Tower lộng lẫy tháp đôi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgVqVFCPckwaCrEIyUL54F6YDkX-BAV7Gw0iRxFhnGc_kndIeibL1O6PvSdXG_O_3lFcD1tKB9WvkUJpQmghx0L9322p27NkGdYmJlnBiWYHOj2d7Qu74BLDn-WUP89YGxiV9ELJmwDdqk/s1600/B%25C6%25A1m+m%25E1%25BB%25B1c+b%25C3%25BAt+bi+1980.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgVqVFCPckwaCrEIyUL54F6YDkX-BAV7Gw0iRxFhnGc_kndIeibL1O6PvSdXG_O_3lFcD1tKB9WvkUJpQmghx0L9322p27NkGdYmJlnBiWYHOj2d7Qu74BLDn-WUP89YGxiV9ELJmwDdqk/s640/B%25C6%25A1m+m%25E1%25BB%25B1c+b%25C3%25BAt+bi+1980.jpg" width="416" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đưa chén trà lên trong một vỉa hè khu phố mới ở một khu đô thị chỉ hơn mười năm trước còn là những cánh đồng lúa, nối tiếp nhau và trải dài tưởng như bất tận, dưới bóng một cây lộc vừng trưởng giả trồng trước hè nhà, nghĩ về nghề nghiệp với những sự mong manh, thảng hoặc và chắp vá, tôi nhớ về những cái đã mất đi thứ hai. Nghề bơm mực bút bi. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhiều thứ nghề đã không còn nữa, nhưng tôi nhớ nhất cái nghề này. Bởi nó đơn giản để kiếm sống chỉ sau nghề bơm xe đạp. Có lẽ bất kỳ con phố hay khu tập thể nào cũng hiện diện ít nhất dăm ba ông gày gò hay bà tầm tầm ngồi bên một cái bàn nhỏ xiu xíu cùng thứ đồ nghề này. Bút bi hết mực mang ra bơm lại. Mực có khi ứ ra đầu bi đến nhoe nhoét và không đều, nhưng còn rẻ chán nếu đi mua một cái bút khác. Bút bi ngoại, Bic chẳng hạn, thân vàng óng nắp xanh là thứ xa xỉ chỉ có cán bộ ăn cơm giò chả mới dám dùng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hà Nội của những chơi bi đánh đáo, chơi khăng hay đổ dế, hay của những trưa hè vắng lặng rủ nhau đi trèo me trèo sấu, hay đi bơi mạn Quảng Bá với một rặng ổi thích thú, rẽ ngoặt qua Nghi Tàm vào những nhà bán cá chọi với những cái bể san sát, chả còn nữa. Những <i>tiếng ve đu cành sấu, tiếng ve náu cành me</i> trên những râm ran một trưa nắng nào đó hình như bây giờ cũng chả còn nhiều nữa. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhab_i9iRqp6wNDaaFodPEqEFv_pz45KRAtd5LPthyJWt2wIw7Wi-2YEP88sYD7Wlh8TrYvoo58e5Evxf7U4q0PhgP3qc28xHSaKJHXebSGzE174Y9bnYKwinP1p_ebDIFkzjuKwErA1s0/s1600/baocap16-1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="576" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhab_i9iRqp6wNDaaFodPEqEFv_pz45KRAtd5LPthyJWt2wIw7Wi-2YEP88sYD7Wlh8TrYvoo58e5Evxf7U4q0PhgP3qc28xHSaKJHXebSGzE174Y9bnYKwinP1p_ebDIFkzjuKwErA1s0/s640/baocap16-1.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hà Nội, những xưa cũ chỉ còn rơi rớt với lịch sử tại một đôi nơi. Tôi chỉ cho con tôi vết đạn đại bác ở Bắc Môn, cánh cổng thành bằng gỗ nặng trịch chạy trên những bánh xe đồng có sức tải 80kg được phục chế. Nóc Bắc Môn là nơi thờ Nguyễn Tri Phương và Hoàng Diệu, cũng chính là nơi Hoàng Diệu treo cổ tuẫn tiết. Cố để cho các con tôi có một hình dung nào đó về một Hà Nội mà tôi đã đi qua. Cũng như tôi có thể chỉ cho chúng những công trình mà tôi đã thiết kế, để dành phần phán xét cho chúng sau này. Những hình ảnh, dù sao cũng còn có thể in vào tâm thức, nhưng tôi có thể không, chỉ cho chúng một Hà Nội với sự không vội vã, một Hà Nội với vẻ yên bình kể cả trong một cái nắng gay gắt như hôm nay???</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Làm sao tôi có thể mang được cái không gian xưa, cái nghèo nàn xưa nhưng yên ả hơn về cho con tôi? Làm sao tôi có thể mang cho chúng cái cảm giác thèm muốn bát phở bò đang bốc hương ngào ngạt ở hàng phở Sinh trong những đêm đông đi học về muộn, chỉ cần đi bên này đường, nhìn sang ánh đèn măng-sông sáng xanh là đã thấy nước bọt dâng lên nghẹn họng?</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hà Nội vẫn còn những hàng quà, những thức quà xưa, vẫn còn những giá trị cũ lưu giữ. Nhưng không còn những cảm giác êm đềm xưa cũ nữa. Bây giờ, người ta cũng thỉnh thoảng cố làm lại những thứ cũ kỹ với một hàng bia giả mậu dịch bao cấp, nỗ lực đến tuyệt vọng để khôi phục lại phần nào cái tàn tích cũ, nhưng người ta chẳng thể mang lại được một phong vị cũ. Bây giờ, có ai bán hoa cúng gói trong một vuông lá chuối hay một mảnh lá dong nữa không???</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hà Nội đã mất đi nhiều thứ và cũng đồng thời nghèo đi nhiều thứ trong cái loang loáng của cao ốc rạng ngời, trong hoành tráng của khách sạn năm sao và hiện đại của những khu đô thị mới. Có bao nhiêu người sống ở Hà Nội bây giờ với những cảm nhận, những ngẫm ngợi ngấm sâu và đang cảm thấy bị tước mất đi hàng ngày những giá trị vốn có, đã từng tồn tại ở nơi đây?</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;">* <i>Chuồng cọp</i>: Cái lồng sắt nhô ra từ các căn hộ tập thể. Không phải để bảo vệ, mà công năng chính là để tăng diện tích ở.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com10tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-46051798289401332702015-06-24T15:30:00.001+07:002015-06-24T15:32:54.657+07:00Thinking...<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhLaJ2CmWMDtJ9CrOCOmMbG6ryLrk8oyrLq6uiszOkuLOEfiW61ING5hasVxh619cZGQlr75cRThyr47RF4IQ2m9M9Hz6MuS0xPgl0_pF61f3ZC50zd6BlQc5pH_vNRfgr6LkTQ9y1Bx28/s1600/01-28-10.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhLaJ2CmWMDtJ9CrOCOmMbG6ryLrk8oyrLq6uiszOkuLOEfiW61ING5hasVxh619cZGQlr75cRThyr47RF4IQ2m9M9Hz6MuS0xPgl0_pF61f3ZC50zd6BlQc5pH_vNRfgr6LkTQ9y1Bx28/s640/01-28-10.jpg" width="480" /></a></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Đôi lúc, tôi ngồi và ngẫm nghĩ về cái chết.</span><br />
<a name='more'></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi tự hỏi mình rằng, tôi có sợ chết không? Rồi tôi lại điều chỉnh, không, không phải là có sợ chết hay không, mà là mình sẽ chết như thế nào???</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Bởi vì, sống mới là đáng sợ, và sống như thế nào để biết chết là thanh thản thì mới đáng để tồn tại, để biết khi mình trở về với cát bụi hư vô, thì mình đã sống trong một thực thể vật chất đã từng làm được những điều gì đó.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi không còn quan tâm đến trách nhiệm xã hội nữa. Tôi biết những điều đó tự trong bản thân tôi là một sự lùi lại. Tôi bàng quan hơn với cuộc sống dù tôi vẫn quan tâm đến những điều đang xảy ra xung quanh. Tôi thờ ơ hơn và cũng vô cảm hơn. Điều đó chỉ chứng minh một điều, niềm tin của tôi vào xã hội cũng mong manh đi không phải là ít nhiều, mà là rất nhiều rồi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Theo suy diễn chủ quan về sự tồn tại, tôi nghĩ rằng tôi sẽ sống vài chục năm nữa, có thể ba chục năm nữa, cũng có thể là bốn chục năm nữa. Bởi bây giờ, sống đến ngoài bảy mươi tuổi hay ngoài tám mươi tuổi không còn là điều to tát gì nữa. Thậm chí, thọ đến ngoài bảy mươi tuổi một chút còn được cho là '' hơi trẻ ''. Nhưng tôi cứ chợt nghĩ, nếu bây giờ tôi chết thì sẽ như thế nào???</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Sẽ là đôi chút hối tiếc cuộc đời, bởi con cái còn nhỏ, bởi cha mẹ già mà bản thân mình chưa làm được gì nhiều. Trong những nhọc nhằn của cuộc sống, những trải qua của cuộc đời với những chứng nghiệm nhân sinh, tôi chả hối tiếc gì cuộc sống này cả. Chỉ là với những người thân, nếu bây giờ tôi chết, tôi sẽ mang đi theo niềm hối tiếc về sự lo lắng và chưa làm tròn nghĩa vụ, trách nhiệm mà tôi phải làm.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Vậy là tôi lại hối thúc tôi, nhắc nhở tôi về việc tôi sẽ còn sống vài chục năm nữa với những nghĩa vụ và trách nhiệm. Tôi mặc mẹ cuộc đời với những trò đần độn và phát ngôn ngu xuẩn của đám ''đày tớ'', tôi lướt qua những đình đám PR và đâm thọc nhau của showbiz, tôi thở dài chép miệng với những phận số hẩm hiu nào đó được giật tít câu view mà không đọc, tôi cười vào những trò chém gió bằng bàn phím của các anh dân chủ và các thím dư luận viên, tôi chả buồn ngó đến những thứ sản phẩm báo chí của cả hàng trăm ngàn phương tiện truyền thông nhưng chung một tổng biên tập này nữa...</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi sống cuộc sống của tôi với những suy nghĩ quẩn quanh về việc tôi phải làm là sự tồn tại của tôi. Có lẽ cái điều đó nó làm tôi nghĩ nhiều hơn về nghĩa vụ và trách nhiệm. Tôi chợt nghĩ, có phải tôi đang sống hèn đi không? Có lẽ vậy. Nhưng biết làm sao? Bởi vì xung quanh tôi, người ta cũng đều sống như vậy cả. Làm bạn với chén rượu có lẽ thú vị hơn.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Khi tôi nói, tôi sẽ không cho con tôi vào Nhà nước và không bao giờ tôi để nó trở thành một <i>công chức</i>, bạn tôi hỏi tại sao và tôi trả lời: Tôi không muốn con tôi sống hèn và có thể sẽ thành lưu manh trí thức! Ngay lập tức, một anh bạn cả đời không bao giờ đăng một stt lập tức nhảy dựng lên như vừa bị tôi đá vào hậu môn. Anh ấy bảo tôi là xúc phạm anh ấy. Bảo tôi là quân đá đểu. Rằng anh ấy kiếm tiền bằng mồ hôi công sức của anh ấy chứ anh ấy chả nặn hút của ai cả. Anh ấy làm quay phim ở Đài truyền hình TW.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi buồn cười nôn cả ruột. Khổ thế đấy. Cái nồi cơm của anh ấy có xuất phát điểm từ một cơ quan Nhà nước nên bất chấp bạn bè, bất chấp việc đọc hiểu và bất chấp cả chính hiểu biết tự thân của anh ấy về vị trí xã hội của anh ấy thuộc ngạch gì, anh nhảy lên và gõ những dòng làm tôi cười rung cả bàn phím khi đọc cmt.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tôi nhắn lại bạn tôi, rằng anh ấy là <i>công chức</i> hay là <i>viên chức</i>??? Và tôi đồ là anh ấy chắc không phân biệt được thế nào là công chức và thế nào là viên chức, tôi giải thích cho anh ấy rằng: Công chức là những cán bộ hưởng lương hoàn toàn từ Ngân sách, và không được ký hợp đồng làm dịch vụ. Ví dụ anh là kts như tôi, anh làm ở Sở Xây dựng và thuộc các phòng như thẩm định hay cấp phép chẳng hạn, thì anh là công chức. Anh không được quyền ký hợp đồng thiết kế, bởi chức trách của anh là quản lý Nhà nước, là người thẩm duyệt những thiết kế của tôi, anh không được đá bóng và thổi còi cùng lúc.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Tương tự, anh là quay phim ở Đài, đơn vị của anh được Đài đặt hàng sản xuất một chương trình gì đó, và các anh chia nhau ra mà làm, tiền sẽ được trả theo chương trình, ngoài lương. Đơn vị anh có quyền đi ký hợp đồng kiếm xu ở bất kỳ cơ quan nào có nhu cầu. Ngạch của anh là đơn vị sự nghiệp có thu, tức là viên chức. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Khổ thế đấy.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhưng câu chuyện anh bạn tôi, lại thức tỉnh tôi một điều, đó là sự quyết liệt cho cái nồi cơm của mình. Lâu nay, với vấn đề này tôi có lẽ vẫn hơi lơ mơ và thái độ của tôi vẫn có sự chưa quyết liệt như kiểu anh bạn tôi. Có thể cái tạng người mình nó vậy, hoặc có thể cái môi trường kiếm sống tự thân nó đào tạo con người có cái thái độ sống cũng khác nhau, tôi chẳng biết. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nhưng để sống sao cho để khi chết, sự thanh thản mang đi theo cùng sự luyến tiếc của người thân với mình, thì tự mình cần hối thúc mình nhiều hơn nữa.</span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com8tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-1923592923458722102015-04-23T13:36:00.000+07:002015-04-23T13:36:51.856+07:00Tháng Tư nhớ Sài Gòn.<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhaA-fEnes2xSlnOwUpdIl-oCWiAA1zQEmKuk1-xr5uArWQJ9UbHtjvsZu9-E_OS7w8JjkLWxyFVRRY0WwvetaHS7rHp-r7bJOTUjd1gVbTbYVl-uNzrY2TLyM0E_48tN2H65-QRttD6AQ/s1600/hinh-anh-ha-noi.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhaA-fEnes2xSlnOwUpdIl-oCWiAA1zQEmKuk1-xr5uArWQJ9UbHtjvsZu9-E_OS7w8JjkLWxyFVRRY0WwvetaHS7rHp-r7bJOTUjd1gVbTbYVl-uNzrY2TLyM0E_48tN2H65-QRttD6AQ/s1600/hinh-anh-ha-noi.jpg" height="438" width="640" /></a></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Mùa này là mùa hoa sấu rụng. Hoa sấu rụng đầy các gốc cây, lan đầy vỉa hè những đốm trắng li ti, mang theo những thoáng hương dịu nhẹ. Cùng với hoa sấu, lá sấu cũng rụng nhiều cùng lá xà cừ. Nhiều đoạn vỉa hè đẹp đến mê hoặc. Trên một đoạn đường, lá sấu rụng bay chao nghiêng như những cánh vô định, chợt như ào ạt... Chỉ tiếc không kịp rút máy để ghi lại khoảnh khắc đó vào một sáng hôm mai.</span><br />
<a name='more'></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chợt nhận ra rằng, những ngày này của hai năm trước, mình đang ở Sài Gòn. Đã hai năm. Cuộc đưa đẩy mưu sinh đưa dạt không định lượng ngày sẽ trở về. Ba tháng, sáu tháng rồi một năm... Loanh quanh quận Nhất, đẩy đưa xuống Tân Bình, rồi lại quận Nhất... Những hình ảnh lướt qua của công cuộc kiếm tìm cơ hội, những gương mặt bạn bè... </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Mùa này đã bắt đầu mùa mưa ở Sài Gòn. Những cơn mưa như trút rải ngày hai, ba bận. Quãng vỉa hè sũng nước dưới cơn mưa ào ạt. Con phố trắng xóa một màn mưa. Nhớ Sài Gòn.</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"> Nhớ những sáng thức giấc, quãng đường từ căn gác trọ ra công trường chỉ năm trăm mét. Vỉa hè gập gềnh lổn nhổn vừa đi vừa tránh người, tránh đồ. Dãy cửa hiệu thời trang dọc dài đường Nguyễn Trãi dẫn ra ngã sáu Phù Đổng bỗng dưng trở nên quen thuộc. Có anh bạn hỏi: <i>Lễ 30-4 và 1-5 anh không nghỉ à?</i> Cười nhẹ và lắc đầu. Làm thuê, lại cướp tiến độ, nghỉ là một thứ cực kỳ xa xỉ. Lại càng xa xỉ hơn khi từ Hà Nội thẳng vào Sài Gòn kiếm cơm, nghỉ sao được.</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"> Nhớ Sài Gòn những trận nhậu đi mấy chục km. Anh bạn nhỏ con uống đã đời rồi tựa ghế ngả đầu ngủ ngon lành, mặc cho xung quanh ồn ã việc nâng lên đặt xuống. Tỉnh lại uống tiếp. Vỉa hè quán Bắc đường Hải Triều, Hàm Nghi. Thứ gà nhạt thếch, không rẻ nhưng bởi mang hương vị Bắc nên cứ ngồi thôi. Thứ gà mà ở Hà Nội, đảm bảo sập tiệm. Ngồi là bởi nhớ Hà Nội, nhớ vỉa hè với những quây quần anh em bạn hữu, thứ mà ở Sài Gòn nhìn thì dung dị bình dân nhưng lại xa xỉ, xa xỉ cả từ sự thiếu vắng anh em bằng hữu đến khung cảnh quen thuộc và những món nhậu giản đơn.</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjYAmiUJhmRTVXHAUHOlfmfVOu5TNNyhbj2A01KT82INZiWHpg8diw2X-ywpRpqDp9RZQh3fAl75V7cDYwCkhAsjPXRnF9yt8JJM1IszUYYWk_kKQenwIES9PhrPG5Eet336jF9cF-PIdU/s1600/IMG_6464.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjYAmiUJhmRTVXHAUHOlfmfVOu5TNNyhbj2A01KT82INZiWHpg8diw2X-ywpRpqDp9RZQh3fAl75V7cDYwCkhAsjPXRnF9yt8JJM1IszUYYWk_kKQenwIES9PhrPG5Eet336jF9cF-PIdU/s1600/IMG_6464.JPG" height="640" width="480" /></a></div>
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"> Hà Nội mùa này lá rụng. Khung cảnh như thu. Những ngày nóng xen lẫn những ngày nhiệt độ chỉ hơn hai mươi độ. Nóng đấy nhưng đã lại lạnh ngay. Cái tiết trời làm nhớ một Sài Gòn cứ đều đặn mưa hàng ngày vào tiết độ này. Cuộc sống trôi không cần xem thời tiết. Có lẽ, cái làm khác giữa con người hai miền cũng bởi vậy. Hà Nội cứ dõi theo thời tiết để chuẩn bị áo quần cho hôm sau, còn Sài Gòn thì chẳng cần vậy. Phải chăng như thế, cái tâm lý đối phó cũng khác nhau chăng?</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjJeAMeQWvKuIn_NO5Ccm2kqoEdjYGQJH3qji7n34DR3iQB8CPU6ZADao9aMg8C1eRehXpkITdxvgqLivfnsYBVnE_Ir9C4EAhnwnbRrtFhF4nUjqiI0r7RchA0KIboIt1onSZqPTtFaUw/s1600/FullSizeRender.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjJeAMeQWvKuIn_NO5Ccm2kqoEdjYGQJH3qji7n34DR3iQB8CPU6ZADao9aMg8C1eRehXpkITdxvgqLivfnsYBVnE_Ir9C4EAhnwnbRrtFhF4nUjqiI0r7RchA0KIboIt1onSZqPTtFaUw/s1600/FullSizeRender.jpg" height="456" width="640" /></a></div>
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"> Hoa sấu rụng vương trắng những li ti vỉa hè phố. Trong một cơn mưa nhẹ về cùng không khí lạnh cuối mùa, cái gợi nhớ của một cái nóng mùa hạ qua hương hoa sấu, qua những li ti vương đầy các gốc cây, chen vào cái thực tại của một nền nhiệt độ thấp và mát mẻ trong những hạt mưa nhỏ, lúc ngừng lúc rơi như thế này của Hà Nội, lại càng nhớ hơn trong cái nao nao về một Sài Gòn đã từng gắn bó của một bước chân tha hương, trong quãng độ của một khúc đời phiêu dạt cuộc kiếm tìm.</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgT9DdBc3GxFs1PUO5u88up_rtk2eYGBDrPGo89Ed5wzY7vvKg2fZgWeBBuZ46F9XTy0YSdtgcQJV0SDOnOfZM9JEJpQ-F6Oji0cHUO9CRdFFmBDDacEy3tyWL0fDz-udFPPZFv0MjpHrQ/s1600/IMG_6460.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgT9DdBc3GxFs1PUO5u88up_rtk2eYGBDrPGo89Ed5wzY7vvKg2fZgWeBBuZ46F9XTy0YSdtgcQJV0SDOnOfZM9JEJpQ-F6Oji0cHUO9CRdFFmBDDacEy3tyWL0fDz-udFPPZFv0MjpHrQ/s1600/IMG_6460.JPG" height="640" width="480" /></a></div>
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"> Khi ngồi tại một ngôi quán trong một ngõ nhỏ của Hà Nội chật hẹp, với một khung cảnh quán lá dựng trên các nóc nhà, phóng tầm mắt vào đêm sâu quanh những khoáng đạt không gian, tôi chợt muốn có quanh mình những anh em Sài Gòn đã từng ngồi nhậu tại quán Má thằng Đậu. Cuộc gặp với những người bạn phương xa. Những lời giới thiệu... Tự nhủ rằng, chắc sẽ có một ngày, những người bạn ấy sẽ ra đây và sẽ dẫn các anh em đến với những nơi chốn mà việc uống xen vào với sự cảm thụ không gian.</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"> Ngồi với nhau, đó là sự chia sẻ những ý nghĩ, những tư duy. Có thể khác biệt, có thể không cùng một mục đích, nhưng cơ sở là sự tôn trọng suy nghĩ, con người của nhau. Có thể uống rất nhiều mà cũng có thể chỉ là mượn nó như một sự xúc tác. Những ngày xuống Bình Dương, qua Biên Hòa, bên một dòng sông nước chảy như một thân quen sông Hồng mạn Long Biên. Lần đầu tiên được biết món má heo trong một buổi sáng đầu ngày, sau một trận rượu đêm tưng bừng với anh em.</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"> Để từ đó, xuống mạn Tân Bình, ra chợ và mua đồ về tự làm. Món lòng lợn tiết canh kiểu Bắc, hoàn toàn Hà Nội với vây quanh là các anh em nhiều miền xa xứ, có cả nửa cái đầu heo nguyên mắt. Nhưng vẫn muốn một ngày, xuống lại Bình Dương và đi sâu vào cái quán trong một vòng vo loanh quanh đường làng ngày ấy.</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"> Muốn viết nhiều, nhưng chắc sẽ có một lúc nào đó sẽ lại viết tiếp, cho những người bạn của tôi, những người bạn phương Nam mà đã lâu tôi không gặp lại, và cũng mong muốn có một ngày, đón tiếp các bạn tại Hà Nội của tôi, đến những nơi mà tôi nghĩ sẽ mang lại cho các bạn những cảm nhận riêng, có thể thú vị, có thể không, nhưng nó sẽ là tấm lòng của sự đón tiếp.</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"> </span><br />
<span style="font-size: large;"> </span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com19tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-84808379430349762982015-03-24T12:06:00.002+07:002015-03-24T12:06:55.929+07:00Chuyện xứ Lừa.<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEizED93iw4f40WcC-xGfuus_LKuJEg3j_9RfMDko6JmmHyWgmHL76JCDshaUv_m4Ho7sAkShC5albWahOYXdw419aS7wK60shyAfMksxHukVrixa2RK0-abVqfzd3VZgB_NVX1n29TESbY/s1600/qh+ch%E1%BA%B7t+c%C3%A2y.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEizED93iw4f40WcC-xGfuus_LKuJEg3j_9RfMDko6JmmHyWgmHL76JCDshaUv_m4Ho7sAkShC5albWahOYXdw419aS7wK60shyAfMksxHukVrixa2RK0-abVqfzd3VZgB_NVX1n29TESbY/s1600/qh+ch%E1%BA%B7t+c%C3%A2y.jpg" height="362" width="640" /></a></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Xứ Lừa kỷ @, kinh thành rợp bóng cây xanh. Dường như để tiệp với màu xanh cây cối có từ thời Phú Lãng Sa sang khai hóa, hồ Lục Thủy cũng khoe thêm sắc thẫm từ thời thần Kim Quy hiển thánh.</span><br />
<a name='more'></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Kinh thành từ thuở Phú Lãng Sa dẹp bỏ nhà cửa tranh tre nứa lá quanh hồ Lục Thủy, đã muốn thử nghiệm một đô thị xanh, bèn lập vườn Bách Thảo, lại bổ cả vườn ươm, chỉ định từng loại cây trồng trên phố. Tên tuổi các danh sư khai hóa thuộc địa lập nên kinh thành đến nay vẫn vang dội bên cố quốc.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj_iFDLv40lPpHjsCCHN8YyrhpP4WpPxNUWQfK3FrdCAy5NcwkSnx2qAV1ow5S_Kg__0yAeGhl0-LgmPyL0qKBhmulQEQPClQC2Zh-E7L55Eidv4Un2_ny3JcGm_YYbq6Yr7OAGQY-_oTg/s1600/489fa16c_47f486b4_phohuehn.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj_iFDLv40lPpHjsCCHN8YyrhpP4WpPxNUWQfK3FrdCAy5NcwkSnx2qAV1ow5S_Kg__0yAeGhl0-LgmPyL0qKBhmulQEQPClQC2Zh-E7L55Eidv4Un2_ny3JcGm_YYbq6Yr7OAGQY-_oTg/s1600/489fa16c_47f486b4_phohuehn.jpg" height="406" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj8bM0YlvPUBRW6-0lJ-6wx791XupmcjpDJmmRMh-3YoYOBGXHKFGI_l2cjBppa0okoq57IaqncW4_lgpwfDdL9UGaTwKBImogAv-nGJoM8O8eiSkl-jI196C2cd76bkE_1iFBdhvlb7B4/s1600/hoa81632010.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj8bM0YlvPUBRW6-0lJ-6wx791XupmcjpDJmmRMh-3YoYOBGXHKFGI_l2cjBppa0okoq57IaqncW4_lgpwfDdL9UGaTwKBImogAv-nGJoM8O8eiSkl-jI196C2cd76bkE_1iFBdhvlb7B4/s1600/hoa81632010.jpg" height="452" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hơn một thế kỷ trôi qua, những cây xanh ngày nào, giờ đã thành đại thụ. Bóng mát tỏa khắp nơi. Kinh thành xứ Lừa nổi danh xanh mát miền nhiệt đới cũng nhờ sự '' khai hóa thuộc địa '' của các danh sư râu xồm. Phú Lãng Sa tuy khai thác thuộc địa theo chủ nghĩa thực dân, nhưng di sản để lại vẫn là những kiến trúc đỏm dáng và bóng mát cây xanh cho kinh kỳ.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Thấm thoát vó câu, kinh thành giờ đã lớn rộng gấp mười xưa kia. Sáp nhập cả Đoài vào với tầm nhìn đến nửa thế kỷ 21. Lúc ấy, phó Thượng thư bộ Công Xây, tên Cận mới bảo chúng rằng: '' <i>Nay kinh thành đã rộng mở, ta nghĩ xứ Đoài tuy cũng đã thành một phần của kinh sư, nhưng đường mũi tên chưa mở bởi hẹp hèo ngân lượng, hạn chế nhu cầu thưởng ngoạn tâm linh thần Kim Quy của dân chúng, nên rằng đào thêm một hồ Lục Thủy khác ở Đoài. Chúng gấp xem địa lý, tìm nơi mà làm</i> ''.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chúng nghe để đấy, cho rằng đó là chuyện tầm phào lúc ẩm dư tửu hứng mà thôi, cũng chẳng động chân tay. Ngài Cận thấy thế cũng mặc, cho rằng lời nói gió bay mà chả ngờ bia miệng thì mãi còn trơ trơ.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Bấy giờ, thái thú kinh sư cũng nhậm hạn sắp đến. Trị nhậm đã qua hai kỳ, nhất thời sắp hết mà vạn đại sắp đến, ngày đêm lo lắng cho việc mai hậu. Ngài vốn xuất thân Kinh Bắc, chuyên nghề Giồng Cỏ. Thuở còn ở quê, cũng đã để lại dấu ấn ít nhiều như các danh sư râu xồm xưa kia.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nghĩ đất kinh thành, mưa gió bão bùng khổ lớp dân đen. Cứ mấy năm nay, cứ bão nhẹ là đè nát mấy cỗ ngựa sắt, chẳng năm nào không. Vỗ gối nghĩ mưu, thái thú bèn triệu tập các công bộ, hạ dụ: '' <i>Kinh thành cần phải chỉnh trang. Ta vốn nghề Giồng Cỏ, lại thêm nghiệp kiến thiết, thân đương thái thú mà để lem nhem thế này thì không được. Các ngươi gấp bàn, lược kế đi</i>...''</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chúng nghe, bèn lập một danh sách, lại bày rõ mưu ý rõ ràng ba mục tiêu: Hạ chặt cây mục nát, sâu mọt để đảm bảo an toàn cho dân chúng. Hạ chặt cây cong vênh xiên xẹo ảnh hưởng đến mỹ quan. Hạ chặt cây không đúng chủng loại để chỉnh trang đô thị. Lại trồng thế cây khác, thuộc loài chuyên dùng cho việc hiếu, tiện cả ba đường...</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi-3mcVVo4_NVT-vXfxW-rH2PoN0BWK94-h98HjFhJoGO9NA0Q1yRel645yrTfPo2ZW5v0bgkcRD1WPXPjf8cZVtzCJy3U5bOITQ5Da2DZmMfrVGV2ZJvpxgGrOz4Gs4bj-rK98hJWmlxY/s1600/hn-chat-cay-danh-ma-so-moi-cay-het-gan-700.000-dong_231446733.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi-3mcVVo4_NVT-vXfxW-rH2PoN0BWK94-h98HjFhJoGO9NA0Q1yRel645yrTfPo2ZW5v0bgkcRD1WPXPjf8cZVtzCJy3U5bOITQ5Da2DZmMfrVGV2ZJvpxgGrOz4Gs4bj-rK98hJWmlxY/s1600/hn-chat-cay-danh-ma-so-moi-cay-het-gan-700.000-dong_231446733.jpg" height="478" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgG7yDyT5G26954gRQ93Gd7KMTfWkPUFVG6xpxKDkQtYWLGPmxrkkzPS4NKoAY5SwTA5lL8m8DWKi5kQtlSVJHTU1mAJgB0vtaHjLQnw-pTCY80Sn1hr6EbDcFDKK-77UZTZYkhm3I52d8/s1600/images.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgG7yDyT5G26954gRQ93Gd7KMTfWkPUFVG6xpxKDkQtYWLGPmxrkkzPS4NKoAY5SwTA5lL8m8DWKi5kQtlSVJHTU1mAJgB0vtaHjLQnw-pTCY80Sn1hr6EbDcFDKK-77UZTZYkhm3I52d8/s1600/images.jpg" height="358" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi301APHN8EiR7d3lh2ri7HnKCNPHcSFmhegeyhcUL-t4Y-D4kbkdgsNRhAFWVo6-eMjRbja3PkVlyOxZjg7Wsy_QWi_bZcfS1T9sz4bu3xmPxsiQ__AoDhwKzhH6-43nWyaBJpP3nCHX4/s1600/1427113558-cay-hn-new1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi301APHN8EiR7d3lh2ri7HnKCNPHcSFmhegeyhcUL-t4Y-D4kbkdgsNRhAFWVo6-eMjRbja3PkVlyOxZjg7Wsy_QWi_bZcfS1T9sz4bu3xmPxsiQ__AoDhwKzhH6-43nWyaBJpP3nCHX4/s1600/1427113558-cay-hn-new1.jpg" height="478" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiwDJ25gzyXSt339MeYKjSLl5yOWV-09Qg6wA5WMh4Xg6mekACDmXJXFydzO7hvJ-ACxDgzVvc50PN_oHe002EwBqOxdgWOl_doNLR5Pjj20wmhzKhkOGqobcGgIDqPMr6yeer9m_-m34E/s1600/can-canh-nhung-goc-cay-tro-troi-sau-khi-bi-chat-ha-o-ha-noi.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiwDJ25gzyXSt339MeYKjSLl5yOWV-09Qg6wA5WMh4Xg6mekACDmXJXFydzO7hvJ-ACxDgzVvc50PN_oHe002EwBqOxdgWOl_doNLR5Pjj20wmhzKhkOGqobcGgIDqPMr6yeer9m_-m34E/s1600/can-canh-nhung-goc-cay-tro-troi-sau-khi-bi-chat-ha-o-ha-noi.JPG" height="478" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Ba đường tiện là: Một, dẹp bỏ di vật khai hóa của bọn Phú Lãng Sa. Hai, chỉnh trang được đô thị, an toàn cho dân chúng. Ba, thu thêm ngân lượng từ củi gỗ hạ chặt. Chúng lấy làm đắc ý lắm, bèn gọi bọn thương nhân đến, giao cho việc phải Giồng Cây mới. Phủ Công Xây chủ trì việc hạ chặt, Phủ Tuyên Cáo lo việc tuyên truyền trồng cây việc hiếu thay thế là đúng hợp lòng dân.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chúng lại phao ngôn ra rằng, quan thái thú đời đầu kinh sư sau khi tiếp quản từ Phú Lãng Sa đã cho trồng nhiều xà cừ là loại cây không đúng chủng đô thị, nên cần phải loại. Chúng lại tuyên thị là cây nghiêng cây cong lấn chiếm vỉa hè, gây nguy hiểm cho người đi đường. Mà cái gì thì phải hỏi, chứ chặt cây thì sao phải hỏi dân? </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Quan thái thú đời đầu xuất thân thái y, chuyên môn Giồng Cỏ sao bằng quan tại vị đương nhiệm, chặt hết đi là phải.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjDvEFbjveGiVpyLkTRMkJhEr4E9BOFClkbMRFWw2RZCWGMeQppG5yI694HwwebrhZK_iPOKNf-byXgZpnzHil7LkMBPjlTegRrVL-kC1e4HukkyCXhdjP1K-8lD81KQW95g48WXWx-4tM/s1600/20150321_112138_23600.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjDvEFbjveGiVpyLkTRMkJhEr4E9BOFClkbMRFWw2RZCWGMeQppG5yI694HwwebrhZK_iPOKNf-byXgZpnzHil7LkMBPjlTegRrVL-kC1e4HukkyCXhdjP1K-8lD81KQW95g48WXWx-4tM/s1600/20150321_112138_23600.jpg" height="360" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgakuz3dHOyZOa6HFJVu3MIWva0K7v9xHLYgrCCRDxwcG0h29QtmHlROaPtvxTAUxO8nVNNDQPBEuqr_CWrkR0JLl6x4v3EOqmnoAT0tWac3xcl8HMTS-0LRcQagVXnjaQ3SRIOfA_qLJU/s1600/cay_9_FXUD_IBRW.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgakuz3dHOyZOa6HFJVu3MIWva0K7v9xHLYgrCCRDxwcG0h29QtmHlROaPtvxTAUxO8nVNNDQPBEuqr_CWrkR0JLl6x4v3EOqmnoAT0tWac3xcl8HMTS-0LRcQagVXnjaQ3SRIOfA_qLJU/s1600/cay_9_FXUD_IBRW.jpg" height="480" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Di sản sai lầm của quan đời đầu với bọn Phú Lãng Sa, nên cần phải dẹp bỏ. Bây giờ đâu cần lá xà cừ để ủ làm phân bón và chất đốt nữa. Cây cho việc hiếu mới là lựa chọn đúng đắn. Gỗ đó xưa đến nay, chỉ có bậc vua chúa, quan lại hay quyền quý đại gia mới được dùng sau khi về với tổ tiên, ngửi chuối cả nải ngắm gà không xiêm y.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Từ đó, kinh thành quang quẽ hẳn. Trời xanh hơn. Phố thênh thang hơn. Gió tha hồ tung bay mà chả hề gặp cản trở gì từ đám lá cây vẫn nhắng nhít xào xạc mỗi khi dan díu với nhau. Trời xanh qua kẽ lá trở thành cổ tích như bọn Phú Lãng Sa khai thác thực dân. Nắng chan hòa vàng óng như tơ khi mặt trời vừa mọc đến khi đỏ như rang bức xạ nhiệt khắp từ hè đường đến tường nhà. Bọn trẻ con khỏi cần ra phố chơi vì nắng, bọn cần lao đi ngựa sắt xuất xứ từ Khựa cũng khỏi lo cành cây gãy đè vào người. Bọn làm kiến trúc tha hồ khoe các đường kỷ hà không cần theo thứ tự, xếp đặt hình khối kiểu ngẫu hứng hay đông tây kim cổ se duyên chẳng phải sợ cây nó che mất sự sáng tạo.</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"> Những vặn vẹo méo mó, cong queo chả ra dáng hình gì mất hẳn trên hè phố. Những mốc thếch xù xì to kệch chả ra sao của bọn xà cừ trăm năm với năm bảy mươi năm tuổi cứ sểnh ra là rơi vãi cành lá biến mất. Thay vào đó là ngạo nghễ thẳng vút như que đũa của đám '' tầm vang '' trơ lơ trên hè, thực hiện sứ mệnh trăm năm hoặc hai trăm năm đúng nghĩa đen cho hậu thế.</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"> Chuyện chép lại xứ Lừa kỷ @.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> </span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-3398850200488120036.post-14067386880221144942015-03-10T11:01:00.002+07:002015-03-10T11:05:10.777+07:00Quan trí - Dân trí và mất trí.<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Hôm qua đi uống rượu về, thấy nhẳng nhải trên ti vi vụ lình xình đề xuất tịch thu xe vi phạm nồng độ cồn và gây tai nạn, đúng lúc anh Thiền Sỹ phó chủ nhiệm UBATGT quốc gia phát biểu... Rượu thì lâng lâng, tây tây, buột miệng chửi: Ôi cái định mệnh nhà anh!</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Anh này là Khuất Việt Hùng, Tiến sỹ. Trước hay lên đài chém gió về giao thông, vì hồi đó anh giữ chức trưởng khoa gì đó thì phải của trường Đại học GTVT, đùng cái thấy anh đã lên quan. Giờ thì anh nói tịch thu vì cái thằng người nó vi phạm nó sẽ phải đền cho chủ xe nếu đấy là xe đi mượn. Anh Hùng bảo người vi phạm phải có trách nhiệm!!!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Ôi cái định mệnh đời phát nữa. Trách nhiệm??? Nếu nó là thằng có trách nhiệm, đã chả bao giờ nó chủ quan với chính tính mạng của nó trước tiên, rồi sau đấy là tính mạng của người khác. Nhưng cái chuyện ở đây là anh sai cmnr khi áp đặt cái việc tịch thu phương tiện. Phương tiện thì mãi mãi nó là phương tiện, anh ạ. Nó chỉ là cái vật dụng vô tri giác, nó chỉ trở thành hữu dụng hay sai lầm khi được một cái Ý THỨC NÀO ĐÓ chạm vào và sử dụng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Nó như súng thôi. Súng là thứ để bảo vệ con người nhưng cũng là thứ để giết người. Rất đồng ý với các anh rằng, giao thông càng ngày càng bát nháo chi khươn và ngay như cái tết vừa qua, hơn ba mươi mạng chết một ngày vì tai nạn giao thông thì con số là rất tồi tệ, nhưng đó không phải lý do anh đưa ra cái đề xuất thể hiện sự mất trí của quan chức.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Vấn đề là Ý THỨC. Anh phải cùng các bộ ngành của bộ máy quản lý Nhà nước đưa ra một lộ trình khoa học cho việc giáo dục ý thức công dân. Việc tắc đường nếu bảo là vì dân số tăng với đông, mở đường không xuể thì cũng chỉ là khiên cưỡng. Tôi cho rằng đến hơn tám mươi phần trăm lý do của việc tắc đường là do ý thức của người tham gia giao thông. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Lấn làn, lấn tuyến. Tìm mọi cách chen lên, luồn lách. Chèn ép, tạt đầu, dừng đỗ vô tội vạ bất chấp đường đông hay không. Đường thoáng cũng chạy chậm, đường đông cũng bất chấp nếu đang nghe điện thoại trên xe, cứ rùa bò mà chạy. Chạy xe cứ giữa đường không rõ làn nào cả. Làn ô tô thì xe máy cứ vô tư chạy. Có khoảng trống là lách và không hề có ý thức nhường khoảng trống cho người khác, không có khái niệm đường ưu tiên gì hết... Còn nhiều nữa và vô số các ví dụ như vậy trên đường. Tất cả đều là vấn đề ý thức hết.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Trở lại chuyện tịch thu phương tiện. Sự vô lý của hành vi lại được thế chấp bằng phương tiện. Ý thức vi phạm thì phải được xử phạt bằng một mệnh lệnh pháp luật có tính trừng trị vào chủ thể vi phạm, chứ không thể mang cái vật chất được điều khiển bằng ý thức đấy ra để làm vật tế thần. Thế thì muôn đời bọn đi wave Tàu nó không bao giờ sợ. Thế thì muôn đời những lao động chở thuê bằng xe nát đến mức cảnh sát giao thông còn lắc đầu không bao giờ sợ, bởi thích thì bố vứt cmn xe đi cũng chả sao, bởi cái xe chỉ có giá một triệu, tính bằng sắt vụn cân lên.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Chưa thể giáo dục ý thức bởi nó phải là một lộ trình dài, thì thiếu gì biện pháp hành chính??? Sửa luật đi, nhốt cmn mấy thằng vi phạm đấy vào một khung hình luật có giá là ba niên chẳng hạn!!! Định mệnh đời, từ thằng số má đầy đời, tiền án nhiều hơn tiền mặt, cơm cân áo số vãi hàng khắp các trại trong Nam ngoài Bắc, cũng quý tự do như kim cương, nói đến tù là sợ vãi mẹ nó cả thiên linh. Vậy thì mày sai, mày coi thường pháp luật, coi thường tính mạng người khác thì mày phải trả giá cho chính hành động của mày. Mày phải vào tù. Cái xe nó tội tình gì hả các anh quan trí? Các anh đang coi thường dân trí hay chính các anh đang mất trí???</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đưa ra một đề xuất, đánh đồng và cào bằng giá trị một cái xe wave Khựa của anh chở thuê với cái Porche hay dàn siêu xe của Cường đô-la hay thiếu gia Minh nhựa thì quả thật các anh không hiểu gì về giá trị đồng tiền hay là sự thiểu năng trí tuệ đến mức coi thường người dân đến thế???</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Hay bài vở trong trò chơi chính trị đặt các anh vào một kịch bản dựng sẵn? Tôi được quyền suy nghĩ như vậy và thậm chí có thể là suy luận ra một kịch bản nữa. Để tăng uy tín cho anh # chẳng hạn, các anh đưa ra một đề xuất để người dân lao vào phản đối và phản ứng quyết liệt, rồi anh # bác cmnl cái đó, không trình lên nữa thế là uy tín và level của anh tăng gấp bội. Hoặc giả anh # trình lên bác cao hơn, bác này lắc đầu cái rẹt, thế là cách nhìn của dân tình với bác lại yêu mến hơn, cuộc cờ sang năm lại có thêm vững chắc bởi lòng dân yêu mến... Đại loại thế.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"> Đại loại, với cương vị của mình, học vị của mình, lại càng nên uốn lưỡi trước khi chém.</span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/02781228604075626420noreply@blogger.com3